1 Giữa trời đất bao la, một mảnh sân trắng xóa, tuyết ào ào rơi xuống, mang theo gió Bắc đến lạnh thấu xương.
Tạ Hộ mặt xám như tro tàn, hốc mắt, khóe miệng, hai má, đều đều tím tái.
2 Tạ Hộ ngồi dậy từ trên giường, thân thể đồ mồ hôi lạnh, quay đầu nhìn thấy mình trở về một chỗ có chút lạ mắt, nhưng không phải là nơi xa lạ—— nàng đang ở khuê phòng Tạ phủ.
3 Tạ Hộ nhìn đồ ăn trước mặt, chỉ cảm thấy buồn nôn, bụng trống rỗng kêu gào, nhưng nàng lại không hề muốn ăn chút nào.
Vân thị bưng tới cho nàng một chén cháo thịt ngân nhĩ, hai bánh sủi cảo tôm còn có một lớp muối dưa chuột non mềm.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân thị lấy cho Tạ Hộ một ít trái cây, lột cho nàng một quả cam đường, múi thịt vàng chanh thoạt nhìn vô cùng mê người, nghĩ đến đã thấy ngọt.
5 Hai nha đầu Thúy Bình và Thúy Cẩm này rất trung thành. So với Hàm Hương qua 2 năm nhịn không được dựa thế đại lão gia bị đánh chết thì hai nha đầu này vẫn luôn trung thành và tận tâm hầu hạ nàng đến năm 20 tuổi nhập cung, không hề có dụng tâm gì cả.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Hộ đi xuyên qua hành lang gấp khúc, đi qua một mảnh vườn xinh đẹp, đến nơi Tạ Cận ở - Bình Dương cư.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Hộ đi ra từ thư phòng, trên mặt không có bất kỳ thần sắc bất thường, hai tay giấu trong tay áo, ngay cả Hàm Hương chờ ở ngoài nhìn cũng không thấy gì khác, hai người đi qua chỗ hoa viên, liền thấy sau núi giả nhảy ra một người, là Tạ Thiều.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Thiều gật đầu liên tục, nói: ‘Muội muội cứ yên tâm đi.
9 Vân thị bị Tạ Hộ thuyết phục, tuy rằng trong lòng vẫn cảm thấy có chút không ổn, nhưng một mặt là nữ nhi, một mặt là nhi tử, trong lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, nghĩ nếu bởi vì chuyện này khiến hai đứa nhỏ sinh hiềm khích lại mất nhiều hơn được, bà chỉ có thể lại phái người đi ra ngoài hỏi thăm một chút, nếu ca ca của nữ nhi đem đồ vật cầm, vậy bà âm thầm chuộc về, hơn nữa tác thành tình nghĩa huynh muội bọn họ một phen.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân thị đem đồ nữ trang của Hàm Hương cùng tất cả hạ nhân rời khỏi Tốn Phương cư, những hạ nhân ở lại Tốn Phương cư không khỏi kinh ngạc nhìn Tạ Hộ.
11 Vân thị đến Tốn Phương cư, đầu tiên hỏi chuyện Tạ Hộ đến học đường, Tạ Hộ liền đáp ứng, sau đó lại nhắc đến Tạ Thiều, nhắc tới đứa con trai này, Vân thị lại rất sốt ruột:
'Ai, ca ca của con mấy ngày nay không biết đã đi đâu, học đường cũng không đến, nó thường xuyên đi ra ngoài cả ngày không thấy mặt, chỗ Tô sư phụ cũng không thấy nó, cũng không phái người về thông báo gì cả, thật là lo lắng! Phụ thân con đã hỏi ta nhiều lần, ta cũng không biết trả lời thế nào chỉ có thể kéo dài thời gian.
12 Tạ phủ bố trí Bình Ngọc Trai làm nơi học đường cho các tiểu thư, thật ra Bình Ngọc Trai chính là một tòa kiến trúc thủy tạ, qua hành lang 9 khúc cong kéo dài qua hồ Thanh Hà thông tới giữa hồ, phía trước thủy tạ có một chỗ đất trống, bình thường Nhan Cửu Khanh hay cho các tiểu thư ngồi ở bãi đất trống đó nghe giảng bài, rất thoải mái dễ chịu.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Mẫu thân, người thật sự muốn phụ thân đánh con chết mà! Người không biết cha nhẫn tâm thế nào đâu, xuống tay rất nặng, lưng con chắc chắn là bị phế đi rồi, tương lai có sẹo, lấy thê tử chắc chắn người ta sẽ ghét bỏ con, nếu người nhẫn tâm như vậy, con sẽ đến chỗ phụ thân bây giờ, dù sao cũng không ai đau lòng thì đánh chết con đi, còn sống làm gì nữa.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Yến Tuy huynh, khiến huynh chờ đã lâu.
15 Lúc Tạ Thiều phải trôi qua từng ngày khổ sở trong phòng sám hối thì ngược lại cuộc sống mỗi ngày của Tạ Hộ lại trôi qua hết sức phong phú.
Mỗi buổi sáng tỉnh dậy việc đầu tiên Tạ Hộ tập bộ dưỡng sinh quyền, sau đó ăn điểm tâm nhiều một chút, rồi cùng Tạ Tân đến học đường Bình Ngọc Trai, phương diện thơ từ quốc ngữ kiếp trước nàng học rất nhiều, kiếp này hiển nhiên thuận lợi vô cùng, không cần tận lực học bằng cách nhớ, không cần hàng đêm khêu đèn đêm đọc, cũng có thể rất nhẹ nhàng đuổi kịp tiến độ của Nhan Cửu Khanh.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Hộ ngày hôm đó học xong ở học đường, nghe nói đại phòng xuất giá Tạ Nhu trở lại, Tạ Nhu là đại tỷ trong phủ mặc dù thân phận thứ xuất, nhưng nàng làm người rất hòa thuận, ở trong phủ luôn mang bọn muội muội đi chơi, Tạ Hộ đối với vị đại tỷ này cũng có chút ấn tượng tốt, nhớ rõ nàng xinh đẹp, tính cách tốt, rất giống với Tạ Tân.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Hộ đứng lên, Tạ Tân kéo tay nàng, nhìn nàng lắc lắc đầu, có ý nói, lúc này khôngthể ra mặt, Tạ Hộ nhìn Tạ Tân mỉm cười, kéo tay Tạ Tân ra, đi tới trước mặt Lý Khấu, trước hành lễ với trưởng bối, dáng vẻ đầy phép tắc sau đó mới nhìn Lý Khấu cười tủm tỉm nói:
"Lý tỷ tỷ, trong lời tỷ tỷ nhắc Nhị lão gia là Nhị lão gia Tạ phủ của chúng ta?"
Lý Khấu quét mắt nhìn nàng, lúc vào đây, hai người đã biết mặt, Lý Khấu cũng biết đây là tiểu thư Nhị phòng, trong mắt đầy khinh miệt, nói:
"Đúng, chính là Nhị lão gia của quý phủ.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ chủ viện ra, Tạ Tân vẫn chưa hết hoảng hồn nhưng vẫn cố chịu đựng không nói gì, khi đi đến phủ Nhị phòng, lúc này mới nhìn Tạ Hộ khổ sở thở dài, nói:
"Ai, muội cần gì phải làm lớn chuyện này.
19 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Hấp cũng không nghĩ trong thư phòng có người, một đôi mắt xinh đẹp hơi hơi nheo lại nhìn, đáp lại là một đôi mắt đầy hoảng sợ, tròng mắt đen láy, to hơn một chút so với người bình thường, đen trắng rõ ràng, vừa nhìn đã thấy trong suốt thuần khiết như một con nai con, Thẩm Hấp có muốn nổi giận cũng không được.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mỗi 23 đầu tháng là lúc Tạ Tân và Tạ Hộ nhận bạc tiêu xài, nghĩ rằng tháng này cũng không ngoại lệ, hai người đến chủ viện rất sớm, vẻ mặt Vân thị khó xử nói với các nàng tháng này nhận trễ hơn.