1821 - Ngươi đã luyện thần công đến đệ lục biến rồi sao?Lăng Phi hỏi. Lăng Tiếu nói:- Đệ lục biến viên mãn, đệ thất biến tạm thời còn không có đầu mối. Lăng Phi khẽ thở dài:- Khó trách nhục thể của ngươi biến thái như vậy, thì ra ngươi đã đạt đến bước này, xem ra ngươi thành Thần Vương đã là chuyện ván đóng thuyền rồi.
1822 Lăng Phi trịnh trọng nhắc nhở nói, dừng chút hắn lại nói:- Ngươi cũng không cần lo lắng Bán Long chi thân kia, chờ sau khi ngươi đột phá Thần Vương biến hóa này sẽ bị thần lực đồng hóa, không còn tồn tại nữa.
1823 Liệt Như Ngọc nhấp nhẹ cặp môi đỏ mọng nó:- Ngươi nói đi, chỉ cần ta có thể làm được, cái gì cũng tùy ngươi!- Đợi sau khi trở về nói với người của ta một tiếng, sai người đưa các nàng đến Thiên Long Môn, ta định an trí các nàng ở cạnh mình!Lăng Tiếu mang theo vài phần ngữ khí khẩn cầu nói.
1824 Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu nói:- Vâng môn chủ, Lăng Tiếu nhớ kĩ!- Tốt rồi, tài nguyên và quy củ trong môn để Khang Văn và Khang Vũ nói cho ngươi, còn có tàng điển các và võ kỹ các trong môn, ngươi cũng có thể tùy ý xem, mặt khác đây là ban cho ngươi, hi vọng ngươi đừng cô phụ một phen tâm ý của ta và các trưởng lão trong tộc, mau chóng đột phá đến cảnh giới Thần Vương đi!Lăng Thần chân thành nói.
1825 Trong đầu hắn rõ ràng nhiều thêm một đoạn trí nhớ không hiểu. Trí nhớ này như là của người khác, lại hình như một tràng cảnh trong mơ vậy. Đoạn trí nhớ ngắn kia cnagf không ngừng chớp động, chỉ thấy người của một tộc loại bị một số đông người vây giết, cuối cùng bị đuổi vào một phiến không gianMà tộc loại này lại có một người một mình chiến đấu hăng hái, ngăn cản trăm vạn đại quân, hắn giống như một Thần Ma, thần lực vô biên, một ý niệm liền có thể khiến người bạo thể mà vong, lực lượng sát phạt thập phần đáng sợ, thập phần quỷ dị, khiến người khó mà đề phòng.
1826 Hiểu rõ uy năng quyển cuối cùng, Lăng Tiếu liền mừng rỡ như điên. Hắn không thể chờ đợi được tiến nhập vào trạng thái tu luyện, định trước tiên tìm hiểu sơ bộ khẩu quyết đã tính sau.
1827 - Huống hồ ngươi cũng phải suy nghĩ thay cho huynh đệ ta ah, ở cùng một chỗ với ngươi áp lực rất lớn, tất cả mỹ nữ đều bị ngươi bắt làm tù binh, ngay cả chút canh thừa lạnh cơm cũng không lưu cho ta, ngươi biết cái này đối với ta có đả kích thế nào không? Cho nên ngươi phải suy nghĩ thay ta, ta mặc dù không có mệnh cách Bất Tử Tiểu Cường như ngươi, nhưng cũng không phải loại yểu mệnh, yên tâm đi!Lăng Tiếu còn có thể nói gì nữa, Huyền Diệu đã quyết tâm muốn rời đi rồi!Lăng Tiếu đấm Huyền Diệu một cái, lại ôm hắn nói:- Một đời người hai huynh đệ, nhớ kỹ đừng quá miễn cưỡng, nếu như không tìm thấy nương tử thì quay lại đây ta giới thiệu ngươi mấy người, bảo đảm ngươi thoả mãn.
1828 - Thì ra là thế, vậy không có biện pháp nào sao?Lăng Tiếu có chút thất vọng nói. - Biện pháp là có, bất quá. . . Trương Mãnh lộ ra vẻ do dự nói. - Bất quá cái gì? Có chuyện nói thẳng đi, nếu ta có thể làm được sẽ tận lực đi làm!Lăng Tiếu nói.
1829 Lăng Tiếu trở lại thôn trang, người Kim tộc cũng biết thân phận của tiểu thúc công này, nguyên một đám cười chào hỏi hắn. Lăng Tiếu cũng ôn hòa đáp lễ từng người.
1830 Tam nữ cuối cùng lộ ra dáng tươi cười hiểu ý, Tiêu Linh càng rất trực tiếp ôm lấy tay nói với Lăng Tiếu:- Lăng Tiếu ca ca, người này thật đáng ghét, tâm tư hắn không tinh khiết!Tiêu Linh mặc dù nhờ Phong Thanh Duyên dạy bảo đã biết rất nhiều đạo lý làm người, nhưng nàng vẫn ngây thơ như vậy.
1831 Văn Thái Nhạc vốn là nam nhân yêu thích mỹ nữ, đồng thời gặp được ba nữ nhân cực phẩm, ánh mắt đã không thể dời đi, lập tức sai người điều tra thân phận các nàng, hơn nữa còn nhiều lần tiếp cận các nàng.
1832 Văn Thái Nhạc ở chỗ này không còn tính cách ngạo mạn trước kia nữa, ngược lại lộ ra có chút cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm. Thần Vương đứng ở cửa ra vào đạm mạc nhìn hắn một cái nói:- Vào đi, sư phụ của ngươi đang chờ ngươi ở bên trong.
1833 - Không được, ta đi tìm Lăng Tiếu, hi vọng còn kịp, chỉ cần thực lực của hắn lại tăng lên một chút, tiểu tử này có lẽ có lực đánh một trận, cho dù thua cũng sẽ không quá khó coi!Lăng Phi nói- Đừng đi thêm phiền nữa, đây chỉ là thi đấu giữa tiểu bối, chúng ta còn thua nổi!Lăng Thần ngăn cản nói.
1834 Theo đạo lý thì hắn dùng tuổi như vậy đạt tới cảnh giới Bán Thần Vương đã là rất giỏi rồi, là tồn tại trẻ tuổi đầy hứa hẹn. Nhưng bị Lăng Tiếu ở trước mặt mọi người nói vậy, hắn thiếu chút nữa đã muốn đào một cái hố nhảy xuống cho xong.
1835 Tài phán trưởng lão mặt mũi tràn đầy hắc tuyến nói:- Đã bắt đầu rồi, giữa đồng môn không được tàn sát lẫn nhau, tất cả vừa điểm đến liền ngừng lại, không thể gây tổn thương đến tánh mạng đối phương.
1836 Lăng Tiếu chỉ có thể âm thầm tăng lên mấy lần chiến lực, Băng Hỏa Kiếm trong tay vũ động nhanh hơn, đánh tan đám công kích kia. Hổ khẩu hắn cảm thấy có chút run lên, nhưng tất cả vẫn ứng phó được, cho dù những kiếm ảnh hắn không ngăn được đánh vào da thịt hắn thì cũng không khiến hắn chịu chút tổn hại nào cảNhục thể của hắn đã sớm có thể so với bán thần khí, rất gần với thần thể rồi!Băng Đột Tứ PhươngLăng Tiếu phản kích, thân người lắc lư, cũng xuất kích về phía bốn phương tám hương, chỉ thấy băng trùy đao mang phá vỡ sóng nước, hướng tứ phương trùng kích mà ra, càng có không ít cái đánh thẳng tới Văn Thái Nhạc.
1837 - Thật không biết Hạ Công trưởng lão sao lại thu một đệ tử cực phẩm như vậy, phẩm tính thật sự quá kém. - Các ngươi đừng nói nữa. . . Lăng Tiếu kia dường như còn chưa chết.
1838 Người này là sư huynh của Văn Thái Nhạc, thủ tịch đệ tử của Hạ Công, tên là Hạ Giang, là đệ tử mồ côi mà Hạ Công nhặt được, ban thưởng họ Hạ, xem như là nghĩa tử của Hạ Công, có thực lực đê giai Thần Vương.
1839 Đáng tiếc, lời cầu khẩn của hắn càng khiến Hạ Công cảm thấy phiền chán, ngay cả nói cũng lười nói, chỉ nhắm mắt lại, tùy ý để những người khác mang hắn đi.
1840 Tiêu Trân Thải thấy ba nữ nhân tư sắc xuất chúng này liền thầm than, Lăng Tiếu diễm phúc sâu, rõ ràng lại là kim ốc tàng kiều. Chẳng qua lúc ánh mắt nàng dừng ở trên người Tiêu Linh, đôi mắt lộ ra vài phần động dung nói:- Hứa Vi!Tam nữ vẻ mặt vẻ không hiểu, Tiêu Linh càng khó hiểu nháy mắt to, bất quá nàng thấy Tiêu Trân Thải cảm giác như thân nhân vậy, có một loại cảm giác huyết nhục tương liên.