1 CHƯƠNG 1
“Cổ quốc Mã Thái” là huyền thoại của sa mạc. Một vùng đất sừng sững nổi lên giữa sa mạc, nói cho đúng thì đó là một quốc gia vô cùng trù phú.
2 CHƯƠNG 2
“Y a a a –––” Vương Gia Vĩ phát ra tiếng kêu bén nhọn, giống như bị điện giật mà nhảy bắn lên.
“Ư hư… Vì sao không hút được…” Người đàn ông giống như trẻ con đang đói sữa ra sức hút, làm cho một Vương Gia Vĩ chưa nếm tình đời kêu giống như sắp đứt hơi –––
“Ô a a ––– đừng ––– đừng hút nữa” đầu nhũ nhỏ bé bị hút đến sưng đỏ lên, theo đó là một loại khoái cảm vô cùng khủng bố tràn ra khắp thân thể.
3 CHƯƠNG 3
Trong hoàng cung đàn ca nhảy múa, mỹ nữ mặc lụa mỏng, múa bụng uyển chuyển như rắn nước, từng động tác lấp lánh ánh trang sức, kiều diễm động lòng người.
4 CHƯƠNG 4
Các cô gái xinh đẹp lại xúm vào một chỗ.
Đề tài đương nhiên không ngoài vị tù trưởng Mặc Ưng cường tráng tuấn mỹ kia.
“Cô nghe nói gì chưa? Anh chàng da trắng muốt đến từ ngoại quốc kia, chỉ sợ đã thất sủng rồi.
5 CHƯƠNG 5
Khi Mặc Ưng trở lại phòng riêng, đã không thấy bóng dáng Vương Gia Vĩ!
Hành lý của ẻm cũng không thấy tăm hơi!
“Thị vệ, thị vệ đâu? Lăn ra đây cho bản tù trưởng!” Mặc Ưng thở hổn hển gọi thị vệ!
“Tù trưởng đại nhân!” Thị vệ vội vội vàng vàng chạy: “Tù trưởng có gì sai bảo?”
“Ớt Nhỏ của ta đâu?” Mặc Ưng trực tiếp hỏi!
“Cây ớt?” Thị vệ sững sờ, “Tù trưởng đại nhân muốn ăn ớt sao? Thần lập tức bảo nhà bếp chuẩn bị.
6 CHƯƠNG 6
Vì cảm tạ Tần Chấn Dương cùng Diệp Phương Diêu giúp mình kiếm Ớt Nhỏ về, Mặc Ưng mở tiệc lớn tại phủ.
Bốn người ngồi thành vòng tròn, hưởng thụ vô số cao lương mỹ vị.
7 CHƯƠNG 7
“Tên chết tiệt kia, ta giết mi!”
Biết mình sẽ mang tiếng xấu trăm đời, hoàn toàn là họa do cái quần nhỏ chết tiệt kia, Vương Gia Vĩ nổi trận lôi đình, đuổi giết sắc ưng.
8 CHƯƠNG 8
Từ khi hai người biết được tâm ý của nhau, những đêm nóng bỏng nay lại càng bùng cháy!
“Hừ uh… Anh yêu em chết mất… Ớt Nhỏ của anh…”
Côn thịt thô to của hắn phốc phốc xuyên quất khe huyệt nhỏ chặt, phát ra tiếng nước *** mỹ khiến người khác đỏ mặt tim đập dồn…
“Hừ uh, đại sắc ưng… Xấu lắm… A a…”
Vương Gia Vĩ dù mắng, nhưng cái mông vẫn xoay nhiệt tình nghênh đón từng đợt cắm rút của hắn!
“A a… Bảo bối… Anh yêu em… Anh yêu em…”
“A a ―― Đồi bại! Không được nói!”
Thân thể trải qua sung sướng đến run người, Vương Gia Vĩ mỗi lần nghe hắn nói ba từ kia, có thể lập tức đạt tới đỉnh!
“A a ―― bắn ―― “
“Oh oh ―― bắn đi! Bảo bối của anh ―― anh cũng bắn cho cưng rồi ―― A a ―― “
Mặc Ưng vô cùng vui mừng khi thấy người yêu có bao nhiêu yêu mình, mỹ mãn gào thét bắn tinh hàng loạt vào mông nhỏ kia…
Hai người thở hồng hộc ôm quấn lấy nhau…
Vương Gia Vĩ rất nhanh mệt đến ngủ thiếp đi.
9 CHƯƠNG 9
Mặc Ưng nhiệt huyết dâng trào, nhất định phải dẫn Vương Gia Vĩ về thăm “chốn cũ”.
“Anh điên rồi hả? Bây giờ tất cả mọi người tan ca hết rồi, cả tòa nhà không còn ai làm việc đâu.
10 CHƯƠNG 10
Dự án năng lượng Mặt Trời Cổ Quốc Mã Thái hợp tác với Tập đoàn Sở thị tiến triển thuận lợi theo kế hoạch.
Vương Gia Vĩ được Mặc Ưng mang về Cổ Quốc, lại lần nữa về vị trí công tác, bận tối mày tối mặt.