Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Say Mộng Giang Sơn

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 1328
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện xảy ra vào những năm vàng son của nữ hoàng đế Võ Chiếu (Võ Tắc Thiên); Thượng Quan Uyển Nhi danh chấn thiên hạ; Lý Khỏa Nhi nổi tiếng với sắc đẹp nguyệt thẹn hoa nhường; con cháu năm họ nổi tiếng lớn nhất thời đó (họ Thôi ở huyện An Bình, và huyện Thanh Hà vùng Hà Bắc; họ Lô ở Phạm Dương; họ Lý ở Lũng Tây và ở huyện Triệu vùng Hà Bắc; họ Trịnh ở Huỳnh Dương; họ Vương ở Thái Nguyên) lục đục, cấu xé lẫn nhau.

Danh sách chương Say Mộng Giang Sơn


Chương 21: Tiểu Phu Nhân Và Nữ Người Hầu

21 Một lát sau, ngoài sân có tiếng két mở cửa, một phu nhân xinh đẹp khoảng 24~25 tuổi đầy sức sống đứng ngay cổng ra vào. Vị phu nhân mặc váy áo hoa sen pha màu vàng ở viền áo, mái tóc bối kiểu thanh thoát,một vài sợi tóc buông nhẹ trên bờ vai, lưng eo, làn da trắng mịn, khuôn mặt tuy không đẹp tuyệt sắc nhưng dung mạo cũng tầm 6,7 phần giai nhân,thân hình tuy không thanh mảnh thướt tha nhưng lại có một vẻ đẹp đầy đặn đoan trang.


Loading...

Chương 22: Huynh Đệ Rất Bận

22 Sắc trời đã muộn, bữa tối hôm nay vẫn là ăn mì Diện Phiến Nhi. Dương Phàm xì xụp xì xụp ăn hết bát mì, đặt bát trên bệ cửa sổ, và đối diện, Thiên Ái Nô ăn một cách nhã nhặn, cả bát mì vẫn còn đầy nguyên dường như là nàng vẫn chưa ăn một sợi nào vậy.


Chương 23: Ta Có Một Bí Mật

23 Dương Phàm đã tới đây một vài lần, cũng đọc rất nhiều công văn trong 2 năm vĩnh sóc, hiện tại vẫn chưa tìm ra manh mối nào có tác dụng, chỉ biết được tin tức khác ngoài những tin tức trong dân gian đã từng biết rõ.


Chương 24: Phố Xá Phồn Hoa Sầm Uất

24 “Tùng tùng tùng tùng” Xa xa tiếng trống mở cửa phường chợ Nam truyền đến, Dương Phàm, Mã Kiều và Diện Phiến Nhi vẫn từ từ mà đi. Mở phường vào buổi trưa bao giờ cũng phải đánh trống ba trăm cái, hiện tại trống vừa mới gõ vang, thời gian rời khỏi cửa phường còn rất sớm, không cần phải gấp gáp.


Chương 25: Cả Đời Không Nhờ Vả Phu Quân

25 Dương Phàm rời khỏi tiệm vàng bạc Nhâm gia, đi qua tiệm gốm sứ, cửa hàng bán bát, muôi, chậu, rồi cửa hàng gạo, dầu muối và các nguyên liệu nấu ăn. Đi đến chỗ nào bọn họ đều mời chào xin hắn địa chỉ để sau khi chợ đóng cửa bọn tiểu nhị có thể đem hàng đến tận nhà.


Chương 26: Chí Khí Nam Nhi

26 Giang Húc Ninh chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, họ Liễu này đã hai mươi sáu, hai bảy tuổi hơn nàng mười tuổi, nhưng ở triều Đường chuyện này rất bình thường.


Chương 27: Tương Tư Vô Tận, Đau Khổ Nhớ Người

27 Liễu Quân Phan vừa đưa tay ra chưa kịp chạm vào gò má mềm mại của Giang Húc Ninh thì đã bị một cánh tay khác ngăn lại. Liễu Quân Phan quay lại phẫn nộ quát: - Liễu mỗ giáo huấn thê tử, kẻ nào dám xen vào việc nhà của người khác? Ngước lên nhìn là một mặt nạ “ em bé “ đang tươi cười, gã liền ngẩn ra.


Chương 28: Người Người Hô Đánh

28 Trên bãi đất trống trước cửa hàng bán trang sức, Liễu Quân Phan bị đá ngã lăn ra đất, gào lên chửi: - Giang Húc Ninh, mụ tiện tỳ dám gọi người đánh phu quân! Dám gọi người đánh phu quân! Diêu phu nhân thấy vậy vội vã phân phó nô Côn Lôn: - Đồ ngu, còn không cứu người? Nô Côn Lôn dễ bảo nghe lời, quấn ống tay áo tiến đến, Dương Phàm mang mặt nạ trẻ con đột nhiên nói vài câu bằng ngôn ngữ Côn Lôn, nô Côn Lôn kia nghe được lập tức ngẩn ra, lực đạo ở tay giảm đi vài phần, Dương Phàm thuận lợi đánh một quyền đấm vào nô Côn Lôn.


Chương 29: Ta Chỉ Có Thể Kể Chuyện Lúc Ta Trước Sáu Tuổi

29 Thiên Ái Nô rửa sạch tay, đi vào nhà bếp, dùng khăn trải giường chế tạo lại thành tạp dề đeo bên hông. Trong chậu nước, cá bơi lội, tôm nhảy lên, trên thớt là một miếng thịt dê.


Chương 30: Ta Muốn Ăn Thêm Bát Cơm Nữa

30 Dương Phàm nghe xong tâm trạng vô cùng nặng nề, hắn biết, sở dĩ Thiên Ái Nô năm lần bảy lượt nhấn mạnh phụ thân là do bất đắc dĩ, năm lần bảy lượt nói rằng không hận phụ thân, là bởi vì từ nhỏ nàng đã bị tổn thương quá sâu, nhất là từ lúc bản thân bị người nhà từ bỏ thì đây dường như đã là một cơn ác mộng không thoát ra được.


Chương 31: Mọi Người Đều Có Lý Do Để Tin Tưởng

31 Hành vi tự tiện xông vào nhà dân vốn không thể xảy ra, nhất là vào buổi tối thì lại càng không có khả năng. Bởi vì điều kiện chiếu sáng ở thời cổ đại tương đối kém nên mọi người thường có bản năng sợ hãi đối với những thượng khách có hành động vào ban đêm.


Chương 32: Chạy Trốn Như Gió

32 Sáng sớm, Dương Phàm đi mở cửa phường như mọi ngày, hôm nay là ngày cuối tháng cuối cùng, từ mai trở đi là đến phiên người khác làm việc này rồi. Dường như mọi việc đều bình thường, khi mở cửa phường, Dương Phàm vẫn như mọi khi bị mọi người xô cho nghiêng ngả như ngọn cỏ lau trong gió, bị đại cô nương chua ngoa trêu đùa nhưng tâm trạng vẫn vui vẻ cả buổi.


Chương 33: Gặp Tên Tiểu Nhân Vô Lại

33 Bị chó đuổi khắp phố, Dương Phàm thở hồng hộc, cuối cùng cũng thoát khỏi con chó dữ nhà họ Hoa kia, lúc này trông thấy dưới tán cây phía trước có hai phường đinh đang chơi cờ, Dương Phàm tiến lại chỗ họ hỏi thăm mới biết Mã Kiều đang ở ngõ thứ tư, nhà lão Thường mù giác hơi.


Chương 34: Thế Giới Của Đàn Ông

34 Tôn bà bà lắc lắc cái đầu tóc đã bạc hết, bất mãn nói: - Cách khác à, đều không thành. Chỉ còn một cách là nhà trai “bỏ vợ”, cháu nghĩ xem, chúng ta muốn hủy hôn, hắn không chịu rồi, muốn hắn chịu chủ động bỏ vợ ư? Còn một cách….


Chương 35: Tể Tướng Tiền Môn Quan Thất Phẩm

35 Dương Phàm về đến nhà, vừa đẩy cửa vào liền ngửi thấy một mùi thức ăn thơm lừng, trong lòng dâng lên một cảm giác hạnh phúc, liền lớn tiếng nói với xuống bếp: - A Nô à, ta về rồi đây! Kì lạ là, dưới bếp lặng thinh, không một chút động tĩnh, Dương Phàm khó hiểu chạy xuống bếp, thò đầu vào trong bếp nhìn xem, bên trong hoàn toàn không có người, Dương Phàm lại quay đầu lại , không khỏi bị giật mình, Thiên Ái Nô đang đứng sau hắn như âm hồn.


Chương 36: Một Đao Giải Ách

36 Dương Phàm kinh ngạc, hai mắt bỗng mở to, hỏi: - Lại có chuyện này sao? Mã Kiều khẽ gật đầu: - Không sai, tể tướng tiền môn quan cửa thất phẩm, huống hồ là nhũ mẫu của Thái Bình công chúa, vì mối quan hệ đó, ít có người dám mạo phạm ả, vì vậy, Mạt phường chính liền khuyên Tô phường chính không nên kiếm chuyện không đâu.


Chương 37: Ta Có Diệu Kế Khác

37 Dương Phàm không nói gì. Thiên Ái Nô khẽ thở dài: - Quả là ta đã quá xem thường hai tên tiểu tặc các người. Một người cam chịu ngồi nhà lao vì mối tình thanh mai trúc mã thời thơ ấu, một kẻ thì không tiếc vì nàng mà đi giết người.


Chương 38: Địa Đầu Xà

38 Bốn bề núi non lượn lờ xanh, hồ Tam Xuyên sâu rộng gợn sóng. Gió xuân không thấy được ý hưng vong Sắc cây cỏ vẫn phủ đầy cổ thành Khói buồn mưa rít nại hoa sinh, cung khuyết trâm cư đế thành cũ.


Chương 39: Sở Cuồng Ca

39 Ngã tư đường cái phường Tập hiền, ven đường có mấy cây Hòe cao tới hơn ba mét, tán cây rộng lớn. Dưới tán cây, vài người đàn ông phanh áo bộ dạng uể oải đang ngồi nói chuyện phiếm.


Chương 40: Thái Công Điếu Ngư

40 Sở Cuồng Ca chỉ vào cánh cửa đằng trước nói: - Tới rồi, đây chính là tiệm bán thú cưng lớn nhất tại thành Lạc Dương này, gọi là Lý Tuấn gia. Dương Phàm nghe xong vội dừng xe nói với Sở Cuồng Ca: - Sở huynh, nói các huynh đệ của ngươi đợi bên ngoài, hai chúng ta đưa tiểu thư vào bên trong cửa hàng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Siêu Cấp Thư Đồng

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 429


Siêu Cấp Gia Đinh

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 986


Ngũ Hồ Chiến Sử

Thể loại: Lịch Sử, Tiên Hiệp

Số chương: 94


Lĩnh Nam Ký

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không, Dị Giới

Số chương: 50


Bí Mật Mộ Khổng Minh

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 7


Đại Đường Tửu Đồ

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 302


Tuyệt Sắc Quân Sư

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 63


Dạ Thiên Tử

Thể loại: Lịch Sử

Số chương: 150


Đế Quốc Thiên Phong

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 302


Công Chúa Đại Phúc

Thể loại: Lịch Sử, Ngôn Tình

Số chương: 38