341 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Vừa vặn!” Hàn Cẩn Hi nhìn về phía cô, hơi mở nửa mắt, lười biếng nói: “Chúng ta đánh một ván bài, cô thắng, tôi sẽ cho cô năm phút, nếu như cô thua.
342 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn khịt khịt mũi, nín thở ngưng thần nói: “Hàn tổng, vì tiết kiệm thời gian, chúng ta nói tóm tắt thôi, tôi hy vọng trong lúc mình nói chuyện, anh có thể không quấy rầy tôi.
343 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau đó, cô xông lên trước, ngăn ở trước người anh ta, nâng cao cằm, ánh mắt hơi tức giận nhìn anh ta: “Anh có thể không mang tôi rời đi theo, nhưng tôi mặc kệ anh còn nguyện ý cho tôi thêm năm phút hay không, hôm nay dù có chết tôi cũng phải ở chỗ này mắng anh năm phút nữa, anh có tiền, có tiền thì giỏi lắm sao? Anh độc đoán, tự cao, tự đại, cuồng vọng, mặc kệ sống chết của người khác, ngư dân nơi này đời đời đều sống ở đây, bọn họ dựa vào đánh cá để sống, anh ép bọn họ dời đi, thì sau này bọn họ phải dựa vào cái gì để duy trì kế sinh nhai? Vì ép những ngư dân kia ký thỏa thuận di dời, anh cho người uy hiếp, bức bách, thậm chí còn ra tay đánh bọn họ.
344 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đến buổi chiều, Lê Hiểu Mạn lên máy bay trực thăng của Hàn Cẩn Hi rời khỏi đảo.
Nhưng sau khi cô rời đi không lâu, một chiếc máy bay trực thăng khác liền đáp xuống ở thôn chài lưới.
345 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ngư dân nhận ra liền nói từng gặp Lê Hiểu Mạn.
Truy hỏi một hồi, Long Tư Hạo xác định Lê Hiểu mạn bị một bà lão họ Vương mang đến nhà bà.
346 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Kỹ thuật bắn của Tô Dịch cực tốt, anh ta nổ ba phát súng, mỗi một phát cố ý không trúng quản lý sòng bạc, mà lướt qua da đầu quản lý sòng bạc.
347 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lúc này, Hàn Cẩn Hi đúng lúc đi vào, thấy cô hoảng hốt tự nhìn mình chằm chằm, anh ta nheo mắt, môi mỏng nhếch lên độ cong mê người: “Không cần hoảng hốt, tôi không có hứng thú với một phụ nữ không thể vượt qua ba ngày.
348 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi Lạc Thụy xác định trong xe là Lê Hiểu Mạn, nhướng mày nhìn về phía người đang tản ra hàn khí quanh thân, khuôn mặt phủ một lớp băng, nở nụ cười nói: “Tổng giám đốc, trông có vẻ Lê tiểu thư rất thân mật với người trong xe, nhưng tôi nghĩ là do góc độ cho nên mới.
349 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Toàn bộ quá trình đều là Long Tư Hạo phục vụ cô, sau khi anh giúp cô tắm xong, liền lau khô người cho cô, sau đó lại mặc áo choàng tắm vào, bế cô ra khỏi phòng tắm, đặt cô lêm chiếc giường lớn sang trọng.
350 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn không phát hiện ra lửa giận anh đang cố đè nén, đem chuyện cô và Hàn Cẩn Hi đánh cược, cùng với anh ta đưa cô đi khỏi đó thế nào đều nói hết cho anh.
351 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo thấy cô nhíu chặt mày, vẫn luôn cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, anh đứng dậy lần nữa, ngồi xuống bên cạnh cô, hai tay trắng nõn khẽ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô, ánh mắt thâm tình liếc nhìn cô: “Hiểu Hiểu, em có tâm sự gì phải không?”
Đôi tay mảnh khảnh của Lê Hiểu Mạn vòng lấy cổ của anh, đôi mắt trong veo như nước nhìn anh, đáy mắt hiện ra tình cảm nồng đậm cùng dịu dàng: “Tư Hạo, anh sẽ phản bội em sao?”
Long Tư Hạo khẽ dao động, đôi mắt nheo lại, ánh mắt kiên định nhìn cô, môi mỏng mấp máy: “Sẽ không!”
Cánh tay dài anh ôm chặt cô vào lòng, đặt cằm ở trán cô: “Hiểu Hiểu, anh biết Hoắc Vân Hy làm tổn thương em, lòng em sẽ rất mẫn cảm với những chuyện thế này, nhưng hãy tin tưởng anh, anh vĩnh viễn sẽ không phản bội em!”
Lê Hiểu Mạn khẽ cau mày, ngước mắt nhu hòa nhìn anh, cười nhẹ: “Đương nhiên anh tin tưởng em.
352 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi cô ngủ say, Long Tư Hạo mới chậm rãi rời khỏi, giúp cô đắp kín chăn, sau đó ra khỏi phòng ngủ gọi điện thoại cho Lạc Thụy, cho người theo dõi nhất cử nhất động của Lôi Dương cùng Hạ Lâm.
353 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lạc Thụy thấy viền mắt cô dần dần ướt át, giọt nước mắt trong suốt dần hình thành, lộ rõ vẻ xúc động, đôi mắt anh tuấn cười híp lại: “Lê tiểu thư, tổng giám đốc thật sự rất tốt với cô, cũng rất quan tâm cô, khi cô mất tích, tổng giám đốc đã rất lo lắng, vì tìm cô, tổng giám đốc chưa từng nghỉ ngơi, vậy nên, cô đừng phụ lại tổng giám đốc, cô và tổng giám đốc nên kết hôn sớm chút đi!”
Nghe vậy, khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn của Lê Hiểu Mạn ửng đỏ, tuy có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn khẽ gật đầu.
354 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sophie thấy cô nghi hoặc, đôi mắt màu nâu nhạt xẹt qua vẻ lạnh lùng, sau đó nở nụ cười ưu nhã: “Lê tiểu thư, tôi có thể vào không?”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn nhướng mày nhìn về phía côta, đôi mắt trong veo như nước híp lại: “Tôi muốn biết cô để quên thứ gì ở đây?”
Sophie có chút ngượng ngùng hơi rũ mắt, khuôn mặt tuyệt mỹ ửng hồng: “Cũng không có gì, chỉ là hôm kia tôi có đến đây, đã để lại một cái váy cùng.
355 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Không sai!” Sophie không chút do dự thừa nhận, trên mặt vẫn duy trì nụ cười dịu dàng mê người: “Tôi cũng chẳng có gì phải giấu diếm với chị, tôi yêu Tư Hạo, hơn nữa còn yêu từ rất lâu nữa, so với tình cảm của cô thì tôi yêu anh ấy hơn rất nhiều.
356 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sophie nghe được lời Lê Hiểu Mạn nói, hai mắt kinh hãi, nụ cười duy trì nãy giờ biến mất, thay bằng vẻ bi thương nồng đậm.
357 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Phòng VIP ở bệnh viện.
Hoắc Vân Hy sắc mặt xanh mét, nhìn chị Lâm bên cạnh giận dữ quát: “Lời tôi nói cô nghe không hiểu sao? Tôi đã bảo đừng cho tiện nhân Hạ Lâm kia vào rồi cơ mà, cô cho cô ta vào làm cái gì? Cô coi lời tôi nói là gió thổi bên tai à?”
Lâm tẩu e ngại nhìn vẻ mặt tức giận của Hoắc Vân Hy: “Thiếu.
358 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn bình thản nhìn anh: “Hoắc Vân Hy, thân thể này là của anh, anh đừng tùy hứng nữa, anh nên tiếp nhận trị liệu cho tốt, đừng là vì tôi mà để thân thể phải chịu tội.
359 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo kéo tay cô đi thẳng về phía xe của mình.
Lê Hiểu Mạn nhìn anh, thấy sắc mặt anh lạnh lùng, nhưng đang tức giận, đôi mày thanh tú của cô hơi nhíu lại, ngoan ngoãn ngồi vào trong xe.
360 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo vì lời cô nói mà đáy mắt lạnh thấy xương, xung quanh tản ra hơi thở nguy hiểm: “Dám làm như vậy, anh tuyệt sẽ không bỏ qua cho cô ta.