1 Lời nói đầuTôi trong cuốn sách này, là để cảm ơn tuổi trẻ và những tháng năm thanh xuân đầy ý nghĩa, đã nhắc tôi về yêu thương! Tuổi trẻ là mầm cây, yêu thương là mưa xuân.
2 Những xao xuyến với anh, khiến em tích cop được những trải nghiệm thật dịu dàng, M ạ, Nó có những tỳ vết và thổn thức của tuổi trẻ. Có thể, đó là cảm xúc của cô giá đôi mươi, tin rằng những rung động đến từ trái tim lúc nào cũng vẹn nguyên như giọt nước…M.
3 Lần đầu tiên rung động của mỗi người, sẽ thật khác nhau. Nhưng với em, nhất định cảm xúc ấy phải bắt đầu bằng hai chữ: Dịu dàngEm. Ương bướng, lười nhác, ngổ ngáo và sến.
4 Có những lúc, cảm xúc với M giống như là tình yêu. Đại loại, khi xa M, cảm giác xao xuyến cứ đọng lại. Như một ngày vẹn nguyên tươi đẹp bằng hoàn hôn đỏ rực.
5 Anh không là giấc mơ…. Chưa bao giờ em nghĩ anh là giấc mơ của em, M ạ, dù những cảm xúc về anh thật yên nhiên, xinh đẹp. Như thể, anh đến Trái Đất này hơn ba mươi năm về trước, chỉ để gặp em…Em từng nghĩ, nếu một ngày nào đó không làm báo, em sẽ chờ nhân duyên nào để có thể gặp anh?Em sẽ chạy đến bệnh viện của anh để được làm một cô bệnh nhân bất đắc dĩ, và nói với anh rằng: “Này M, em là một nhà thiết kế thời trang và do bất cẩn, em bị một chiếc kéo xén vào tay, anh băng bó giùm em vết thương này nhé?”Thực sự, ngay lúc này đây, em không biết làm gì đế được gặp anh.
6 Bức thư sám hối…Ngay trong cái đêm không thể đo được độ sâu của hòn sỏi ném xuống đáy vực, tôi đã nguôi dần niềm tin giữa M và P có một sự liên hệ, dù cả hai chàng trai ấy đến Trái Đất này đều đã gặp tôi, và khiến tôi có nhiều hành động kỳ lạ.
7 Tôi là X – men…. Tình yêu tuổi học trò là cơn gió nghịch ngợm. Nó lớn hơn tình bạn nhưng sâu tận như dòng chảy đến khi nào trái tim của nửa kia ngừng đập…Trừ xu hướng tình dục là nữ ra, thì tôi là X-men.
8 Ta sẽ gặp lại nhau trong hồi ức…. Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẽ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em.
9 Lỗi hẹnThế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không được gặp anh, nhưng đồng thời thế giới cũng quá ư nhỏ bé, gặp ai cũng thấy giống anh (Khuyết danh)Rời xa M tôi vẫn nghe tiếng hòn sỏi trong tâm trí, u uẩn, muộn phiền.
10 Giữa dòng đời xuôi ngược, em và anh mãi là tình nhân…. Anh hãy cứ yêu thương, yêu thương như thể cô ấy chưa từng rời khỏi anh. Anh có quyền ngược đãi trái tim mình vì không thể quên người đó.
11 Những ký ức về mẹ…Tình yêu của người mẹ là yên bình, Nó không cần bạn phải đạt được, nó không cần bạn phải xứng đáng. (Erich Fromm)Anh ngồi cạnh em, bang tay bé nhỏ của em nằm gọn trong tay anh.
12 Một cngày dài ecđến thếLúc 7giận nhau, 42một ngày 6adài thế. 9a © DiendanLeQuyDon Nỗi buồn 4nghẹt thở 84đặc quánh ctrong suy cbnghĩ của 2em. Yêu bdù ở thiên 24đường, 3hay mặt đất.
13 Tình cờViết cho M…Những tháng ngày xao xuyến có được với anh, vì em tin rằng mọi cuộc gặp gỡ đều phải có nhân duyên kiếp trước…. Tôi rời khỏi bệnh viện với những cơn đâu mỏi rã rời.
14 Hai năm sauGiữa một ngày nắng rất đẹp, tôi thả bộ cà phê Coffee Bean trên đường Ngô Đức Kế xuống sảng tầng 1, đợi taxi để trở về căn hộ chung cư ấm áp của riêng mình.
15 Nếu như chưa từng gặp Anh…Người đàn ông làm trái tim bạn rung động, sẽ là người nhắc bạn nhớ: Bạn quên chưa nhắn tin cho anh ấy mỗi ngày, chỉ đơn giản là, “Anh! Anh đã ngủ chưa?” “Anh! Mùa đông đã chạm vào thành phố, anh có nhớ mang áo ấm theo không?”Lần đầu tiên gặp anh, em không nhớ gì nhiều hơn và thậm chí quên tên của anh trong lần gặp thứ hai.
16 Em đã bảo anh nhắn tên bé, ngày tháng năm sinh, quê quán, căn bệnh, kèm theo một tấm ảnh vào thư điện tử ghi trên card visit. Rồi quay lưng rời khỏi ánh mắt anh, như thể việc gặp anh với những cảm xúc xám xịt có chất chứa sâu thẩm trong lòng.
17 Em trở về Hà Nội, lúc những mảng xám xịt trong tâm hồn đã tróc vẩy. Em ngồi gỡ băng ghi âm để thực hiện loạt bài báo. Thấy điện thoại hiện số của anh, giọng nói vẫn ấm lạ thường: “Băng Di đã về Hà Nội rồi phải không?”- Vâng, sao anh biết?- Vì anh thấy hôm nay Hà Nội ấm hơn?Em suýt làm rơi điện thoại xuống nền nhà, mặt đỏ bừng vì bối rối.
18 Can đảm chia tay là em đã tự cứu lấy mình…Em rất sợ khi nghe người trong cuộc nói với mình những lời an ủi: “Giá như chúng mình gặp nhau sớm hơn…” hoặc: “Anh đã từng yêu am chân thành.
19 Cô bé lọ lemĐã hai mươi năm, kể từ buổi chiều nước mưa hòa nước mắt, vị ngọt của trời xen lẫn vị mặn chát của tuổi thơ. Con đã khóc nhiều ngày sau đó, nước mắt chi mà nhiều đến vậy! Con nằm xuống giường, nước mắt ướt đẫm gối.
20 Đã hai mươi năm, kể từ buổi chiều nước mưa hòa nước mắt, vị ngọt của trời xen lẫn vị mặn chát của tuổi thơ. Con đã khóc nhiều ngày sau đó, nước mắt chi mà nhiều đến vậy! Con nằm xuống giường, nước mắt ướt đẫm gối.