241 "A Bảo, mi sẽ vĩnh viễn ở bên ta đúng không?" Khuôn mặt dễ nhìn của Phá Thiên gần ngay trước mắt, ánh mắt hắn trong veo, thật đẹp.
Ừ? Vĩnh viễn ở bên huynh?
Được! Ta sẽ ở bên huynh vĩnh viễn, nhưng huynh phải tắm rửa cho ta, cho ta ăn ngon, còn nữa, ta muốn gả cho huynh! Được không?
Ta quơ quơ móng vuốt, vừa quơ vừa gật đầu.
242 Meo meo gừ gừ, nữ nhân Ôn Ny đáng ghét này càng ngày càng tới gần. Ta gấp quá, nhảy lên trong kết giới định trốn nhưng không thể làm được gì.
Sớm biết vậy ta học kết giới là được rồi, bây giờ nói gì cũng đã muộn.
243 "Ta cười rộ lên rất đẹp sao?" Người mặc đồ đen không giảm ý cười trên mặt, hơi nghi ngờ mà nhìn ta.
Ừ, huynh cười lên rất dễ nhìn, đẹp hơn dáng vẻ ban nãy nhiều.
244 Trên bàn cơm, ta vui vẻ ngồi thẳng, tuy chỉ có thể ăn hai miếng thịt bò nhưng ta cũng thỏa mãn rồi.
Nhưng một bàn đồ ăn lớn trước mặt ta là sao đây? Oa ha ha, thật nhiều thật nhiều thịt bò nướng thơm ngào ngạt!
Meo meo gừ gừ? Ta quay sang nhìn Phá Thiên, chỉ chỉ một bàn thịt bò nướng, rồi chỉ chỉ mình.
245 Sau khi A Nhĩ Đề Tư phá cửa mà vào thì bị sợ ngây người trước một màn hương diễm.
Phá Thiên bị một nữ nhân đè trên đất. Mái tóc nữ nhân đó màu trắng, rối tung lên.