541 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô chính là một cây dương kiên cường, dù có trãi qua phong ba bão táp, cũng sẽ không dễ dàng ngã xuống, lại càng không dễ dàng cúi đầu.
542 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lúc trước cô đọc bản hợp đồng này, mặc dù hơi tức giận vì anh tự đề ra còn cực kỳ bá đạo, nhưng thật ra trong lòng rất hạnh phúc.
543 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ý cô rất rõ ràng, năm trăm triệu cô không cần, cô muốn hai phần ba toàn bộ tài sản của Long Tư Hạo.
“Ha ha. . . ” Nghe xong lời cô nói, Long Tư Hạo hơi híp mắt, khóe môi cong lên, không giận mà cười, đôi mắt hẹp dài hiện lên nhu hòa lâu không thấy, cong môi: “Xem ra em thật sự trưởng thành rồi, biết làm thế nào tranh thủ ích lợi lớn nhất cho mình.
544 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lúc này Lê Hiểu Mạn cảm thấy vô cùng áp lực, rất muốn đi ra ngoài hít thở không khí.
Cô không thể ngồi xuống từ từ nói chuyện với Long Tư Hạo nữa rồi.
545 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn nhíu mày, nâng mắt nhìn phục vụ nói cảm ơn, đưa tay xoa mi tâm, chỉ cảm thấy đầu càng ngày càng nặng.
Cô không nghĩ ra cô vừa rồi rất bình thường, sao đột nhiên lại choáng váng?
Cô lắc đầu, tầm mắt mơ hồ, ý thức của cô mông lung, dần dần biến mất.
546 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn bị anh hôn đầu óc nhất thời trống rỗng, vốn đã ý thức không rõ, lúc này bị anh hôn cuồng nhiệt càng thêm đầu váng mắt hoa, phân không rõ phương hướng.
547 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Dù sao chính miệng anh nói với cô quan hệ bọn họ đã chấm dứt, còn tiền trả tiền vi phạm điều ước cho cô, anh quyết tuyệt như vậy, không lưu lại con đường nào để cứu vãn, cô nếu còn mặt dày chờ anh tỉnh lại là tự rước lấy nhục.
548 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Khuôn mặt tuấn tú của Mễ Tây vẫn lãnh khốc như cũ, tích chữ như vàng: “Sân thượng. ”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn càng kinh ngạc khó hiểu: “Đến sân thượng làm cái gì?”
“Ngồi máy bay.
549 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau đó, cô bị bắt đi theo Hàn Cẩn Hi bay đến đảo đánh cá.
Cô buổi sáng rời đi, Long Tư Hạo ngủ thẳng đến trưa mới tỉnh lại.
550 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lạc Thụy thấy Lăng Hàn Dạ kéo Lăng Dinah đi rồi, nhíu mày nhìn về phía Long Tư Hạo sắc mặt vẫn luôn âm lệ khiến người ta sợ hãi kia: “Tổng giám đốc, thật ra đã xảy ra chuyện gì? Trong phòng sao lại là cô ta? Anh.