1901 Bây giờ tăng thực lực lên cũng không làm gì, nhưng mà tăng lên quá nhanh vẫn khiến người ta kiêng kỵ. Dứt khoát sau khi ra ngoài, nếu gặp gỡ cái gì đó lại kẻ nào đó quấy rầy rồi phục dụng, như thế có hiệu quả xuất kỳ bất ý, càng dễ chống đỏ một chút.
1902 Lăng Tiếu đương nhiên không có cự tuyệt. Hắn bây giờ thân phận là luyện dược sư, đúng là thân phận trong tộc và ngoại môn đề cao không ít, hắn cần nhiều tư nguyên hơn nữa, cũng cần chỗ dựa mạnh hơn nữa.
1903 Về phần Khang Văn cùng Khang Vũ hai người thì lưu lại. Không phải Lăng Tiếu không tín nhiệm bọn họ, mà là Lăng Tiếu mấy ngày nay cho bọn họ phục dụng thần đan đột phá lên Thần Vương cao giai.
1904 Liệt Vô Địch cũng sớm biết Lăng Tiếu là nhân kiệt như thế sẽ không nhận con gái của mình. - Ta đã biết, thê thiếp của ngươi đều ở Huyền Linh đại lục a, ngươi không muốn bỏ qua chúng nữ sao? Ngươi và chúng nữ chênh lệch quá lớn.
1905 Trong khu vực hoang dã của Bắc Vực Thành. Đây là chỗ Thần Phủ Bang thiếu bang chủ Ba Long Hưng chọn chiến Nhật Nguyệt Tông thánh tử cùng thánh nữ. Đương nhiên dùng thực lực Thần Vương của ba người không thể lựa chọn chiến trên đất, bọn họ khai chiến trên bầu trời quyết ra thắng thua.
1906 Lúc Húc Thiên sắp bị Ba Long Hưng trảm sát, thánh nữ Mộ Yên Hồng đã động thủ. Một đạo trảo lực âm nhu chụp thẳng vào Ba Long Hưng, từng vết vào hiện ra trên hư không, lóe lên rồi biến mất.
1907 Ba người đều không có thong dong như trước, trên người đều bị trọng thương, mà Ba Long Hưng lại bị thương nhẹ hơn, Húc Thiên cùng Mộ Yên Hồng gần như không đứng vững, càng không ngừng rơi xuống.
1908 Mộ Yên Hồng nhìn ra Lăng Tiếu không nhịn được, lại kéo Húc Thiên nói:- Thánh tử chúng ta khôi phục thương thế đi. Húc Thiên biết có hỏi nữa cũng vô dụng, chỉ có thể nhìn qua Lăng Tiếu thật sâu, lập tức mọc đan dược ra khôi phục thương thế và thực lực.
1909 Oanh long oanh long!Va chạm đáng sợ, toàn bộ không gian sôi trào lên, rất nhiều năng lượng màu vàng từ va chạm bắn ra bốn phía, vùng núi phía dưới bị năng lực nện ra trăm ngàn lỗ thủng.
1910 Bây giờ nghe Húc Thiên nói có tin tức liên quan, đương nhiên hắn cảm thấy hứng thú. Húc Thiên không nói mà hỏi ngược lại. - Lăng huynh, nếu ngươi là đệ tử Thiên Long Môn, không có chuyện chắc không tới nơi này, hẳn là ngươi chuẩn bị đi tới Thiên Huyền địa vực?Lăng Tiếu cũng không giấu giếm, gật đầu nói.
1911 Cho dù Huyền Vũ Tông ở Thiên Huyền địa vực cũng kém sắc bọn họ một trù, mà con trai Tiêu Duy của hắn là thiên tài của Tiêu gia, không tới bốn ngàn tuổi đã có thực lực Thần Vương cao giai, là đứng đầu một thế hệ của Tiêu gia.
1912 - Bái kiến Tiêu gia chủ, bái kiến Tiêu đại nhân!Lăng Tiếu nhìn qua hai người chào hỏi một câu, tiếp theo hắn lại nói:- Ta và Linh nhi là huynh muội, nàng nhắc tới ta là bình thường, ta cũng có chút nhớ nàng, cho nên cố ý đến thăm nàng.
1913 Tuy nói Tiêu Linh là con gái của Hứa Vi, nhưng mà nàng từ nhỏ thất lạc người nhà, không có tình cảm quá sâu với phụ mẫu, nàng yêu thương nhất chính là gia gia chiếu cố nàng hai mươi mấy năm qua, tiếp theo là Lăng Tiếu, nàng sao có thể tha thứ ẫu thân của nàng khi xúc phạm Lăng Tiếu chứ.
1914 Tiêu Duy phẫn nộ quát:- Phụ thân, chúng ta không thể nhịn nữa, ta sẽ mang người đi liều với bọn chúng, xem bọn chúng thật có gan ăn Tiêu gia không. Nói xong hắn cũng không chờ Tiêu Viễn Hà ra lệnh, lập tức đi ra khỏi đại sảnh.
1915 Lăng Tiếu vẫn tán đồng với hai người, hắn nói:- Chiếu theo hai vị đại ca làm đi, chúng ta bình tĩnh xem kỳ biến, lại nhanh chóng xuất kích cho bọn chúng kinh hỉ.
1916 Sau khi hắn hấp thu những tàn hồn này xong, Lăng Tiếu nhanh chóng luyện hóa những tàn hồn này vào thần hồn của mình. Mà lực lượng thần hồn bị suy yếu, bị hắn hấp thu thật nhanh.
1917 Tên Thần Vương trung giai lúc này buồn bực, hắn cao hơn đối thủ một giai, rõ ràng chỉ đẩy lùi người ta mà thôi. Hai người lại bắt đầu giao chiến, mà tên Thần Vương thấp giai đỉnh phong của Hà Đồ Tông lao qua phía Lăng Tiếu.
1918 Có thêm viện quân, người của Hà Đồ Tông lại chiếm cứ thượng phong. Sau khi nhân mã hai bên cũng phân ra, rốt cuộc hình thành cục diện giằng co. Hà Đồ Tông cơ hồ xuất tất cả Thần Vương ra, mà Tiêu gia cũng không giữ lại quá nhiều.
1919 Hai người đối chiến không bao lâu, thần khí của bọn họ bị đánh tan. - Thiếu tông chủ đi mau, ngươi này là cao thủ Kim tộc, thân thể của hắn có thể so sánh với thần khí cao giai, chúng ta không thể tổn thương hắn.
1920 - Cút đi cho ta!Hàn Phong nghĩ cũng không cần nghĩ, hắn chém ra mười hai đạo kiếm cương vào thập tam thái tử, mỗi một đạo kiếm cương đều mang theo thần lực to lớn, mỗi kiếm cương có thể đóng băng một dòng sông lớn.