401 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hạ Lâm che giấu vẻ hoảng sợ trong mắt, cô ta nhìn Lý Tuyết Hà cười: “Dì, cháu thật sự không cần dì bồi đâu, dì đi xem Vân Hy đi, nếu không cháu bồi dì cùng đi? Cả cháu và con đều rất tốt, hôm nay cũng không phải là lịch kiểm tra thai kỳ.
402 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Thấy bọn họ rời đi, Hoắc Vân Hy nheo đôi mắt đã đỏ ngầu vì tức giận lại, tay phải của anh ta không làm được gì, tay trái nắm thật chặt, phát ra tiếng răng rắc vang dội, trong lòng anh ta hận không thể băm Long Tư Hạo thành từng mảnh.
403 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bởi vì “Lê gia diện thực” có danh tiếng ở ngự yến lầu, bán được rất nhiều, nên dĩ nhiên chỉ bằng hai người Lê Tố Phương và Lê Chấn Hoa là không thể làm kịp được, cần phải tăng thêm nhân viên, vì vậy nửa tháng trước, Long Tư Hạo đã để bọ họ tự tuyển người.
404 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô đến gần anh ta thêm mấy bước, nhón chân lên, nâng cao càm, tỳ tay ở trên vai anh, kề sát gương mặt nhỏ nhắn lại gần anh, cô chớp chớp mắt nhìn khuông mặt anh tuấn của anh rồi nói: “Để em nhìn xem nào, anh Văn Bác đẹp trai như vậy, ủa, sao không có ai theo đuổi vậy?”
Bởi vì lúc này cô cách Lê Văn Bác rất gần, nên mùi hương nhàn nhạt giống như hương hoa trên người cô cứ quanh quẩn trong mũi Lê Văn Bác, làm hô hấp của anh hơi căng lên, đôi mắt như viên ngọc đen thoáng hoảng loạn, khuôn mặt anh tuấn của anh dần đỏ lên, cổ họng như rất chật vật nặn ra hai chữ: “Mạn Mạn.
405 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Tố Phương nhíu mày lại, không nói gì, cách một lúc lâu, bà mới nhìn về phía Lê Chấn Hoa, vẻ mặt ngưng trọng nói: “Mấy ngày trước, có vẻ như chị đã nhìn thấy bà ấy?”
“Bà ấy?” Lê Chấn Hoa nghi hoặc nhìn Lê Tố Phương: “Chị, chị đang nói đến ai vậy?”
Thấy dáng vẻ không hiểu gì của Lê Chấn Hoa, Lê Tố Phương cũng không muốn nói thêm nữa: “Không biết cũng được, chị đi vào làm việc.
406 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ở chỗ này một tháng, đây là lần đầu tiên cô nghe thấy người giúp việc nói xấu sau lưng cô như vậy, cho tới nay, bọn họ đều luôn rất lễ phép với cô.
407 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Có cảm giác, cô liền vẽ.
Mà lúc cô vẽ những bản thiết kế kia, Long Tư Hạo cũng không là của của cô, chỉ một bản gửi tới bộ phận thiết kế của tập đoàn trang sức T.
408 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Kể từ sau khi biết tin, phương diện kia của anh luôn rất sung mãn, mà hơn một tháng này, Lê Hiểu Mạn luôn nằm bên cạnh anh, anh chỉ có thể ôm cô mà không thể đụng vào.
409 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nghe cô nói, Trần Lan đang cởi áo khoác kinh ngạc không thôi ngã ngồi dưới đất, thảm này vừa nhìn liền biết rất đắt giá, chỉ bằng tiền lương của cô ta, vậy phải để dành bao lâu?
Cô ta không toàn không nghĩ tới Lê Hiểu Mạn bình thường trông ôn nhu hiền lạnh lại như vậy…
Cô ta ủy khuất nhìn Long Tư Hạo, mắt rưng rưng: “Thiếu gia…”
Lúc này ao khoác cô ta đã cởi ra hai nút, áo ngực màu đỏ lộ ra gần phân nửa, cô ta mắt rưng rưng nhìn Long Tư Hạo, đi tới anh.
410 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi bóng người Long Tư Hạo biến mất, mắt Hoắc Vân Hy đầy đau buồn nhìn Lê Hiểu Mạn, lòng đau đớn, trong giọng nói mang theo mất mát và bi phẫn: “Mạn Mạn, em… tại sao không cho anh một cơ hội nữa? Tại sao không đợi anh? Tại sao nhất định phải chọn Long Tư Hạo?”
Lê Hiểu Mạn hơi nhíu mày, ánh mắt bình thản nhìn Hoắc Vân Hy bi phẫn thống khổ: “Anh ấy là người yêu tôi nhất trên đời này, và tôi cũng yêu anh ấy, tôi dĩ nhiên chọn anh ấy, còn anh, chúng ta đã không còn bất kỳ dây dưa rễ má nào rồi, tôi hy vọng anh đừng nói thế với tôi nữa.
411 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sở dĩ Long Tư Hạo không gọi Hoắc Thần Phong là cha, cũng bởi vì ông ấy đã phụ lòng mẹ anh Long Nhã Tâm, đối với người ba này, trong lòng anh vẫn tồn tại chút oán hận.
412 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lý Tuyết Hà thấy vậy, đang muốn tiến lên đoạt lấy chai rượu của anh ta, Hạ Lâm ngồi ở bên cạnh đã đứng lên, ngăn cản hành động của Lý Tuyết Hà, cũng kéo bà ta ra khỏi phòng.
413 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Dứt lời, cô ta cầm túi xách của mình lên, cúi người, đôi môi chủ động hôn lên khóe môi của Hoắc Vân Hy, rồi cô ta xoay người đi ra khỏi phòng của Hoắc Vân Hy.
414 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lúc này, tóc tai bà ta rối bời, quần áo xốc xếch, đôi mắt nồng đậm phong tình, hai tay ôm chặt lấy eo của Long Quân Triệt, đôi môi thì hôn gặm cắn ngực của Long Quân Triệt như một con sói đói bụng đã lâu.
415 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Quân Triệt hơi nhướn mày, đưa tay ra nhẹ nhàng nắm lấy cằm của Lý Tuyết Hà, ông ta cong môi cười nói: “Yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây, cậu ta sẽ vĩnh viễn không đoạt được Hoắc thị, bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của em là giám thị nhất cử nhất động của Hoắc lão đầu cho tôi, còn Long Tư Hạo, tôi sẽ tự nghĩ biện pháp đối phó cậu ta.
416 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đã từng thất bại trong tình cảm với Hoắc Vân Hy, vì vậy bây giờ Lê Hiểu Mạn dụng tâm hơn trong chuyện bồi dưỡng tình cảm của cô và Long Tư Hạo.
417 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đôi mắt Lê Hiểu Mạn như nước trong veo nheo lại, không có trả lời cô, mà hướng về Long Tư Hạo.
Đôi mắt Long Tư Hạo hơi co lại, ánh mắt ôn nhu nhìn cô đi tới, trên khuôn mặt tuấn mỹ không có bất kỳ vẻ hoảng sợ.
418 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Về đến phòng ngủ Lê Hiểu Mạn trực tiếp lên giường, sau đó Long Tư Hạo tiến vào đầu tiên là đi vào phòng tắm, sau khi tắm xong chỉ quấn một chiếc khăn tắm rồi lên giường.
419 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tuy đã thân mật với anh nhiều, lại còn ngủ bên nhau hằng đêm, nhưng mỗi lần bàn tay to lớn của anh chạm vào thân thể của cô, Lê Hiểu Mạn vẫn cảm thấy như bị điện giật.
420 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Thiếu gia. . . ” Trần Lan thấy Long Tư Hạo ra ngoài thì vui vẻ, cô ta đang định nói lại với anh thì anh đã bế Lê Hiểu Mạn lên, cất bước xuống lầu.