101 “Cái này không phải sao? ” Vân Hi mở ra tay hắn, chỉ vào ngoài cửa sổ cười rất là hạnh phúc. Đối với nàng mà nói, Mẫn Thiên Hữu dụng tâm vì nàng đã làm nàng thật sự cảm động, nàng không giống phụ nữ khác, hướng tới châu báu tiền tài, nàng chỉ cần một chút quan tâm vô cùng đơn giản, điều này đối với gia đình trước kia của nàng mà nói, đối với người chị người cha chảy chung một dòng màu kia mà nói, là một loại hy vọng xa vời.
102 Buổi chiều Mẫn Thiên Hữu cùng Vân Hi ngồi máy bay về nước, ở Paris hơn một tháng này, khoảng cách giữa bọn họ đã gần nhau hơn, hiện tại nên là lúc đối mặt sự thật, mà trãi qua bao nhiều việc, nàng thấu hiểu tấm lòng của hắn, càng thêm xác định rồi chính mình muốn cùng hắn cùng một chỗ.
103 Xử lý xong văn kiện cũng đã đến giữa trưa, Mẫn Thiên Hữu day day huyêt Thái dương mới buông bút đi vào phòng nghỉ ngủ một chút, đợi đến khi Niếp Thịnh vào đánh thức, hắn mới cảm giác được tinh thần khá hơn một chút.
104 Mẫn Thiên Hữu cười làm cho Lăng Trí Xa rợn cả tóc gáy, cẩn thận phân tích ý tứ trong lời hắn nói, mới hiểu được người thanh niên này muốn ông bán con gái mình cho người đàn ông khác làm giao dịch.
105 Tuy rằng đêm hôm đó cái gì cũng không có phát sinh, nhưng nàng bộ dạng không biết gì, nếu đổi lại là người đàn ông khác, hắn không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ thế nào.
106 “Em muốn theo anh đến công ty hay vẫn là ở lại trong nhà?” Vân Hi vừa mở mắt đã thấy Mẫn Thiên Hữu mặc xong âu phục chỉnh tề đứng ở nàng trước mặt, bộ đồ cắt may tinh tế hợp với dáng người cao ngất tráng kiện trông rất phong độ cùng lịch lãm, Vân Hi nhìn đến xuất thần, hắn đột nhiên hỏi làm nàng có chút bối rối.
107 Nhìn xem, nhắc tào tháo, tào tháo liền đến” Bùi Bùi lên tiếng thì cũng là lúc Vân Hi quay đầu lại nhìn, người tới tựa hồ đã nhìn thấy bọn họ rồi, Thượng Trạch Nhất cùng Mẫn Hiếu Triết lần lượt đi đến trước mặt Vân Hi cùng Bùi Bùi, nhìn hai người đi cùng nhau Vân Hi lại nhớ đến cảnh ở bãi đỗ xe trong công ty, rồi lại nhìn sang Thượng Trạch Nhất, ánh mắt trở nên có chút quái lạ.
108 Xe máy rất nhanh hòa nhập vào dòng xe cộ trên đường, ở phía sau, cũng đã không thấy bóng dáng chiếc Ferrari đuổi theo họ nữa. Thượng Trạch Nhất tăng tốc độ xe, Vân Hi bị tiếng gió xé kêu vang bên tai, không biết hắn có nghe khó chịu hay không, xe chạy thẳng đến một con đường nhỏ cạnh bờ sông mới dừng lại, Vân Hi đã muốn không nghe được gì ngoài tiếng gió xé.
109 “Tôi từng yêu một người phụ nữ, cô ấy ở trong mắt tôi giống như một thiên sứ……” Thượng Trạch Nhất nói đến hai chữ kia thì ngừng lại, trong thanh âm run lên một chút, đúng vậy, hắn từng một lần cho rằng người mình yêu là một thiên sứ, hay chính xác hơn chính là thiên sứ giả tạo.
110 Thượng Trạch Nhất đã lâu chưa từng thấy qua Mẫn Hiếu Triết mất kiểm soát như vậy, hắn muốn đến gần Thượng Trạch Nhất, nhưng hiện tại bởi vì một phụ nữ đang ở cạnh mà toàn bộ thối lui, cái loại phụ nữ ở trên người hắn làm hắn cảm giác toàn thân mỗi tế bào đều dơ bẩn.
111 Sao lại đi lâu như vậy?” Vân Hi vừa bước ra khỏi thang máy thì đã thấy Mẫn Thiên Hữu canh ở cửa. Hắn kéo rat ay nàng vừa vuốt khóe mắt, phát hiện nàng có dấu hiệu vừa khóc xong.