241 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 228: Liều mạngNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comTrong lúc nhất thời, Tào Tháo dở khóc dở cười, nhìn Quách Gia mà lắc đầu liên tục.
242 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 229: Quan Vân TrườngNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. com- Phu nhân! Cẩn thận. Cao Thuận cảnh giác nhìn xung quanh không hề thấy một tên lính đi tuần.
243 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 230: Hao Hổ Quy Thiên (1 2)Nhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comMáu tươi chảy xuôi theo lưng ngựa nhiễm hồng cả mặt đất.
244 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 231: Hoạ Sát ThânNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. com- Hải ngoại?Tào Bằng nhíu mày. - Từ Châu và Thanh Châu thuộc thẩm quyền của Tào công.
245 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 232: Lựa chọnNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comTừ huyện nằm ở hạ du của Tứ thủy. Khi Tào Bằng tới Từ huyện thì thành Hạ bì bị phá đã được ba ngày.
246 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 233: Mọi người bảo trọng. Nhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comVương thành Hạ Bì. . . Tào Tháo có chút buồn rầu cầm tập hồ sơ trong tay mà đưa tay vân vê bộ râu ngắn.
247 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 234: Hạ Hầu Chân. Nhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comĐặng Tắc có công nên được phong làm Đồn điền đô úy tiếp tục quản lý Hải Tây.
248 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 235: Lão bàNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comĐàm huyện chính là quê hương của Tào Tháo, tiếp giáp với Bái huyện, Nhữ Nam và Trần quận.
249 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 236: Rất có địa vị!Nhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comY vừa nhìn thấy Tào Bằng liền tiến lên, nói:-Tào đô úy, hôm nay Hạnh đến đây là có một chuyện muốn nhờ.
250 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 237: Dự Châu gặp nguyNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comNói là hắn can đảm cũng được, là thận trọng quá cũng được. Sau khi Tào Bằng giữ vai trò chủ soái liên hạ lệnh nghỉ lại huyện Ninh Bình.
251 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 238: Gàu múc nướcNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comTrong phòng nhìn khá lộn xộn. Trên mặt đất bày đủ loại thẻ tre, sách cùng rất nhiều bản vẽ được bày bừa ra.
252 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 239: Cùng tôngNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comTừ Trần huyện, đoàn xe đi theo đường quan đạo tiến lên. Sau một ngày đêm, bọn họ đi qua huyện Trường Bình, ghé qua Khâu thành (tương ứng với Tây Hoa, gần Hà Nam), rồi thẳng hướng đến Hứa Đô.
253 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 240: Bắt sốngNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comHắc tử Trương Tam là cách Hạ Hầu Lan gọi Trương Phi. Khi còn ở Hạ Bì, Trương Phi cướp mất lương thảo trong tay Hạ Hầu Lan, còn đả thương y.
254 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 241: Kẻ bại trận không có nhân quyềnNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comLời còn chưa dứt, Hạ Hầu Lan đã thúc ngựa đi từ trong đám người ra, tay cầm thanh Long Lân dài một trượng hai đâm tới.
255 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 242: Hổ báo kỵNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comMà trong lòng Tào Bằng thật ra hắn cũng không đành lòng giết Trương Phi, lại càng không nhẫn tâm hại chết hai vị phu nhân của Lưu Bị.
256 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 243: Về nhàNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comGần hai năm đã trôi qua, có vô số chuyện đã xảy ra. Đội Hổ báo kỵ thần bí cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt mọi người.
257 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 244: Tây Lương Mã ĐằngNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comHám Trạch cười nói:-Chỉ là đám ô hợp chẳng làm được gì đâu. -Vì sao?Tào Bằng uống một ngụm nước, cười ha ha, trả lời:-Từ xưa đến nay, thời tranh chiến, người cầm bút có ngang ngạnh đến đâu cũng không đỡ được đao thương, mưa tiễn.
258 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 245: Y đái chiếuNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comSắc mặt của Mã Đằng càng lúc càng khó coi hơn. Câu bảo trọng của Tào Bằng dường như còn có thâm ý khác.
259 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 246: Uống rượu ngắm hoa maiNhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comQuá nửa đêm, trời trút mưa. Hừng đông, mưa đã ngừng rơi, không gian trong hoa viên vô cùng trong lành.
260 Tào tặcTác giả: Canh TânChương 247: Uống rượu ngắm hoa mai. Nhóm Dịch: ShenYiNguồn: metruyen. comHạ Hầu Chân ngẩng đầu mỉm cười với Tào Bằng. Vừa thấy được nụ cười hiện lên trên gương mặt của Hạ Hầu Chân, nỗi lo lắng trong lòng Tào Bằng thoáng đã biến mất.