Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Say Mộng Giang Sơn

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 1328
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện xảy ra vào những năm vàng son của nữ hoàng đế Võ Chiếu (Võ Tắc Thiên); Thượng Quan Uyển Nhi danh chấn thiên hạ; Lý Khỏa Nhi nổi tiếng với sắc đẹp nguyệt thẹn hoa nhường; con cháu năm họ nổi tiếng lớn nhất thời đó (họ Thôi ở huyện An Bình, và huyện Thanh Hà vùng Hà Bắc; họ Lô ở Phạm Dương; họ Lý ở Lũng Tây và ở huyện Triệu vùng Hà Bắc; họ Trịnh ở Huỳnh Dương; họ Vương ở Thái Nguyên) lục đục, cấu xé lẫn nhau.

Danh sách chương Say Mộng Giang Sơn


Chương 41: Người Tình Nguyện Mắc Câu

41 Dương Phàm bước thẳng vào, cực nhanh nhìn lướt qua xem xét tình hình trong quán. Bàn phía tây có bảy tám nam tử đầu đội mũ, khoác trên người áo bào, đang vui vẻ uống rượu.


Loading...

Chương 42: Một Hũ Rượu

42 Bản thân Đông Linh mặc dù chỉ là một thương nhân người Hồ, nhưng hắn mở tửu lầu cao cấp như vậy, những nhà thực sự quyền quý gặp qua cũng không ít. Diêu phu nhân là nhà giàu mới nổi, thật ra hắn cũng không quá quan tâm, hắn chỉ cười cười, nhẹ nhàng khoát tay một cái liền có một nữ nhân xinh đẹp người Hồ y phục đỏ thẫm tha thướt đi lên đài.


Chương 43: Hồ Xoáy Vũ

43 Đông Linh hoa chân múa tay vô cùng vui sướng, thân hình vừa lui một bước dẫm phải ngay chân nữ nhân người Hồ, khiến Hồ cơ đau đến nỗi kêu ai lên một tiếng khiến Đông Linh sợ hãi vội vã quay người đỡ lấy hũ rượu trong tay nàng nói:- Cẩn thận một chút, đây chính là một trăm ngàn đồng, nếu ngươi làm vỡ nó liền bắt ngươi đi gán nợ!Hồ cơ kia nghe xong sợ hãi vội vàng ôm chặt hũ rượu vào lòng, thể hiện bộ dạng dũng cảm, hũ còn người còn, hũ mất người mất.


Chương 44: Mỹ Nhân Như Tửu

44 Trong tiếng nhạc vui vẻ, Thiên Ái Nô tay áo bồng bềnh, thân hình linh động nhẹ nhàng, eo chân mềm dẻo có lực, khi thì dậm tại chỗ, khi thì xoay tròn, khuôn mặt tươi như hoa theo thân hình mỹ lệ của nàng lúc thì nghiêng sang trái, lúc thì nghiêng sang phải khiến người khác không nắm bắt được, bởi vậy càng tăng thêm vẻ mê hoặc.


Chương 45: Sơn Thủy Hữu Tương Phùng

45 Thiên Ái Nô bị người ta nói như vậy thì ngượng ngùng, hai má đỏ bừng như hoa đào, vô cùng xinh đẹp yêu kiều, nhưng ánh mắt quyến rũ nóng bỏng của nàng thì lại nhìn Liễu Quân Phan như thật sự có tình ý với gã.


Chương 46: Gây Sự

46 Đám người Dương Phàm và Thiên Ái Nô đuổi tới bờ sông Lạc Thủy thì dừng lại, bọn người hầu cũng bắt đầu bận rộn, mấy gã đàn ông lực lưỡng bắt đầu cầm mấy thanh cọc cắm xuống để vây trướng, người thì dỡ một tấm thảm trúc lớn từ trên xe xuống, sắp xếp lại các đồ vật đủ mọi màu sắc.


Chương 47: Khiêu Chiến

47 Trên cát là hai lực sĩ đang ở đô vật. Mặt cát được trải một tấm thảm để làm sân đấu. Trên hông của hai lực sĩ đều quấn một tấm vải bố, đầu vấn một chiếc khăn, còn lại thì trên người không một mảnh vải nào khác che thân.


Chương 48: Đẩy “núi Thịt”

48 Lời này của gã lực sĩ vừa thốt ra thì lập tức đám khán giả đồng thanh ồ lên “một tiếng”. Dương Phàm năm nay mới mười bảy tuổi, thân hình cao dài, dung mạo tuấn tú chẳng khác nào một vị cô nương, trông chẳng có vẻ gì là sẽ chịu nổi một cú huých của gã lực sĩ hộ pháp kia cả.


Chương 49: Chơi Bóng Ngựa

49 “ Á. . á…á”Vương Như Phong kêu lên, thân mình bay xa hơn một trượng rơi bịch xuống đất, cả một núi thịt ập xuống, mặt đất cũng khẽ rung, bùn đất tung mù mịt, tứ phía vang lên tiếng khen ngợi xuýt xoa.


Chương 50: Tình Chàng Ý Thiếp

50 Sở Cuồng Ca nghe thấy hết cuộc đối thoại của bọn họ, đợi tên kia đi khỏi, lập tức tới gần Dương Phàm, an ủi:-Ngươi không cần lo lắng, đây cũng không phải trận đấu thử thách một đấu một, chúng ta vốn chỉ có năm người vào sân, ngươi tuy không am hiểu đánh bóng, nhưng thêm ngươi vào trận cũng không phải là chướng ngại gì, ngươi chỉ cần ngồi trên lưng ngựa làm dáng chút là được rồi, thua hay thắng không có can dự gì tới ngươi.


Chương 51: Bóng Thần!

51 Bên kia mái hiên, Liễu Quân Phan đã biết rõ tâm ý của tiểu cô nương, không khỏi mở cờ trong bụng, run giọng nói:-Tiểu nương tử…Thiên Ái Nô xấu hổ cúi đầu, nhẹ nhàng nói:-Gọi như vậy, khách khí quá, lang quân…Gọi ta là Tiểu Anh được rồi.


Chương 52: Công Chúa Của Các Công Chúa

52 Dương Phàm không giẫm lên bàn đạp nhảy lên ngựa dẫn bóng vọt tới trước mà vẫn vung gậy lên, cứ chỉ vung gậy như vậy thôi. Một gậy của Dương Phàm vừa vung ra, quả cầu liền từ đỉnh đầu của đám đối thủ đang bao vây quanh hắn bỗng xẹt qua vạch trên không trung một tia sáng đỏ, một đường cong hoàn mỹ tựa như một ngôi sao chổi vắt ngang dải ngân hà.


Chương 53: Đóa Hoa Trong Lòng Đã Nở

53 Thái Bình công chúa thấy được sự khiếp sợ, thưởng thức và mê say trong ánh mắt Dương Phàm, nàng mỉm cười, đang mong chờ một sự cảm tạ và vui mừng thì chỉ trong tích tắc, ánh mắt ấy lập tức trở nên tĩnh lặng, tĩnh lặng tựa như dòng nước sông Lạc Thủy kia vậy.


Chương 54: Say Trong Lòng

54 "Hạ Hầu Anh" khinh miệt lướt mắt qua đám người kia một cái, vỗ vỗ đầu con báo, kéo cánh tay Liễu Quân Phan dịu dàng nói: - Liễu lang, chúng ta đi!Liễu Quân Phan như bị trúng tà, đầu óc mơ mơ màng màng, chạy như bay theo Hạ Hầu Anh.


Chương 55: Giấc Mộng Hoàng Lương

55 Liễu Quân Phan rời giường, hầu gái ở bên ngoài nghe tiếng lập tức đi vào hầu hạ gã rửa mặt, giúp gã mặc y phục. Liễu Quân Phan hỏi Hạ Hầu cô nương, tiếu tỳ xinh đẹp nói cô nương say vẫn chưa tỉnh lại.


Chương 56: Lời Đồn Đại Vô Căn Cứ

56 Dương Phàm trở lại phường Tu Văn, trước tiên đến nhà Giang Húc Ninh. Giang Húc Ninh vừa thấy Dương Phàm thì kích động nói:- Tiểu Phàm, lần này đúng là ngươi nhọc lòng nhiều rồi, ngày hôm qua ta đã định đến nhà ngươi để cảm ơn nhưng thấy trời tối mà ngươi vẫn chưa về nên ta đành phải quay về nhà, định là hôm nay làm xong việc sẽ đi.


Chương 57: Vô Tâm Cắm Xuống

57 - Vị tiểu nương tử bỏ trốn cùng Dương Nhị giờ lại bỏ trốn với người khác rồi!Tin tức sốt rẻo này không biết từ miệng người nào mà ra, nhưng đại khái là qua buổi trưa không lâu thì tin tức này đã bắt đầu truyền ra phường Tu Văn, đến đêm thì toàn bộ người ở phường Tu Văn đều đã biết hết.


Chương 58: Bí Mật Dưới Ánh Dương

58 Liên tiếp năm ngày, việc nương tử của Dương Phàm bỏ trốn vẫn chưa lắng xuống. Dương Phàm vốn chủ tâm làm như vậy, hắn cố ý lợi dụng sự hiểu lầm của mọi người để che giấu chuyện đưa Thiên Ái Nô rời đi.


Chương 59: Là Ngươi!

59 Quan lại của Đại Đường không tốt, các gia đình tài phiệt có thế lực lúc này vẫn là nguồn cung cấp nhân lực lớn nhất cho triều đình. Thời này, cái gọi là khoa cử, phần lớn đều nằm trong tay của gia đình có thế lực, nhiều đại thi nhân, đại tài tử trong thiên hạ tuổi trên năm mươi vẫn còn phải khổ sở lăn lộn mãi mà vẫn không lo nổi lấy một chức quan nho nhỏ, ngay cả khi đã vào làm quan rồi mà không có nhà quyền quý đứng sau chống lưng thì cũng đừng mơ hòng tưởng tới chức quan thất phẩm trở lên.


Chương 60: Nửa Đêm Do Thám

60 Khi màn đêm buông xuống từng cánh cổng phường lần lượt được đóng lại, ngoại trừ thỉnh thoảng có võ hầu đi tuần tra thì trên phố gần như không có lấy một bóng người.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thời Đại Hào Hùng

Thể loại: Lịch Sử, Xuyên Không

Số chương: 33


Phong Vũ Thanh Triều 1

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 67


Đại Minh Vương Hầu

Thể loại: Lịch Sử

Số chương: 200



Tống Thì Hành

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 535


Cực Phẩm Hôn Quân

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 104



Danh Môn

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 501



Cẩm Y Đương Quốc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 612