1881 Lăng Tiếu nói:- Sư nương đừng nói như vậy, nếu không bởi vì đệ tử làm lỡ thời gian dài như thế, thì sư phụ…Lăng Tiếu còn chưa nói xong, Phong Thanh Duyên đã ngăn cản:- Việc này ta đã nghe Tử Thiến muội nói với ta, sau này ngươi cũng đừng đi tìm sư phụ ngươi, ta đã quyết định cùng Tử Thiến muội ở lại chỗ này, đợi sư phụ ngươi ra khỏi Loạn Táng không gian.
1882 Lăng Tiếu nghĩ nghĩ, cảm thấy được theo lời nói của Lăng Thần, chỉ có đổi thần vật mới làm cho hắn hài lòng, những chuyện khác hắn không có nhiều hứng thú.
1883 Ngừng một chút hắn lại cười nói:- Nhưng ngươi muốn siêu việt ta, tựa hồ không có khả năng, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng!Thường Hạo Hữu không nghĩ tới Lăng Tiếu lại nói như vậy, cảm kích nhìn hắn nói:- Được, ngày sau sư đệ có gì cần làm, sư huynh tuyệt đối toàn lực ứng phó!- Ha ha, đừng nói nghe nghiêm trọng như vậy, ngươi chọn một nơi ở lại trước, sau này có chuyện gì ta sẽ tận lực nói với ngươi, hiện tại ta cần làm chút chuyện trước!Lăng Tiếu cười một tiếng, sau đó đi vào phòng bế quan.
1884 Hắc Diệu nói:- Chủ nhân, vừa rồi là ngươi dùng hồn lực mà không phải ý niệm, ngươi có biết ý niệm là gì không? Đó là một loại cảm ứng…Hắc Diệu nhìn Lăng Tiếu lộ ra thần sắc thập phần kiên nhẫn thao thao bất tuyệt giảng giải.
1885 Đại trưởng lão Lăng Khâu hỏi ngược lại. Lăng Bác chợt đỏ mặt không đáp. - Đừng tranh luận, chờ tiểu tử kia đi ra thì biết tình huống, có lẽ hắn lấy được thần vật gì quý hiếm cũng nói không chừng!Lăng Vệ nói.
1886 Suốt ba ngày đêm, Lăng Tiếu chuyên tâm luyện chế ra một viên thần đan kim hệ. Lúc đan thành, còn xuất hiện kim quang óng ánh, phảng phất như có kim long phá thân bay ra, thật sự làm Kim tộc nhân kêu lên sợ hãi.
1887 Lăng Bác trầm tư một thoáng, nói:- Phải, Lăng Tiếu nói đúng, cho dù hắn là thần dược sư, nhưng hiện tại hắn nên lấy việc tu luyện làm chủ yếu, luyện đan làm phụ, ta xem làm theo lời hắn đi, chúng ta đem đan dược cần dùng liệt kê ra cho hắn, chờ hắn nhàn rỗi sẽ luyện chế, sau đó giao lại cho chúng ta, mọi người nghĩ như thế nào?Lăng Bác nói như thế, những người khác cũng không còn dị nghị.
1888 Cũng chính bởi vì như thế nên mới hấp dẫn một ít trưởng lão chạy tới hỏi thăm nguyên do. Trong lúc đó Trương Mãnh nhất thời đắc ý, đây là lần đầu tiên hắn đúc thành thần khí cao giai, lập tức lấy ra Kim Long thương khoe khoang với mọi người một phen.
1889 Nhìn Lăng Tiếu sắp đi xa, Lăng Phi cắn chặt răng đuổi theo nói:- Lão đệ, lão ca đi với ngươi, cho dù từ bỏ mặt mũi này cũng phải thay ngươi đòi công đạo!Lăng Phi uất ức nhiều năm, đã không còn muốn nhẫn nhịn thêm nữa.
1890 - Thật to gan!Rốt cục Phương Bất Nhị quát một tiếng, thân hình như gió xẹt qua, một đạo kim mang hướng Lăng Tiếu đánh tới. Lăng Tiếu còn chưa động, Lăng Phi đã chắn trước mặt hắn, cản trở một kích của hắn.
1891 - Được được, một khi đã như vậy, vậy ngươi tiếp tục đánh thắng thêm đồ đệ khác của ta, ta sẽ đem nó trả lại cho ngươi!Phương Bất Nhị nói. - Cái gì!Lăng Phi kinh hô, sau đó trong tay hắn hiện ra một thanh kim thương chỉ thẳng vào Phương Bất Nhị quát:- Xem ra con người của ngươi ngày càng không biết xấu hổ, đến! Chúng ta tử chiến, xem ai có thể hung hăng càn quấy đến cuối cùng!Lăng Tiếu không giận ngược lại cười lạnh nói:- Ha ha, nhị thống lĩnh thật tài giỏi, lại biết chơi trò lật lọng này, được! Ngươi đã có bản lĩnh chiếm đoạt nó, mấy ngày nữa ta khiến cho ngươi ngoan ngoãn tự mình trả nó lại cho ta!Tiếp theo hắn gọi Lăng Phi:- Ngũ ca, chúng ta đi!- Hừ, đánh sư đệ của ta thì muốn đi, không dễ dàng như vậy!Không đợi Phương Bất Nhị lên tiếng, một người lập tức tập trung Lăng Tiếu, hướng hắn chém tới một chiêu.
1892 - Ta thật không rõ vì sao môn chủ cùng ngươi đều sợ hắn như vậy!Lăng Tiếu lắc đầu thất vọng nói. - Trở lại ta sẽ nói cho ngươi biết!Lăng Phi thở dài đáp.
1893 Sở Không bất mãn nói:- Đây không phải thỏa hiệp với hắn sao? Nếu người ta không đổi làm sao bây giờ?- Ngươi câm miệng cho ta!Phương Bất Nhị nháy mắt quát lớn, chấn rung mọi người đinh tai nhức óc.
1894 - Tin tưởng mọi người cũng nhìn thấy, Lăng Tiếu hôm nay chưa tới trăm tuổi, hắn chỉ bảy mươi mà thôi, hắn không chỉ đột phá Thần Vương, trở thành đệ nhất Thần Vương độc phát nhanh nhất, cũng là đệ nhất nhân trong vạn năm qua chưa tới trăm tuổi đột phá Thần Vương, cho nên môn phái phong hắn làm trưởng lão cao cấp, mặt khác hắn còn là thần dược sư, không tới trăm tuổi đã có thành tựu như vậy, có thể nói là đệ nhất nhân từ xưa tới nay, ngày sau hắn sẽ hưởng đãi ngộ cao nhất trong tông môn.
1895 Hạ Công nói ra lời này thì nhiều người cũng hưởng ứng theo. Những người này đưng nhiên là đứng bên cạnh Phương Bất Nhị cùng Hạ Công rồi. Lăng Thần không nghĩ tới Phương Bất Nhị cùng Hạ Công dám ở trước mặt mọi người quét mặt mũi của hắn, khiến hắn cảm thấy khó coi.
1896 Phù Viêm nuốt nước miếng nói:- Nhìn từ bên ngoài thì đúng thế, thực không nghĩ đến Lăng Tiếu trưởng lão này này còn trẻ tuổi lại có cơ duyên như vậy, ta chỉ biết các thần đỉnh đều nằm trong tay của các Chí Tôn dược thần cả đấy.
1897 Thần sắc Phương Bất Nhị biến hóa, hắn nói thầm:- Ta nhẫn. . . Ta nhẫn!Phương Bất Nhị cố gắng áp hỏa khí xuống, không hề nói nhiều cái gì, trực tiếp bay ra khỏi chỗ ngồi.
1898 Lăng Tiếu không rõ Lăng Bác vì cái gì nói như vậy, nhưng cũng phụ họa gật đầu. Hắn rất hiểu, nội bộ Thiên Long Môn bây giờ đang chia năm xẻ bảy. - Ngươi có phải cảm thấy những lão gia hỏa chúng ta không dùng được không? Không có ra mặt giúp Lăng Thần xử lý bọn chúng?Lăng Bác lại hỏi.
1899 Lăng Tiếu nói với Lăng Bác sự thật, lúc đó hắn ở đông hải Long tộc thấy thủy Thủy Long nhiều hơn Kim Long nhất tộc nhiều lắm, lúc này mới khiến hắn chấn kinh.
1900 Trong tộc của hắn còn chưa có ai có được đãi ngộ này cả, cho dù hắn là tộc trưởng cũng không được. Dĩ vãng những những đệ tử trong tộc muốn tìm thần long làm hộ thân linh thú cũng chỉ có thể lợi dụng một ít bổn nguyên dụ dỗ những Long tộc huyết mạch không cao, dẫn bọn chúng ra ngoài bồi dưỡng.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100