1 Editor: ChieuNinh
”Cút. . . Liễu gia ta thật mất mặt xấu hổ vì đứa nữ nhi là ngươi. . . Đừng quỳ ở cửa Liễu gia ta. ”
Sau khi dứt lời, cánh cổng lớn trước mặt nữ tử "loảng xoảng" một tiếng rồi đóng lại.
2 Editor: ChieuNinh
Chớ trách Tô Nhược Hàm phản ứng quá lớn, chỉ vì đột nhiên đi tới thời không hoàn toàn không quen biết, vốn trong lòng còn có vài phần giật mình hoảng hốt, mà cửa "Đông" một tiếng đã bị mở ra, nàng phản xạ có điều kiện liền làm ra thái độ đề phòng, đó cũng có thể nói là thói thường của con người.
3 Editor: ChieuNinh
Tô Nhược Hàm vừa đi theo Lý thẩm nhi từ phòng bếp ra, liền nhìn thấy vài người đang đứng ngoài cửa. Mà lúc này vẻ mặt Lý đại thúc phẫn nộ trừng mắt nhìn người cầm đầu đám người kia một cái, Đại Thạch râu xồm bị Lý thẩm nhi nói là da mặt mỏng, lúc này là vẻ mặt phẫn nộ níu chặt vạt áo trước của người cầm đầu.
4 Editor: ChieuNinh
”Hừ. . . Ta khuyên ngươi nên thu móng heo lại đi, bằng không cô nãi nãi không ngại dỡ xuống dưới cho ngươi!”
Chỉ thấy thời điểm móng heo của Hoàng lão gia sắp tiến đến trên mặt Tô Nhược Hàm, lại bị một cánh tay nhỏ bé non mềm nắm chặt, nhân thể cầm lấy cái tay kia xoay người một cái, cũng đã đi tới phía sau Hoàng lão gia.
5 Editor: ChieuNinh
Một nhà Lý thẩm nhi đã làm xong cơm chiều từ lâu, sau khi ăn qua cơm chiều, Đại Thạch và Lý đại thúc ở trong buồng bàn chuyện thật lâu.
6 Editor: ChieuNinh
Tô Nhược Hàm đi một vòng sơ bộ quanh không gian, phát hiện toàn bộ diện tích không gian, hẳn là có năm mẫu, nếu nói theo cách của hiện đại, thì chính là ba ngàn mét vuông.
7 Editor: ChieuNinh
Sáng sớm hôm sau, sắc trời dần sáng, từng tiếng gà gáy đã truyền đến.
Tô Nhược Hàm nằm ở trong ổ chăn nhíu nhíu mày, làm sao lại có tiếng gà gáy?
Chẳng lẽ trong nhà hàng xóm cách vách có nuôi gà?
Chỉ là hình như nàng đang ở trong khu nhà ở cao cấp, nơi này hẳn là không có ai sẽ nuôi gà đi?
Bên tai nghe gà gáy không ngừng vang lên, nàng có chút tức giận mở to mắt, trực tiếp tưởng xoay người xuống giường muốn đi tìm hàng xóm cách vách lý luận, trong khu nhà cao cấp lúc nào thì đổi nghề nuôi gà rồi hả? Có để cho người ta ngủ hay không đây.
8 Editor: ChieuNinh
Phượng Dương thành Liễu gia.
Lúc sắc trời dần sáng, hai bóng dáng màu đen cưỡi ngựa rất nhanh đồng thời đứng ở cửa.
Hai người phân biệt từ hai phương hướng chạy qua đây, thời điểm ở cửa chạm mặt đối phương, hai bên gật đầu chào hỏi lẫn nhau một cái liền cùng nhau đi rất nhanh đến trong phòng.
9 Editor: ChieuNinh
Lạc Lâm thành Mạc gia.
Ở thời điểm cửa chính Mạc gia còn chưa mở ra, bên ngoài liền vang lên tiếng đập cửa dồn dập.
Đợi cho gã sai vặt mắt buồn ngủ mông lung mở cửa ra, thấy được bên ngoài là Liễu Phong Viêm bị sương làm ướt quần áo, nhất thời cả người giật mình một cái, cơn buồn ngủ trong nháy mắt đã không biết bay đi nơi nào, giọng điệu mang theo vài phần cung kính mở miệng nói: “A.
10 Editor: ChieuNinh
Sắc trời dần tối, tiếng sấm nổi lên bốn phía, mưa to lại tới như là điềm báo.
Một bóng dáng màu đen nhanh chóng tiến vào trong một ngôi nhà thần bí ở Lạc Lâm thành.
11 Editor: ChieuNinh
Tô Nhược Hàm ngâm cả người ở trong ao linh tuyền trong không gian, hai tay không ngừng xoa nắn ở trong nước suối, muốn rột rửa đi cảm giác hỏa thiêu nóng bỏng trên tay.
12 Editor: ChieuNinh
Có câu cửa miệng nói, người trôi nổi ở trong giang hồ, sao có thể không cận kề lưỡi đao?
Đi ra ngoài hỗn, sớm muộn gì cũng gặp!
Mà báo ứng, cũng đến rất nhanh.
13 Editor: ChieuNinh
Một đêm giông tố, nước mưa tỏa ra hơi lạnh như băng, đoàn người xuất hiện ở trước cửa tiểu viện một nhà nông ở Lý gia thôn.
Một nhà Lý thẩm nhi bị tiếng đập cửa bên ngoài thình lình xảy ra làm cho bừng tỉnh, lúc Lý đại thúc đi ra mở cửa chính, nhìn thấy đoàn người bên ngoài thì vẻ mặt lộ ra kinh ngạc.
14 Editor: ChieuNinh
Trong đêm đông gió lạnh thấu xương, ngoài phòng vẫn còn dông tố bão bùng, Tô Nhược Hàm là bị lạnh mà tỉnh lại.
Trong phút chốc mở mắt, nàng có chút nghi hoặc nhìn đỉnh nóc nhà mờ tối, cùng với tro bụi và mạng nhện che kín trên đó.
15 Sau cơn mưa ẩm ướt trên quan đạo, một bóng dáng màu trắng thật cẩn thận ở nơi đó nhảy về phía trước, không ngừng tìm kiếm vị trí hơi chút khô cạn để đặt chân, lại phải cẩn thận lúc rơi xuống đất không để cho bùn đất bắn tung tóe lên người.
16 Trên đường cái ồn ào, người bán hàng rong lui tới thét to rao hàng không ngừng, còn có quầy hàng hai bên đường rực rỡ hàng hóa muôn màu. Tô Nhược Hàm hít một hơi thật sâu, giảm đi vài phần bàng hoàng lúc ban đầu mới đi vào thế giới không biết này.
17 Thiên hạ chia làm ba phần, phân biệt là Phượng Lan quốc, Cẩn Nguyệt quốc, Thương Lan quốc.
Địa hình ba quốc gia đã phân chia rõ rệt, thành thế chân vạc!
Khi Tô Nhược Hàm biết, nàng là người Thương Lan quốc, mà nơi này là biên cảnh "Lâm Lan thành" của Thương Lan quốc lân cận Phượng Lan quốc.
18 Một đường đi qua phố xá phồn hoa sầm uất, dần dần đi tới đường cái thành Tây đối diện trước tòa nhà muốn bán ra. Từ rất xa Tô Nhược Hàm đã thấy được trên cửa "Tô phủ" có treo bảng thông báo chuyển nhượng ở một bên sân.
19 Tô Nhược Hàm đặt tay ở trước ngực, cảm nhận được dưới quần áo là khế ước mua bán nhà và giấy tờ chuyển nhượng phòng ốc sau khi hoàn thành thủ tục, nàng cảm khái thở dài một hơi.
20 “Chuyện này, thật ra con lại cảm thấy có vài phần kỳ quái. ” Liễu Phong Liệt khẽ nhướng đuôi lông mày, khóe miệng nở nụ cười lạnh châm chọc lấy ra một ngọc bài nho nhỏ từ trong lòng, ở trên người Mạc Tử Khanh cũng có một ngọc bài giống như đúc.