41 Hành động thân mật đó của Mẫn Thiên Hữu cùng Lăng Vân Hi, trong mắt Lăng Đồng Cẩn cùng Tả Thiến vô cùng ám muội, Vân Hi mở lớn mắt có chút bất mãn trừng hắn, lại thoáng qua miệng hắn hé ra ý cười như có như không.
42 “Anh làm gì?” Bị hắn thô lỗ kéo đi, Vân Hi có chút tức giận trừng mắt hắn, cơn gió lành lạnh thổi qua, còn có mấy con đom đóm thỉnh thoảng ở trước mắt bay qua, lưu lại một đám ánh sáng tinh linh.
43 Nàng có thể nhận biết hơi thở trên người hắn, mang theo chút hương vị cuồng dã, cùng đêm đó cảm giác cũng tương tự như vậy. Mẫn Thiên Hữu nghe nàng nói, chậm rãi sửa sang lại Tây phục, có thể nghe ra trong thanh âm nàng có chút run run, nhưng nàng không có xoay người, thanh âm rõ ràng, thế nhưng làm cho hắn nghĩ lầm vừa rồi chính là một ảo giác.
44 Chú Tần không nghĩ tới Vân Hi lại ở chỗ này, ánh mắt nhìn đến vẻ mặt tức giận của Mẫn Thiên Hợp ngồi trên xe lăn, lão liền tiến lên đẩy Mẫn Thiên Hợp từ tay Vân Hi, nàng ngại ngùng đưa hắn đến trên giường, sau đó nhìn chú Tần lại bắt đầu giúp hắn mát xa chân.
45 Vân Hi lắc đầu, đối với hai anh em họ luôn cấp cho nàng cảm giác quái dị, lại một lần nữa, Vân Hi nằm trên chiếc giường mềm mại rộng lớn, trong phòng ánh sáng đèn vàng ám, thật lâu không thể đi vào giấc ngủ.
46 “Lăng tiểu thư của tập đoàn Lăng thị muốn gặp ngài, ngài hiện tại có thời gian?” Khi Mẫn Thiên Hữu đi đến trước mặt nàng, Vân Hi buông điện thoại, mắt to thẳng nhìn hắn thân hình vĩ ngạn.
47 “Tổng giám đốc?” Vân Hi kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Mẫn Hiếu Triết một thân nhẹ nhàng khoan khoái, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp thường thấy nhìn nàng, Vân Hi theo bản năng lắc lắc đầu, nàng cùng Mẫn Thiên Hợp là quan hệ gì, hắn hẳn là biết đến.
48 Bằng không, vị trí của Lăng Vân Hi hôm nay chính là của cô Lăng Nhã Nhược, cô điên cuồng ghen tị nàng, mới trước đây, mẹ của nàng Trang Thi Ngữ đã đoạt đi tâm của ba cô, nàng đoạt đi tâm của hai anh, hiện tại, cô làm bất cứ gì cũng sẽ không làm cho nàng cướp đi Mẫn Thiên Hữu.
49 Hai bóng dáng màu đen kiêu căng ẩn nấp ở góc tối âm u, nhưng loại khí thế sáng chói kia cũng không hề giấu diếm được, Thượng Trạch Nhất ngồi bên cạnh Mẫn Hiếu Triết, miệng nhả ra từng vòng thuốc bay ở trước mắt hai người, xen lẫn trong không khí ám muội của rượu, có cảm giác như lọt vào trong sương mù.
50 “Ừm, tháng này, số lần về đây của nó hình như nhiều hơn!” Mẫn Bác Luân ý vị sâu xa thở dài một tiếng, nhìn thấy Vân Hi đi vào sau, trên mặt lộ ra một chút nghiêm khắc, có một số việc hắn không biết, nhưng không có nghĩa là hắn không rõ.
51 Không biết có phải vì bi thương của nàng cũng làm ông trời cảm động, trời đang sáng sủa mà giờ khắc này đã nổi lên đợt mưa phùn li ti, những hạt mưa nhỏ đánh vào mặt, kết hợp với “giọt mưa” trong mắt nàng, làm đôi mắt to càng thêm long lanh sang ngời.
52 “Có ý tứ gì?” Vân Hi vừa thấy ý cười trong mắt hắn, trong lòng liền dâng lên một trận khó hiểu, nhớ rõ lần trước gặp mặt, thái độ của hắn cũng cà lơ phất phơ như vậy, rõ ràng là trong ngoài không đồng nhất, làm cho người ta nhận không ra trong lời nói là thiệt hay giả.
53 Bốn mắt nhìn nhau, mày rậm nhất thời nhăn lại khi nhìn thấy Lăng Vân Hi đứng phía sau Thượng Trạch Nhất, trong đôi mắt đen sâu thẫm của Mẫn Thiên Hữu phát ra hơi thở làm cho người ta sợ hãi, cách Hi Hi một đám người, nhưng dù ở xa xa nhìn nhau, nhưng tựa hồ có thể nhìn thấy ảnh ngược của nhau từ trong đôi mắt!Vân Hi có chút chột dạ cụp mắt xuống, bước chân như không còn bình thường, giống như khi nhìn thấy Mẫn Thiên Hữu thì đã quên rồi phải bước đi.
54 Cổ tay trắng nõn chỉ chốc lát liền có thêm một vết đỏ hồng, Vân Hi đau đến nhăn đôi mi thanh tú, khi đối diện cặp mắt như phun lửa trên đỉnh đầu, trong lòng nàng cảm thấy ủy khuất, thanh âm cũng tự giác lớn hơn bình thường,“Anh dựa vào cái gì quản tôi? Người là của tôi mà?”Nghĩ đến hắn cùng Lăng Nhã Nhược thân mật kéo tay, Vân Hi cũng không hiểu được vì sao tức giận, bọn họ mới quen không bao lâu, hay là bản tính hắn chính là như thế, nàng còn nhớ rõ nàng cùng hắn lần đầu tiên gặp mặt, nàng còn chưa có gả cho Mẫn Thiên Hợp, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy bộ mặt thật của nàng, mà Vân Hi cũng chưa biết, một đêm uống rượu kia, nàng đã cùng hắn ngủ chung một phòng!Nhưng, một người đàn ông tài giỏi xuất chúng như vậy, bên người hắn oanh oanh yến yến cũng là đương nhiên.
55 Đôi mắt xanh thẫm của Mẫn Thiên Hợp nhìn chằm chằm cánh môi sưng đỏ của Vân Hi, trên mặt lộ ra một chút ý cười thấu hiểu, ánh mắt lướt qua Vân Hi, nhìn về phía bóng dáng cao lớn đứng ở cách đó không xa.
56 Vân Hi đôi mắt hạnh mở lớn, nàng cứng họng nhìn vẻ mặt thâm trầm của Mẫn Bác Luân, nhớ lại mấy ngày qua, số lần nàng cùng Mẫn Thiên Hợp ở cùng một chỗ có thể đếm được trên mười đầu ngón tay.
57 Mẫn Thiên Hữu nhìn chằm chằm vào nơi chạm nhau của hai bàn tay, hắn cảm thấy rất chói mắt, nhưng cũng không nói gì, một đôi mắt sâu không thấy đáy gắt gao bao lấy khuôn mặt Vân Hi.
58 Vân Hi giống như được đặc xá, đầu cũng chưa kịp nâng lên đã chạy ra khỏi phòng tắm, chỉ chốc lát, chú Tần đã vào đến, nàng nghe được trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, cảm giác căng thẳng trong lòng vẫn không hề giảm đi nửa phần.
59 Thượng Trạch Nhất?Vân Hi nhìn đến khoản chữ đề tên người gửi là hắn, còn vẽ thêm hình mặt cười nhìn rất tiêu chuẩn vô lại, nàng liền cảm thấy cả người toát ra lửa giận không tên, vì thế, không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp phủi tay ném bó hoa vào thùng rác.
60 Mẫn Thiên Hữu rõ ràng biết, hắn đem giá đấu thầu tiết lộ cho Mẫn Hiếu Triết sẽ mang đến hậu quả gì, hắn trước tiên cho Niếp Thịnh điều tra tập đoàn TZ, người đứng đầu là Thượng Trạch Nhất, mà quan hệ của Thượng Trạch Nhất cùng Mẫn Hiếu Triết, hắn đã sớm đoán ra được rồi.
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 14