361 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo tới công ty, thì Sophie lúc này lại tới khu biệt thự Nguyệt Hồ.
Vì sáng nay đi tìm Lê Hiểu Mạn, nghe cô nói đang mang thai, lúc trở lại biệt thự liền uống rượu.
362 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sophie tựa vào lòng Trầm Thi Vi, đôi mắt nâu nhạt đầy nước mắt nhìn về phía Long Tư Hạo, khóc nức nở nói: “Mẹ, không. . . Không liên quan đến Tư Hạo, là con.
363 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Long Tư Hạo vì nể mặt Trầm Thi Vi, sau khi xuống lầu cũng không đi, ngồi trên sô pha.
Sau khi Trầm Thi Vi xuống lầu, ngồi đối diện anh, thản nhiên nâng mắt, giơ tay nhấc chân mang theo tao nhã và cao quý, khuôn mặt được bảo dưỡng tốt vẫn duy trì nụ cười nhẹ của phu nhân quý tộc: “Glen, dì nghe Sophie nói con ở chung với cô gái khác, đây là thật sự?”
Long Tư Hạo bưng một ly cà phê đen, anh tao nhã uống một ngụm, đem ly cà phê đặt trên bàn trà quý báu, đôi mắt hẹp dài híp lại, ánh mắt thâm trầm Trầm Thi Vi ngồi đối diện toàn thân đều tản ra khí chất tôn quý trước mặt, mím môi, ngữ khí kiên định: “Vâng!”
Thấy anh trả lời kiên định, Trầm Thi Vi vẫn hơi kinh ngạc, nhưng trên mặt bà không có lộ ra nửa phần, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp lộ ra uy nghiêm của phu nhân quý tộc: “Glen, dì vừa nói qua, Unlce của con sẽ không đồng ý cho con cưới người con gái khác đâu, con vẫn nên sớm cắt đứt với cô gái kia thì hơn.
364 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô âm thầm xiết chặt hai tay, nâng mắt nhìn Trầm Thi Vi, đôi mắt nâu nhạt lại dâng lên nước mắt: “Mẹ, con. . . con không nói dối mẹ nữa, con đã là người của Tư Hạo.
365 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô xuống xe vừa tiến vào nhà hàng Victor liền có người tiếp đón.
“Xin hỏi cô là Lê Hiểu Mạn tiểu thư có phải không?” Người hỏi chính là phục vụ nhà hàng Victor, trong tay còn cầm ảnh của Lê Hiểu Mạn để đối chiếu.
366 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô không biết vì sao, có lẽ là vì Long Tư Hạo từng chạm qua cô, có lẽ là vì cô không chấp nhận được việc sau khi Long Tư Hạo chạm qua vào cô lại đụng vào người khác.
367 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bà cũng không biết tại sao lại tát Sophie một cái, nhưng cứ đến vì nó mà Lê Hiểu Mạn đau lòng, bà nhất thời tức giận liền. .
368 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc xuống, di động của cô rơi trên xe, mà cô vẫn còn đang đau khổ nên không phát hiện.
Chỗ cô xuống vừa lúc gần bờ biển, cô đón làn gió, chẳng có mục đích đi ra biển.
369 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thấy anh thích hắt nước lạnh người ta như thế, Lê Hiểu Mạn nâng chieesc cằm trăng nõn lên, đón nhận ánh mắt lạnh lùng của anh, cười nhạt: “Vậy anh muốn thế nào? chẳng lẽ muốn đưa tôi về ngư đảo? Anh còn chưa xem qua bản kế hoạch của tôi, tại sao lại biết không vừa lòng?”
Cúi xuống, cô lại hỏi: “Anh rời khỏi đây là định đi đâu?”
Hàn Cẩn Hi âm thầm híp mắt, lười biếng nhìn cô, đôi mắt hiện lên sự kinh ngạc, không ngờ cô lại hỏi vậy.
370 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong lúc cô theo Hàn Cẩn Hi rời khỏi thành phố K, thì Long Tư Hạo lại đang vì cô vô duyên vô cớ biến mất, đang sốt ruột tìm cô.
371 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mà Sophie vốn mặc áo ngủ tuyết trắng, lúc này máu me đầy người thật sự khiến người khác sợ hãi.
“Sophie. . . ” Thẩm Thi Vi ôm Sophie, đau lòng gọi một câu, sau đó ngẩng đầu nhìn Long Tư Hạo, lạnh lùng tức giận nói: “Glen, dì có nằm mơ cũng không ngờ, cháu lại nổ súng với Sophie như vậy? Cho dù cháu không thích nó thì nó và cháu cũng ở với nhau mười năm, chẳng lẽ chút tình anh em cũng không có sao?”
Long Tư Hạo anh mắt lạnh lùng, thần sắc độc ác, môi mỏng nở nụ cười khát máu, giọng nói lạnh lùng đến cực điểm: “Đó là cô ta tự chuốc lấy, tình anh em của cháu và cô ta đã bị cô ta xóa hết rồi.
372 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ở khách sạn International thành phố H.
Tối hôm qua Lê Hiểu Mạn ngồi xe Hàn Cẩn Hi thành phố H, bởi vì mang thai, cô ngủ thiếp đi trên xe, nhưng sáng nay lại tỉnh dậy trong phòng ngủ lớn của khách sạn.
373 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Từ trước đến giờ tinh thần anh phấn chấn bởi vì Lê Hiểu Mạn đến, hơn nữa quản lý TE và Hoắc thị, công việc cộng chuyện riêng hai cái đều bận bịu, trên mặt anh hiếm có xuất hiện tia mỏi mệt, thậm chí còn có một ít tiều tụy.
374 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lạc Thụy thấy anh cầm lấy túi văn kiện kia, thần sắc lập tức trở nên ngưng trong, tính dò xét hỏi: “Tổng giám đốc, anh thật muốn xem cái này sao? Tôi cảm thấy anh nên chuẩn bị tâm lí trước”
Đôi mắt Long Tư Hạo nhàn nhạt co lại, đôi mắt thâm trầm sắc bén nhìn anh, môi mỏng nhẹ mân: “Thế nào?”
Lạc Thụy nhíu nhíu mày, con mắt nheo lại: “Tổng giám đốc, cái này là mới vừa rồi có người ký giả đưa tới, tôi nói trước cho anh đi! Đồ bên trong này cùng Lê tiểu thư có liên quan, đầu tiên, Lê tiểu thư vô cùng an toàn, thứ trọng yếu, cái này cái này.
375 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người trong cuộc mơ hồ người đứng xem sáng suốt, Lạc Thụy không phải là người đàn ông yêu Lê Hiểu Mạn, nhưng khi thấy những tấm hình này cũng có nghi ngờ và kinh ngạc, nhưng sẽ không đau lòng, cũng không suy nghĩ bậy bạ, tỉnh tái cân nhắc lại mọi chuyện, so với Long Tư Hạo nhìn rõ ràng hơn.
376 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Làm phần phương án này, Lê Hiểu Mạn đã nghĩ tới vấn đề này, vì vậy nhíu mày nhìn anh nói: “Đúng! Nếu so phương án này với cái trước của anh tốn nhiều tiền hơn, nhưng nếu dựa theo phần phương án này tiến hành, Hàn tổng sẽ lời hơn so với trước kia, tôi nghĩ ánh mắt Hàn tổng hẳn là muốn lâu dài chứ? Bây giờ đầu tư nhiều, tương lai kiếm được nhiều, nếu Hàn tổng dựa theo phương án kia tiến hành, Hàn tổng đầu tư ít, lợi nhuận cũng ít, hoặc là căn bản không thu được lợi, có thể sẽ bị lỗ.
377 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Không thích câu trả lời vô nghĩa Lê Hiểu Mạn gật đầu, môi mỏng nhẹ nâng: “Vâng! Rất hài lòng”
“Hàn tổng, cảm ơn anh đã chắc chắn.
378 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hàn Cẩn Hi hơi câu môi, đôi mắt màu xanh nhạt ẩn chứa một nụ cười, giọng lãnh đạm: “Tôi nói rm nghe không hiểu sao? Xem ra tôi coi trọng chỉ số thông minh của em!”
Dứt lời, anh đi thẳng về phía trước, mà Thước Tây cùng vệ sĩ liền mở đường cho anh
Lê Hiểu Mạn liếc anh, đi theo sau lưng anh.
379 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô lập tức ngước mắt nhìn Hàn Cẩn Hy, cười nhẹ: ‘Tôi không muốn về thành phố K, nếu anh có rảnh thì đưa tôi đi nơi khác. ”
Nghe vậy, Hàn Cẩn Hy không trả lời cô ngay mà hơi liễm mắt, ánh mắt lười biếng che giấu sự sắc bén nhìn Long Tư Hạo, đáy mắt quét xuống sự kinh ngạc.
380 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi giật mình, hai tay Lê Hiểu Mạn chống lên ngực anh, dùng sức đẩy anh, âm thanh lạnh lùng xen lẫn sự tức giận: “Buông… buông ra…”
Ánh mắt Long Tư Hạo trầm xuống, cánh tay thon dài gắt gao ôm chặt eo cô không chịu buông ra.