81 Tiếng nhạc cứ du dương khắp sân ấy, ba người họ cứ mải miết chơi nhạc còn tôi với bé Tý thì đã lạc vào không gian êm ã. Bé Tý nằm vào người tôi, một cảm giác đầy yêu thương và ấm áp, tôi xem như một đứa em.
82 Tôi chạy xe trên con đường 30/4 quen thuộc mà có một nỗi niềm vui vẻ khó nói thành lời,không gian vào buổi trưa nóng bức gay gắt nhưng cũng muốn chia vui, những làn gió mát rượi thổi liên tục, những bóng cây phượng vĩ đung đưa qua lại cùng với tiếng huýt sáo yêu đời… Một ngày đầy tốt lành.
83 - Hoét – Tiếng còi vang lên. Tôi chẳng thèm quan tâm, dù biết rằng cú sút vừa rồi đã vào lướt đội bạn, thật là một điều không thể tưởng tượng, tôi chỉ sút cho bỏ,… sút cho sự bực bội khó hiểu đang ngự trị trong người chứ chẳng hiểu tại sao cú sút vừa rồi lại thành ra như thế…- Phải không vậy trời ?- Gì thế ?- Đẹp kinh khủng.
84 Thời gian cứ trôi, suốt một tuần nữa trôi qua tôi lại là một thằng con trai biết cách trốn tránh, cứ gặp mặt những người con gái đẹp ấy, ngay cả Trúc My và Diễm Trúc, tôi cũng không muốn nói chuyện với ai, lặng lẽ bước đi trong âm thầm.
85 Thứ bảy, ngày 21, tháng 10…Tôi vẫn bước đến trường với một thái độ bình thường, trên khuôn mặt đã đỡ hơn nhiều rồi,không còn những nét ưu buồn suy tư như ngày trước.
86 Thả người theo những cơn gió ấy, không gian cũng được bao phủ bởi màn đêm bởi những áng mây đầy đen tối, tôi cảm thấy ông trời đang khóc vì mình, nổi buồn ấy càng được nâng thêm.
87 Bản nhạc ấy dù có thế nào đi chăng nữa thì tôi chẳng bao giờ quên, chẳng bao giờ. Êm đềm nhẹ nhàng như một làn nước trôi giữa khu rừng mênh mông đầy yên tĩnh.
88 Làm vệ sinh cá nhân sạch sẽ, tút lại vẻ đẹp trai một tý ( chém tý ^_^ ), rồi cũng bước ra với tâm trạng vui vẻ tuy có một chút gì đó choáng choáng ở cái đầu, tôi bước ra ngoài.
89 Thầy Khánh thì đứng ngồi không yên, cứ đứng ở đường biên chỉ đạo suốt, không ngừng nghỉ cái miệng tý nào, tôi cũng nóng lòng lắm huống gì đối với thầy, nếu thua thêm trận này thì có lẻ đội bóng nữ sẽ dừng chân tại vòng đấu bảng.
90 -Ba cậu làm sao thế ? – Không biết con sư tử nào nhập vào tôi. -…. -…-… – Ba người họ bỗng chóc im lặng. -Tớ đến đây rủ đi uống nước không được hả ? Nghĩ cũng lạ đấy nhé, bữa nay sau thế, đi đá bóng không uống thuốc hả hay chưa ăn cơm, cứ đá như gì ấy, biết bực lắm không.
91 Bạch Yến có vẻ rất đau đớn, khuôn mặt xinh đẹp ấy nhăn nhó lại, những giọt mồ hôi rơi lã chã,chúng tôi chạy lại người con gái ấy đang nằm trên sân, lần này trọng tài đã rút ra thẻ đỏ, phạm lỗi rõ thế kia rồi gì nữa.
92 Từ ngày chơi chung với thằng Tùng tôi học được từ nó rất nhiều chiêu, từ cưa gái đến tuyệt chiêu làm cho người ta tức rồi chạy, tự nhiên trong trường hợp này thấy hữu dụng kinh khủng, cái tát vừa rồi ăn của con bé Trúc My bây giờ trả lại cho thằng giữ xe, sung sướng cả cuộc đời dù rằng chạy mệt lắm chứ chẳng đùa.
93 -Mầy khùng hả Tâm – thằng Chung phản bác ý kiến tôi ngay. -Nó khùng thật rồi – thằng Tùng lắc đầu ngao ngán. -Thằng đó đéo phải người, mầy lo xa thế Tâm.
94 Giờ ra về đám bọn tôi hẹn nhau đi cùng với nhau, chẳng biết đám bạn của mình có linh cảm gì mà tốt thế nhỉ. Lúc tôi qua gặp thằng Quang rõ ràng là không có ai đi theo với lại không để ai biết mà, công nhận sợ đám bạn này thật.
95 Tôi ngã nhào về phía trước, trong khi che hết hai con mắt thì không tài nào để tìm được cách giữ thăng bằng cho cơ thể. - Mầy cháu làm gì thế ? – Tiếng của một người phụ nữ.
96 Nhìn thấy người đó bị như thế cũng thấy tội, người thì úp mặt xuống đất chắc là do ăn những cú đấm của tôi chưa đủ muốn cặp thêm xi măng đây mà, còn người kia thì nắm lấy cái vai, chắc là do cú đạp búng và kéo thả.
97 Tôi cũng yên tâm, cảm thấy đầy nhẹ nhõm khi đã trải qua cái màn hỏi cung đầy quyết liệt nhung lợi thế hoàn toàn thuộc về mình, một chiến thắng nhẹ nhưng cũng đầy gian khổ.
98 - Bằng chứng nè – Ba thằng đó chỉ trỏ vết thương trên người. Tôi không nhịn nỗi được cười nhưng đang giả nai nên cố gắng lắm mới nuốt trôi những nụ cười vào ngược lại, chẳng biết ba thằng đó ngu có sẵn hay được đào tạo nữa.
99 - Em thấy ba bạn này đánh bạn này trước à ? – Chú công an hỏi. - Dạ – Người con gái ấy với chiếc áo trắng tinh khôi đầy xinh đẹp. - Con Diễm Trúc kìa Quang – Thằng Anh nhích vai thằng Quang đang đứng như trời trồng.
100 Tôi định cứ để cho em ngủ thật ngon, mình cứ chạy đi đến những nơi có bóng mát, những ánh nắng đầy gay gắt kia biến mất. Không biết tự bao giờ tôi chạy ra đến biển, nơi mà xem nó như một căn nhà của mình, một nơi rất đỗi bình yên và thanh tĩnh.