61 Khắc Lôi Nhã dẫn mọi người đi qua vài con phố rồi dừng trước một căn nhà màu trắng lớn. “Oa, nơi này thật đẹp. ” Hạ Thiên hưng phấn nhìn dây lá xanh ngắt trên hàng rào, quăng chuyện không vui vừa nãy ra sau đầu.
62 Khắc Lôi Nhã thảo luận với Hạ Thiên thật lâu. Cuối cùng nàng dặn dò Hạ Thiên: “Nhớ, không thể để lộ vật này. ”“Chắc chắn rồi, ha ha. Ta sẽ bảo quản thật tốt.
63 Thân thể khổng lồ của Hắc Long Bản hoàn toàn che mất cửa chính của thần điện Quang Minh. Một cỗ Long uy không thể diễn tả bằng lời lan tràn, lập tức kinh động người của thần điện Quang Minh.
64 “Chờ một chút đã!” sắc mặt Ngõa Nhĩ Đa đại biến, kêu lên. Nhưng đã chậm. Bột đã được rắc lên. Khắc Lôi Nhã định thu tay lại nhưng bột đã rơi lên Linh Hồn Thể của Ngõa Nhĩ Đa.
65 “Hiện tại, hãy hưởng thụ đi. ” Nam tử khát máu cười lạnh. Đáy mắt Ái Lệ Ti cũng hiện lên nụ cười dữ tợn, tàn nhẫn hung ác. “Biểu ca, nhanh lên một chút.
66 Ái Lệ Ti cúi đầu không nói lời nào. Sắc mặt của nam tử bên cạnh vẫn phức tạp. Khi Khắc Lôi Nhã và Lãnh Lăng Vân tới gần, hắn mới quay đầu lại nhìn chằm chằm Khắc Lôi Nhã, không hề nhúc nhích.
67 “Tên ngươi là gì?” Khắc Lôi Nhã vỗ vỗ chỗ phía sau mình, ý bảo thiếu nữ ngồi lên. “Tên muội là Kiều Sở Tâm. ” Thiếu nữ lưu loát nhảy lên lưng Phong Báo, không hề sợ nó.
68 “Bảo Châu trong tay ngươi có liên quan đến việc chấn hưng gia tộc Lý thị!” lời nói của Lý Minh Ngữ khiến Khắc Lôi Nhã giật mình. “Nói thật với ngươi, viên ngọc quý trong tay ngươi tên là Bảo Châu Thương Lan, vốn là một thể với Thương Lan của ta.
69 Lãnh Lăng Vân chậm rãi đứng dậy, nhìn Khắc Lôi Nhã, nói: “Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không làm bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới ngươi. Ngươi cứ điều dưỡng thân thể cho tốt đi.
70 “Giáo Hoàng đại nhân đến!” giọng nói từ cửa vang lên lần nữa, mang theo sự run rẩy khó giấu. Người hầu này bị sợ hãi bởi thân phận của người vừa đến. Lúc này Công Tước Cổ Đốn mới phục hồi tinh thần, vội vàng tiến lên nghênh đón.
71 “Sao ngươi lại muốn dùng cái tên giả Bạch Tiểu Nguyệt?” Hạ Thiên vuốt cằm nhìn Khắc Lôi Nhã đi phía trước đầy nghi ngờ. Sau đó nàng quay đầu nhìn mỹ nam tử đang mỉm cười như gió xuân bên cạnh, khóe miệng có chút run rẩy mà nói, “Còn nữa, tại sao thầy Tạp Mễ Nhĩ của ngươi lại xuất hiện ở đây?”“Ta thích.
72 Tạp Mễ Nhĩ ngẩng đầu nhìn về chân trời, trên mặt vẫn giữ nụ cười dịu dàng không đổi, giọng nói cũng vô cùng dịu dàng: “Những động vật biển kia đang tìm gì đó.
73 Lúc này Khắc Lôi Nhã giống như một pho tượng cực kỳ xinh đẹp, in đậm dấu ấn vào trong mắt, trong lòng mọi người. Khuôn mặt lạnh lẽo, ánh mắt kiên định, mái tóc tung bay…“Hưu” tiếng xé gió thật dài, nghe như bản nhạc du dương phá tan bầu trời âm u.
74 Những mảnh gỗ vụn bay đầy trời. Tiếng gào khóc thảm thiết, gai người khiến người ta đau cả tai. Nếu Khắc Lôi Nhã không ngăn Hắc Long Bản lại thì sợ rằng hắn sẽ oanh tạc đối phương đến hạt bụi cũng không còn.
75 Phản ứng đầu tiên của Khắc Lôi Nhã khi cầm thanh kiếm là vội vàng cắm lại chỗ cũ. Bỗng, nàng cứng người. Gió lạnh thổi vù vù sau lưng. Khắc Lôi Nhã chậm rãi cúi đầu, ngớ ngẩn nhìn bảo kiếm trong tay.
76 Đầu thu, khắp thế gian nhuộm một màu vàng nhàn nhạt. Lá rụng bay đầy trời. Đây là một trấn nhỏ sát biên giới rất yên tĩnh, cách núi Mê Đồ không xa. Mặc dù khá hẻo lánh nhưng rất sầm uất.
77 “Thánh tử đại nhân, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?” Khắc Lôi Nhã nhìn Lãnh Lăng Vân đang nở nụ cười nhàn nhạt, hỏi. “Đừng có xưng hô xa lạ như vậy. Chẳng lẽ ngươi muốn ta gọi ngươi là chủ tế đại nhân?” Lãnh Lăng Vân cười nhạt, “Cứ gọi tên ta đi.
78 Chiến sĩ to lớn mạnh mẽ gầm lên, vọt tới. Mặt Tẫn Diêm sắc lạnh, lưu loát rút kiếm ra nghênh đón. Tiếng vũ khí chạm vào nhau vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của bóng đêm.
79 “Ngươi là Pháp Sư Hắc Ám?” giọng nói lạnh lùng hờ hững của Lãnh Lăng Vân vang lên. Trong giọng nói mang theo ý tứ hàm súc. Ngõa Nhĩ Đa hóa đá. Gió lạnh thổi vù vù sau lưng hắn.
80 Đoàn người trở lại nơi cắm trại. Hạ Thiên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì tức giận đến mức giậm chân. Bảo sao tiếng bọn họ đánh nhau lớn như vậy mà không thấy con rồng đen vô giáo dục kia chạy tới! Hắn đang bịt lỗ tai lại mà ngủ!“Con rồng vô giáo dục kia!” Hạ Thiên xông tới rống giận với Hắc Long Bản.
Thể loại: Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50