221 Lãnh thổ của Chân Vương là những dãy núi trùng điệp, trong khe núi có dòng suối nhỏ chảy róc rách, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, tựa như dây chuyền màu bạc trên cổ các dãy núi.
222 Phong Dật Hiên ngẩng đầu thì thấy một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài ngồi trên bệ cửa sổ đang nhìn bên này, cười khanh khách. Bề ngoài thiếu nữ chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi, trên mặt chưa hết nét trẻ con.
223 "Nguyệt Nha Nhi!" Mễ Tu Tư ôm Nguyệt Vương xông vào đại điện, trong mắt hăn Nguyệt Vương thấy được sự nóng nảy và lo lắng. "Mễ Tu Tư. . . . . . Thả ta xuống.
224 Trên bầu trời Lam Hải, Lai Lỵ cố gắng nhìn dọc theo bờ biển ra xa"Cẩn thận kẻo té xuống. " Mễ Tu Tư ở phía sau dặn dò. "Mễ Tu Vương, ngươi nói truyền thuyết kia sẽ là thật sao? Phía dưới này sẽ có cả bầy đang thú dữ ngập trời sao?" Lai Lỵ tò mò trợn to hai mắt hỏi.
225 Ban đêm, bốn phía im ắng yên tĩnh, Thích Ngạo Sương đứng ở vườn hoa, lẳng lặng nhìn mặt biển phía dưới mênh mông bát ngát. Gió biển nhẹ nhàng thổi lên mái tóc đen nhánh của nàng, tóc theo gió bay múa.
226 Lai Lỵ thấy vẻ mặt Tẫn Diêm nặng nề thì lo lắng, hỏi: “Không phải Ngạo Sương tỷ tỷ sẽ gặp nguy hiểm chứ?”Tẫn Diêm không nói gì nhưng sự lo lắng giữa hai lông mày đã nói rõ tất cả.
227 Phong Dật Hiên mất khống chế, ôm chặt Thích Ngạo Sương vào lòng: “Ngạo Sương, nàng chính là nàng. Sao có thể là người sinh ra theo được? Chẳng lẽ nàng quên lần đầu tiên chúng ta gặp nhau rồi sao? Đó chính là nàng.
228 Khi Thích Ngạo Sương rơi thẳng xuống mặt biển thì toàn bộ người Hải tộc vây xung quanh nàng. Người của Hải tộc có mái tóc xoăn dài màu xanh lá cây, dáng người tuyệt đẹp, thân dưới là cái đuôi cá, nam có nữ có.
229 Thanh Hoa chợt lắc đầu, khóe miệng hiện lên nụ cười mỉa mai, sao mình lại có thể cso ý nghĩ như vậy được. Lực lượng của chủ nhân là không có ai có thể so sánh được, nếu chủ nhân muốn, có gì mà không có được đây? Trừ phi là là người kia xuất hiện.
230 Đúng lúc Thanh Hoa chuẩn bị ra tay đánh lén, Nguyệt Vương lại hô lên: "Nhìn kìa, phía trước có người đến!"Tất cả mọi người đứng lên, quả nhiên thấy nơi xa có một đám người đang tiếp cận họ rất nhanh.
231 "Đi đâu?" Thích Ngạo Sương nhìn Thiên Vương trước mắt, cảm giác trong lòng cũng là cực kỳ phức tạp. "Đến nơi hắn muốn. " Thiên vương chậm rãi xoay người, nhìn Thích Ngạo Sương, cười khổ nói, "Các ngươi căn bản không biết gì là yêu cả.
232 “Tạp Mễ Nhĩ…” Thích Ngạo Sương nhìn nam nhân đang mỉm cười dịu dàng trước mặt. Nam nhân này không thể nói là người tốt nhưng cũng không phải là người xấu.
233 “Biết vì sao ta gọi hắn là đứa con tội nghiệt không? Sự tồn tại của hắn chính là một loại sỉ nhục và tội nghiệt. ” Thanh Hoa cười lạnh, “Vừa rồi khi ta đánh luồng ánh sáng trắng lên hắn đã lấy lại được toàn bộ ký ức.
234 Chương 24: Đại kết cục (tiếp theo) đi thẳng một đường, một tòa cung điện xinh đẹprất nhanh xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Tòa cung điện này to lớn trang nhã, toàn bộ xây bằng khoáng thạch màu trắng, tỏa ra ánhsáng dưới ánh mặt trời.
235 Ta và người nhà ở trong một khe núi. Khe núi này không lớn, tộc nhân khác cũng ở đây. Ta rất muốn ra ngoài nhìn ngắm thế giới.
Nhưng mẫu thân không cho ta đi.
236 Chương 24: Đại kết cục (tiếp theo) “Dừng tay! Ngươi dừng tay lại cho ta!” Chợt,một tiếng quát như tiếng sấm đột nhiên vang lên. Dật Hiên? Thích Ngạo Sương ngạc nhiên, ý thứchơi tỉnh táo một chút.
237 Chóng mặt quá….
Ta đói quá, lạnh quá…. .
Tất cả xung quanh dần dần trở nên mơ hồ.
“Chủ nhân, chúng ta tới muộn mất rồi. ” Lúc này, một giọng nói mơ hồ truyền vào tai ta.
238 Chương 24: Đại kết cục (tiếp theo) Bỗng, một luồng ánh sáng dịu dàng chiếu xuốngtừ trên trời. Thế giới vốn đang sụp xuống dừng lại ngay lập tức, sau đó tất cả yên tĩnh lại.
239 Cảm giác thật ấm áp, thật thoải mái, thật thoải mái.
Mẫu thân. . . .
Ta mở mắt ra theo thói quen nhưng không thấy mẫu thân mà là một khuôn mặt vô cùng dễ nhìn.
240 Chương 24: Đại kết cục (tiếp theo) Ba tháng sau, từng ngóc ngách trên đại lục Tích Lan đều biết. Ở nước Lạp Cách Tạp, có một hôn lễ hoành tráng được tất cả mọi ánh mắt tập trung vào.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41