1 ♦ Nhất ♦
Bích nguyệt. Hoàng đô.
“Nghe nói thừa tướng muốn thú một nam tử làm vợ?”
“Chứ gì nữa, đồn rầm cả thành luôn rồi kìa!”
“Sính lễ cũng chuẩn bị rồi! Mười tám rương! Chẳng kém gì thú một cô nương!”
“Thú nam thê? Đúng thật là người đầu tiên ở Bích Nguyệt chúng ta nha!”
“…”
♦ Nhị ♦
Phủ ngự sử.
2 ♦ Cửu ♦
Hoàng đế đến thăm làm ngự sử đại nhân cảm thấy nguy hiểm đang rình rập.
Đêm đó.
Phủ hình bộ thượng thư.
Ngự sử đại nhân khập khiễng chạy vào, “Lục huynh, cứu mạng!”
Hình bộ thượng thư buông cuốn sách, mặt than nhìn hắn, “Lại có chuyện gì nữa?”
Ngự sử đại nhân hoảng loạn, “Bệ hạ nói thích ta! Ta phải làm sao bây giờ! Ta… ta không phải đoạn tụ a!”
Lông mày của hình bộ thượng thư rốt cuộc cũng nhướn lên, “Bệ hạ, thích ngươi?”
Ngự sử đại nhân nói năng lộn xộn, “Ngươi nghĩ rằng ta thích nói giỡn với ngươi lắm hả?! Ta phải làm sao đây! Ta không phải đoạn tụ! Làm sao mới cự tuyệt được?! Ta, ta không muốn… bị nam nhân… cho dù là bệ hạ cũng không được!”
Lông mày của hình bộ thượng thư hạ xuống, “Thật khó làm cho ngươi hưởng thụ thánh ân.
3 ♦ Thập thất ♦
Trời không giúp thì tự mình làm, cầu người không bằng cầu mình.
Ở thời khắc ngự sử nhận ra không ai đứng cùng mặt trận với mình, hắn hoàn toàn buông tha cho chỗ dựa vững chắc của các đồng nghiệp.
4 ♦ Nhị thập ngũ ♦
Bằng hữu nhiều năm là đoạn tụ?!
Cả người ngự sử đại nhân không được khỏe lắm.
Đặc biệt còn mua tên tiểu quan mình lo lắng, nghiễm nhiên là muốn sống cuộc sống ngọt ngào với hắn rồi còn gì.