1941 Tiêu Trân Thải nói:- Như vậy cũng được, dù sao Bạch giáo chủ trọng thị ngươi như thế, mà Phương di cũng sẽ giúp ngươi, ta cũng yên tâm, nhưng mà. . . Ngươi cũng nên quay về sớm, tránh người trong tộc lo lắng.
1942 Nam tử trẻ tuổi chính là thiếu tông chủ Huyền Vũ Huyền Suất, người này có thực lực Thần Vương thấp giai, năm nay gần một trăm hai mươi tuổi, tuyệt đối là yêu nghiệt cao nhất của Thiên Vực.
1943 Bên cạnh hắn có hon mười tên Thần Vương cao giai, tinh khí thần no đủ, bọn họ cưỡi thánh thú thập giai, thần sắc thập phần cẩn thận. Một đội cường giả Thần Vương đủ để hủy diệt tất cả, trong Tà Nhai Cốc này lại cẩn thận, giống như sắp đối mặt với cái gì đó đáng sợ.
1944 Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này thì vô cùng chấn động. Bọn họ trong ghi chép nhìn thấy hỗn độn có thể thôn thiên phệ địa, nhưng mà lần đầu tiên nhìn thấy thiên phú thần thông của nó thì hoảng sợ.
1945 Lúc này Mạc Âm Ngưu đang bỏ trốn quay đầu nhìn lại, cũng tặc lưỡi nói:- Hỗn độn thần thú bị Băng Đao Minh bắt giữ?Không thể phủ nhận Băng Đao Minh có trận pháp khủng bố, nhưng mà Mạc Âm Ngưu lúc này không cam lòng nhìn hỗn độn thần thú rơi vào tay người Băng Đao Minh.
1946 Huyền Suất cười nói:- Có hai nơi sinh ra chiến đấu, một chỗ tìm được hỗn độn thần thú, một chỗ khác là tìm được thiên hỏa, xem ra chúng ta phải hành động nhanh mới được, miễn bị người khác nhanh chân tới trước.
1947 Rất nhiều Thần Vương càng không ngừng xuất chiêu ngăn cản bổn nguyên thiên hỏa, muốn hấp thu lực lượng của nó, đến lúc đó cầm xuống thì không có bao nhiêu khó khăn.
1948 Hỏa Kỳ Lân biết rõ mình không có cách nào, nó gào rú một tiếng su đó bỏ chạy qua một phía. - Mộng Nhiên dùng lực lượng của ngươi giúp ta!Huyền Suất nhìn Mộng Nhiên quát một tiếng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất lao qua phía Hỏa Kỳ Lân.
1949 Nhưng mà Thủy Thần Tháp vẫn nặng nề đè ép Hỏa Kỳ Lân xuống dưới. Oanh long!Hỏa Kỳ Lân bị Thủy Thần Tháp trấn áp, nó thét lên đau đớn. - Mộng. . . Mộng Kỳ chị dâu, ta.
1950 Nhưng mà hắn tới trước Vân Mộng Kỳ thì trưởng lão Liên Hoa Giáo trong nháy mắt ngăn trước mặt Vân Mộng Kỳ. Một tên Thần Vương đỉnh phong quát lên. - Người tới là người phương nào, mau báo danh!Lăng Tiếu thức tỉnh, trong tay xuất hiện lệnh bài, trên lệnh bài có hoa văn hoa sen, lóng lánh sáng ngời!- Ngươi là người trong giáo ta?Tên Thần Vương đỉnh phong lạ lùng.
1951 Thần Vương bốn phía cảnh giác, đồng thời cũng phong tỏa nơi này. - Mộng Nhiên ngươi. . . Ngươi sao lại thả nó, nó là của ta!Huyền Suất trầm giọng nói.
1952 Trong nội tâm nàng không muốn đắc tội Huyền Vũ Tông, nhưng nàng lại không muốn khiến nam nhân của mình phải khó xử. - Mộng Kỳ ngươi không cần khó xử, hắn đả thương huynh đệ ta, huynh đệ ta hiệu triệu con dân của nó đến trả thù cũng là chuyện hợp tình lý, đương nhiên.
1953 Người Huyền Vũ Tông ở mảnh địa vực này tự ngạo đã quen, hiện giờ bọn hắn đang định lợi dùng cảm giác tự ngạo đó để che dấu nỗi sợ hãi trong lòngBọn hắn nói rời đi, nhưng không ai dám động bước chân cả.
1954 Bước tiến của hắn thoạt nhìn rất kỳ quái, rất chậm chạp, nhưng chỉ lập tức hắn đã đến trước Lăng Tiếu, đánh tới một quyền. Tốc độ nắm đấm cũng cực độ chậm chạp, tựa hồ như do người thường đánh ra vậy, nhưng một quyền này lại mang theo vận thế không hiểu, khiến không gian chung quanh cũng phải méo mó áp tới Lăng Tiếu.
1955 - Đánh quyền nhanh dễ dàng, nhưng đánh quyền chậm lại không phải đơn giản như vậy, nếu là người không có thiên phú dù lấy được khẩu quyết Thần Vũ Quyền nhưng vĩnh viễn cũng không thể lĩnh ngộ được chỗ tinh túy, xem thật kỹ thiếu tông chủ giáo huấn tiểu tử này đi!- Đúng vậy, thiếu tông chủ nhất định có thể đánh cho tiểu tử kia một trận nên thân!Lăng Tiếu như ở trong một không gian chân không, tất cả thế công của hắn như đều bị ảnh hưởng vậy, khiến hắn vô luận dùng lực thế nào cũng khó mà phát huy được lực lượng vốn có của mình vậy, ngược lại mỗi một chiêu trước khi đánh ra đều bị người khác phong tỏa mất, đánh cho hắn trở tay không kịp!Lăng Tiếu thừa nhận lực công kích có thể sánh với trung giai Thần Vương của Huyền Suất cũng không phát ra nửa câu đau đớnHắn như đống cát vậy, bất luận Huyền Suất đánh thế nào cũng không có ý phản kháng.
1956 - Ngươi vừa rồi sở dĩ có thể đánh trúng ta, đó là bởi vì ta muốn ngươi ra tay, mà lúc ta ra tay với ngươi, ngươi lại có thể thông qua khí tràng ở bốn phía này cảm ứng được hướng ta ra tay, từ đó trước một bước phong bế chiêu thức của ta, sau đó tiến hành công kích có lợi ình.
1957 Thái Âm Thái Dương kiếm pháp đệ tam thức -- Bão âm thủ dương!Từng Thái Cực thần đồ tạo thành phòng ngự cường đại, chắn tất cả công kích của Lăng Tiếu ở bên ngoài thân thể hắn.
1958 - Tầm mắt của ngươi sao kém như vậy, chẳng lẽ ngươi không phát hiện bí mật đề cao chiến lực của người ta sao? Hắn hẳn là người của Kim tộc Thiên Long Địa Vực, Kim tộc ở trong Thiên Vực cũng là Cổ Tộc số một số hai.
1959 Mà Huyền Suất cũng không tốt bao nhiêu, một chiêu mạnh nhất của hắn tuy đè xuống tất cả chiêu thức của Lăng Tiếu, nhưng lực lượng của Lăng Tiếu lại vô cùng cường hãn, rõ ràng xuyên thấu qua kiếm chiêu đánh tới hắn, đâm ai rùa trên người hắn thủng đủ chỗ, trực tiếp làm bị thương đến thịt trên khuôn mặt, chấn khiến hắn phải trọng thương.
1960 Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Huyền Minh nói:- Đã như vậy thì quên đi, còn hi vọng các ngươi đừng ghi oán hận này lên đầu Liên Hoa Giáo, có gì các ngươi cứ đến tìm ta là được, bằng không các ngươi cũng sẽ không sống khá giả đâu.