101 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng cô.
“Oh! My God! Lê tiểu thư, cô đẹp quá, đúng là nữ thần. ”
Nghe tiếng nói, Lê Hiểu Mạn xoay người lại, thấy sau lưng mình là Lạc Thụy thì hơi nheo mắt lại, kinh ngạc liếc nhìn anh ta: “Trợ lý Lạc, sao anh lại ở đây?”
Lạc Thụy nhíu mày, liếc nhìn vẻ diễm lệ của Lê Hiểu Mạn: “A.
102 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo nhíu mày, ánh mắt sâu thẳm mang theo sự hấp dẫn không thể kháng cự, giờ phút này như thể thắp lên một ngọn lửa.
103 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh trêu chọc ai thì liên quan gì đến cô, chỉ cần không trêu chọc cô là được.
Cô trừng mắt, lạnh lùng nhìn anh, giọng điệu xa cách: “Tôi không thích ở cùng một chỗ với người lạ, hơn hết, về sau anh dừng trêu chọc tôi nữa.
104 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Giờ phút này, cô quyến rũ động lòng người, lại càng khiến Long Tư Hạo không kềm chế được.
Hô hấp của hai người nhanh dần, tiếng hít thở nặng nề khiến trái tim hai người không yên.
105 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nghe trong lời anh nói, Tô Dịch quan hệ bất chính đứng cạnh anh đôi môi khẽ mím, trắng đen rõ ràng ngươi che giấu u ám, anh liếc Long Tư Hạo, cười lãnh đạm hỏi: “Tư Hạo, các cậu”
Đôi mắt Long Tư Hạo thu lại, ánh mắt lạnh thấu xương liếc nhìn Lăng Hàn Dạ, môi mỏng khẽ nhếch: “Các cậu đi vào làm gì”
Nhận được ánh mắt lạnh thấu xương của anh, lông mày thanh tú Lăng Hàn Dạ thoải mái giãn ra, không vòng vo với anh, lại liếc về phía Lê Hiểu Mạn, cười tà mị: “Sức chiến đấu của Long thiếu như thế nào “
Lê Hiểu Mạn bởi vì lời nói tà mị của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn đang tươi cười có mấy phần lúng túng ửng đỏ, cô ngước mắt nhìn Long Tư Hạo, thanh âm nho nhỏ nói: “Chúng em không có phát sinh chuyện gì, anh chớ nói bậy bạ.
106 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Tôi biết rồi. ” Cô bất tri bất giác lên tiếng đáp lại, vừa nâng mi, liền thấy Long Tư Hạo đứng trước cô, đôi đồng tử đen lấy sâu thẳm đang chăm chú nhìn cô, đôi mắt loé lên vẻ không vui.
107 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ánh mắt thâm thúy của Long Tư Hạo híp lại, đôi mắt quan sát người phụ nữ kiều mị đang nhào vào trong ngực anh, khuôn mặt tuấn tú biểu hiện lãnh đạm, môi mỏng nhẹ nâng, không có chút gợn sóng nói hai chữ: “Không thương!”
“Ô ô anh Tư Hạo, trong lòng anh không thương em, mỗi lần đều như vậy trực tiếp từ chối, bất quá, em thích anh thẳng thắn như vậy, rất có cá tính!” người phụ nữ nhíu mày nũng nịu, quai hàm tinh xảo ngẩng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn so với Hoa nhi nụ cười còn kiều diễm hơn.
108 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Anh Tư Hạo!” Lăng Dinah thấy Long Tư Hạo rời đi, hai hàng lông mày nhíu chặt, dáng vẻ mất mác, đôi mắt sáng lên, mi mắt cô liếc nhìn anh Lăng Hàn Dạ, dứt khoát nói: “Anh, cho em một chút mê dược, em muốn cùng anh Tư Hạo gạo nấu thành cơm.
109 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hạ Lâm căm hận siết chặt hai quả đấm, trong mắt thoáng qua tia âm độc, cô ta nở nụ cười không có ý tốt, tới gần Lê Hiểu Mạn, dùng thanh âm cô có thể nghe được nói: “Lê Hiểu Mạn, cô đừng đắc ý, Vân Hy anh ấy không thương cô, anh ấy sớm muộn cũng sẽ ly dị với cô.
110 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Bụng em… Bụng em đau quá… đau quá… chị, tại sao chị có thể ác độc như vậy? Tại sao chị phải chia rẽ em và Vân Hy, tại sao chị không thể bỏ qua cho hai mẹ con em, chị nhất định phải hại chết đứa bé của Vân Hy, chị mới hài lòng sao? Tại sao chị lòng dạ ác độc như vậy?”
Hạ Lâm lớn tiếng kêu khóc, những người khác nghe được, rối rít đưa mắt nhìn Lê Hiểu Mạn, dường như đều xem cô là người xấu.
111 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đối mặt với vấn đề sắc bén của ký giả, cùng với các ánh mắt từ bốn phương tám hướng bắn tới, Lê Hiểu Mạn nhíu mày, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không có bất kỳ hốt hoảng gì, biểu tình ung dung không vội vã như cũ, cô lạnh lùng cong môi, thì ra đây chính là mục đích Hạ Lâm diễn kịch, muốn toàn thiên hạ đều cho rằng cô là người thứ ba xen vào cô ta và Hoắc Vân Hy…
Ha ha.
112 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mà hành động này của Hoắc Vân Hy chẳng khác nào khẳng định với ký giả anh ta và Hạ Lâm là một đôi còn Hoắc phu nhân như Lê Hiểu Mạn lại là người thứ ba.
113 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lâm Mạch Mạch nói đầy ám chỉ khiến Lăng Hàn Dạ tức giận hận không thể xông lên mà bóp chết cô.
Cô ấy chen vào vòng vây của ký giả, đi thẳng đến bên người Lê Hiểu Mạn, lo lắng liếc nhìn cô: “Mạn Mạn, cậu sao rồi? Có sao không?”
Lê Hiểu Mạn thấy Lâm Mạch Mạch lo lắng cho cô, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp rốt cuộc cũng nở nụ cười châm biếm: “Yên tâm đi, mình không sao!”
“Không sao mới là lạ!” Lâm Mạch Mạch đau lòng liếc nhìn cô, xoay người liếc nhìn đám ký giả vẫn đang chụp không ngừng, không vui nói: “Chụp cái gì mà chụp? Nếu thích chụp thì qua bên kia chụp đi!”
Lâm Mạch Mạch vừa nói vừa chỉ tay về phía Hạ Lâm và Hoắc Vân Hy.
114 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Vân Hy bị chọc tức đến xanh mặt, hai tay nắm chặt lại, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Lâm Mạch Mạch, ánh mắt cảnh cáo cô ấy không được nói lung tung.
115 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lâm Mạch Mạch nhíu mày, ánh mắt có chút cổ quái nhìn chiếc bụng bằng phẳng của cô, nghĩ ngợi rồi nói: “Mạn Mạn, lần trước sau chuyện kia, cậu đã uống thuốc tránh thai chưa?”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn ngây ngốc liếc nhìn Lâm Mạch Mạch.
116 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Tiệc bắt đầu rồi, Mạn Mạn, quên hết những chuyện không vui kia đi, nhảy nào, thả lỏng một chút!” Lâm Mạch Mạch nhíu mày liếc nhìn Lê Hiểu Mạn.
117 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bởi vì đây là bài nhảy đầu tiên là muốn mời người quan trọng nhất trong lòng nhảy, bạn tình, người thân, đồng nghiệp.
Lê Hiểu Mạn nhấm nháp ly rượu chát, ánh mắt nhìn trong sàn nhảy, theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Long Tư Hạo.
118 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn vẫn run sợ. Vì vậy vẫn giẫm phải chân Long Tư Hạo.
Long Tư Hạo chỉ hơi cau mày, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô. Trên khuôn mặt tuấn mĩ vẫn nở nụ cười nhàn nhạt, không hề có ý trách cứ cô.
119 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Không biết có phải có phải cô nhầm hay không mà dường như hơi thở của anh có chút rối loạn, hơi thở cũng cực kỳ nóng bỏng giống như lửa, khiến cô cảm giác mình như ở trong lò thiêu.
120 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô vừa mới đưa mắt lên nhìn, lại thấy một đôi mắt lửa giận đang nhìn mình.
“Hoắc. . . Hoắc Vân Hy, anh đang làm gì vậy? Buông tôi ra.