Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tâm Ma Chương 57: Đón Tết

Chương trước: Chương 56: Đêm Ba Mươi



Đã qua giao thừa.

Mùi hương ngai ngái. Gió vẫn rít bên ngoài. Trời vẫn tối đen như mực. A Tòong choàng tỉnh sau một cơn ác mộng. Lưng hắn vã mồ hôi lạnh. « Đã đến lúc lên đường », hắn thầm nghĩ. A Tòong giấu cánh tay bị chặt đứt của mình phía sau mấy bức tượng thờ, xé một miếng rèm nhung quấn quanh người cho đỡ lạnh. Ngay lúc này, ở ngoài kia, có hai thử thách đang chờ hắn: thứ nhất là lũ lính canh, thứ hai là làm sao tìm được đường ra khỏi Binh Lan trại. Hắn lấy tay vỗ vào mặt cho tỉnh táo rồi nhẹ nhàng mở cửa bước ra.

Đám lính canh của Binh Lan trại đã không còn dầy đặc như trước. Sau một ngày căng thẳng, ai cũng đã quá mệt mỏi. Huống chi, hôm nay là Mùng Một tết, cả năm chỉ có mấy ngày tết để sum họp với gia đình. Thấy tình hình tạm ổn, Quạt Mo đã cho giảm bớt quân số, chỉ còn án ngữ những nơi trọng yếu trong nhà. A Tòong lần mò trong màn đêm, sau một lúc làm quen, mắt hắn đã dần thích nghi với bóng tối. Hắn nhẩm tính một hồi, hắn thầm nghĩ cứ đi thẳng theo một hướng, thế nào cũng thoát ra được. A Tòong xác định phương hướng lối đi ngược với nhà chính, vừa đi vừa luồn lách ẩn nấp. Cũng may là trời tối đen như mực, gió rít giữ dội tạo thành tấm màn che hoàn hảo cho hắn. Hắn đi một hồi, bỗng giật mình, thấy trước mặt hắn là khu nhà lớn, ba căn nhà quây quanh một khoảng sân tạo thành hình chữ « U ». Nhìn khu nhà khang trang tơm tất, cửa đóng kín, hắn thầm đoán đây chắc hẳn là nơi nghỉ ngơi của Quạt Mo. Đã qua thời khắc giao thừa, lại sau một ngày mệt mỏi nên ai cũng tranh thủ nghỉ ngơi chốc lát. Một đám lính canh mệt mỏi túm tụm ngủ gà gật ở trước hiên nhà. Ở giữa sân, có hơn chục tên ngồi đốt lửa sưởi ấm. Ánh lửa bập bùng giúp A Tòong nhìn rõ hơn. Hắn bình tĩnh núp vào một bụi cây quan sát. Hắn thầm nghĩ : « Lúc này mà quay lại thì e rằng trời sáng mất. Lũ lính canh này chắc đều mệt bơ phờ cả rồi, ta có thể luồn ra phía sau nhà đi tiếp. Ta đi đã khá xa nhà chính, có lẽ cũng sắp ra khỏi Binh Lan trại. Đến lúc này cầu mong vào số mệnh thôi.» Nghĩ vậy, hắn nhẹ nhàng trườn người về phía vách nhà, thận trọng từng bước. Ngay phía sau dãy nhà là một khu vườn, đi qua vườn là một khu nhà nữa và ngoài cùng là tường bao. A Tòong phấn chấn hẳn lên. Chỉ cần qua tường bao là hắn sẽ thoát khỏi khu trại quỷ quái này. A Tòong mừng rỡ băng qua khu vườn, bỗng có tiếng người lục đục đi về phía mình, là bọn lính tuần. Nghe tiếng bước chân chắc hẳn có rất đông. Hắn giật mình. Đang đứng bơ vơ giữa khoảng không, sau lưng là cánh cửa phòng, hắn toan mở cửa chui vào nhà nhưng cửa đã chốt chặt. Trong lúc vội vã, hắn đưa dao vào khe cửa, vận hết lực kéo một đường. Do đã nghỉ ngơi được đôi chút nên sức lực của hắn cũng hồi phục được một hai phần. Hắn vận hết sức, phát lực vừa dứt khoát vừa nhanh chóng, chốt cửa bằng gỗ ngay lập tức đứt đôi. A Tòong nhanh chóng hé cửa luồn vào rồi đóng lại, tiếng gió át đi mọi tiếng động. Trong phòng lặng thinh, ấm áp, có tiếng thở đều đều, mọi người vẫn ngủ, không ai phát hiện ra sự hiện diện của A Tòong. Hắn nhìn quanh, một đứa trẻ đang ngủ trên giường, ở gần đó là một chiếc giường của đứa hầu gái. Hắn áp tai vào cửa nghe ngóng ở phía ngoài. Có tiếng nói vọng vào :

- Mày đứng canh ở chỗ này, hai thằng này đứng ở cửa, hai thằng kia đứng bên kia. Bọn còn lại theo tao …

Bọn lính canh vừa thay ca, chia nhau ra đứng gác. A Tòong thầm nghĩ : « Hỏng thật rồi, đông người thế này mình thoát ra sao được, chỉ cần ra tay sẽ gây động ngay.» Hắn vò đầu suy nghĩ, nhìn quanh, bỗng dừng mắt trước cánh cửa sổ. « Chỉ còn đường này thôi » hắn tự nhủ. Tiếng thở nhẹ vẫn đều đều. A Tòong chợt nảy ra một Ý. Đứa trẻ này có người hầu ở cùng, xem ra không phải người thường, không là con thì cũng là cháu Quạt Mo, bắt nó đi sau ắt có ích. Hắn nhẹ nhàng tiến lại gần con hầu gái rồi đưa một đường dao nhẹ tênh qua cổ, máu bắn lên thành tia, con hầu gái chết ngay lập tức. Hắn lấy chăn phủ lại rồi tiến lại gần đứa bé, đứa bé này tầm tám, chín tuổi, da trắng bóc, khuôn mặt xinh xắn như con gái, đầu để chỏm đào. A Tòong xoay chuôi dao đập mạnh vào đầu làm đứa bé ngất lịm rồi quấn nó vào cái chăn vác trên lưng. A Tòong nhẹ nhàng mở hé cửa sổ thoát ra ngoài rồi đóng lại như cũ vác theo cả đứa bé trên vai. Hắn buộc đứa bé vào sau lưng, vất vả trèo lên một cây cao rồi nhảy qua tường phi thân ra ngoài. Thoát ra khỏi Binh Lan trại, A Tòong chạy như điên như dại, chỉ mong sao đi càng xa nơi này càng tốt.

Cùng lúc đó, trên đỉnh Phong Tiên.

Hôm nay là mùng Một Tết, khung cảnh đầm ấm và bình yên bao trùm lên ngôi chùa nhỏ. Ngày Tết đối với người dân Đại Việt luôn rất thiêng liêng và có một Ý nghĩa đặc biệt. Ngày đầu tiên của năm mới, mọi người cầu ọi việc suôn sẻ bình an. Đầu có xuôi thì đuôi mới lọt. Tết cũng là dịp cả gia đình được đoàn tụ xum vầy. Mọi vất vả buồn phiển của năm cũ sẽ qua, mọi người chào đón một năm mới nhiều niềm vui và may mắn. Mùi hương trầm thơm dìu dịu tỏa ra. Ngôi chùa chìm trong một màn sương mỏng manh huyền ảo. Phía trong phòng chính, Thích Tâm, Trần Gia và Trần Thiếu đang ăn bữa cơm đầu năm mới. Niềm vui đầu năm mang tới ỗi người một chút phấn chấn nho nhỏ. Năm qua đối với cả Trần Gia và Trần Thiếu là một năm vô cùng may mắn. Duyên phận đã giúp họ gặp được Thích Tâm và từ đó giúp cho Trần Thiếu khỏi bệnh. Trần Gia mấy lần thoát nạn và kết giao thêm được bằng hữu trên giang hồ. Trần Thiếu thì gặp được minh sư và được chuyền dạy võ công thượng thừa. Đã hơn hai năm kể từ ngày sảy ra đại họa, hai người mới được đón một cái Tết đầm ấm và bình yên như vậy. Chỉ vậy thôi đã là một niềm vui rất lớn. Mấy ngày nữa, lão Ba sẽ đích thân đến để dạy võ cho Trần Thiếu. Trần Thiếu háo hức và mong ngóng từng ngày. Lúc đó, nó sẽ chính thức được bái sư và trở thành đệ tử của lão Ba. Được nghe bọn thằng TÝ, cái Út kể về lão Ba, nó càng thêm bội phục và tò mò muốn được diện kiến người.

Loading...

Xem tiếp: Chương 58: : Đứa Bé Bị Bắt Cóc Là Ai?

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Đại thần nhà ta quá lừa bịp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4


[Tfboys] Ngàn Con Hạc Giấy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 39


Liên Hoa Mỹ Nhân Kiếp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Quả Cam Luân Hồi

Thể loại: Trinh thám, Huyền Huyễn

Số chương: 23