21 Giọng người chết kia nghe khàn khàn, hắn kéo một cái Nguyên Kinh liền lộ nửa cánh tay, trắng lóa, trong bóng tối u ám này, rất là chói mắt.
Hoài Hoài nuốt nước bọt, đũng quần lại lần nữa phồng lên, căng đau khó nén.
22 Hoài Hoài không quan tâm tới Xuân Bảo, đáy mắt đỏ ngầu, tiến lại lôi Hà Yến xuống.
Nguyên Kinh cố nhổm người dậy.
Mái tóc đen như tơ lụa đổ xuống che nửa bả vai.
23 Nắng sớm mờ trắng, chiếu lên mặt thiên tử, xóa đi hắc khí nồng nặc kia.
Nghe Nguyên Kinh hồi lâu không một chút động tĩnh, Hỉ Liên liền hiểu, thấp giọng mắng Hoài Hoài một câu, “Làm càn, Hoàng thượng nhất ngôn cửu đỉnh, lý nào lại thu hồi thánh mệnh.
24 Dưỡng Tuyền cung.
Ánh đèn rực rỡ, gợn sóng lăn tăn.
Trong cả đại điện ấm áp như mùa xuân.
Cung nữ qua lại bên ngoài tầng tầng lớp lớp cẩm sa, trên cổ tay trắng ngần vòng ngọc óng ánh, hoàn bội đinh đang, trong vò vàng đựng nước nóng mùi thơm ngào ngạt, cung nữ kia chân trần lên đài cẩm thạch, ưu nhã nghiêng người, rót vò nước độ ấm thích hợp vào bể.
25 “Đổi một nhóm cung nhân khác, sợ sẽ còn xảy ra sai sót. ” Nguyên Kinh hơi nhíu đôi mày thanh nhã, “Nên tìm một người dạy sơ sơ quy củ cho hắn. ”
Hỉ Liên liên tục gật đầu, “Hoàng thượng nói đúng, tên ngốc này đều vì không biết quy củ chứ không phải rắp tâm làm loạn, đến lúc đó nô tài nhất định tìm một công công dạy hắn.
26 Bên trong ngự thư phòng.
Thiên tử minh y cẩm bào, thần sắc lãnh lệ.
Trên khuôn mặt hoàn hảo, lệ khí như dông bão sắp đến.
Hỉ Liên hiểu rất rõ.
27 Hoàng thành ngân nguyệt, xa xăm vời vợi.
Tái ngoại đốt khói báo động, sáng rực cả bầu trời.
Quan lại bào đỏ ô sa tay cầm một phong tấu chương, mày nhíu chặt, rảo bước tới ngự thư phòng.
28 Bên ngoài Cảnh Tuyên điện, nắng mai ấm áp.
Bụng Ninh tần đã hơi nhô lên, hôm nay nàng vừa dùng xong bữa sáng, trước mắt đang được Tử Trúc đỡ đi lại trong viện.
29 Trong tẩm cung, sứ men xanh nóng ấm, trà thơm ngào ngạt.
Đàn hương vấn vít, thiên tử phía sau long án đang lật xem tấu chương.
Tầm mắt Nguyên Kinh dừng trên những nét mực đã khô, lại hoàn toàn không biết trên đó nói gì.
30 Hà Yến chợt im lặng.
Rất nhanh liền híp mắt cười.
Xung quanh không một chút tiếng vang, máu đỏ tươi từ trên trán chảy xuống, dinh dính âm ấm, kích khởi một tia gợn sóng huyết sắc cho bầu không khí ngột ngạt này.
31 Hoài Hoài lắc đầu, “Thứ đó nặng mùi lắm, nếu làm Hoàng thượng ngộp cũng không được. ”
Xuân Bảo khó xử, “Thế chẳng lẽ để ngươi ngày nào cũng buồn ngủ?”
Hoài Hoài nghĩ ngợi một thoáng rồi nói: “Không bằng về sau ban ngày ta đều ngủ lâu hơn, chắc đến tối sẽ tỉnh táo được.
32 Hỉ Liên không dám trì hoãn, nhân khi Nguyên Kinh lâm triều, gấp gáp dẫn người đến Họa Vũ cung.
Ánh nắng long lanh, cung khuyết lưu quang.
Lại nói Tú Tú mới vào phòng Hoài Hoài xem thử, thấy Hoài Hoài còn ngủ, cũng không vội vã sai người nấu bữa sáng, chỉ đem cất số hạt mã tiền đêm qua phơi.
33 Thấy Xuân Bảo không một chút động tĩnh, lại cúi xuống nhìn.
Người nằm trên đá phiến gạch xám hốc mắt hõm sâu, da mặt tái xanh, co giật một lúc lâu, miệng sùi bọt, mãi chẳng thấy động tĩnh gì.
34 Nguyên Kinh thấy Hoài Hoài mơ màng, liền giật mạnh tay ra, quay người ra khỏi phòng.
Hoài Hoài đứng nguyên tại chỗ, ngây ra một lúc lâu mới định thần lại, bỏ bàn tay đang giơ lên xuống.
35 Hôm sau, khi Hỉ Liên đến Họa Vũ cung tuyên chỉ, Hoài Hoài đã bệnh nặng liệt giường.
Tuy hôm qua bị trói trên giường lò cả đêm, vốn không nên bị lạnh, nhưng Hoài Hoài vẫn nhiễm lạnh, gần trưa liền sốt cao.
36 Nằm đến canh ba, Nguyên Kinh mới hơi buồn ngủ.
Bị Hoài Hoài ôm, mặc dù rất khó chịu, song cũng không vướng víu lắm.
Tận đến canh năm hửng sáng, Hỉ Liên đứng bên ngoài gọi lâm triều, Nguyên Kinh mới tỉnh giấc.
37 Trong nội điện không một tiếng động.
Hỉ Liên đứng yên ở ngoại điện rất lâu, cuối cùng chân hơi đau nhức.
Nếu là ngày xưa, nên có tiểu thái giám khác đến trực đêm.
38 Hỉ Liên là bị người ta đá tỉnh lại.
Cố nén đau nhức ở gáy bò dậy, tìm ô sa đội lên, Hỉ Liên đang muốn đứng dậy mắng, ngẩng đầu lên lại bị cảnh trước mắt dọa xụi lơ một lần nữa.
39 Cảnh Tuyên điện.
Phi tần trên giường lò đoan trang thanh lịch.
Trước mắt phi tần kia đang ngả lên gối mềm viền thêu phượng, bụng hơi nhô lên, tay ngọc thong thả vỗ về, cực kỳ cẩn thận.
40 Xuân Bảo gật đầu, “Cũng đúng nhỉ… Tay phải còn phải cầm bánh bao, vậy đổi tay đi. ”
Nói xong liền đổi tay trái, tiếp tục chém cây.
Hoài Hoài múa may theo một lúc lâu, mới luyện mấy chiêu đã nghe mùi thơm từ bên cạnh bay tới, quay đầu sang thấy là một cung nữ mặt trái xoan.