101 Tôi ểu oải bước về phòng, mang trong người một thương tích do chính người bố mình gây ra, quả thật nói về trình độ võ thuật thì thua xa, không biết khi nào mới có thể rút ngắn cái khoảng cách ấy.
102 Không khí nóng bức càng làm cái khuôn cảnh trở nên ảm đạm hơn bao giờ hết, không ai muốn người con gái ấy bước ra sân. Một điều rất tồi tệ, trong lòng tôi thì tin rằng đã chiến thắng vì lẻ rằng em rất nghe lời và luôn nghĩ đến người khác,… nào ngờ….
103 Những cầu thủ 11A11 cũng có những giọt nước mắt nhưng không phải những giọt nước mắt vui vẻ mà là nỗi buồn, một nỗi buồn khôn nguôi. Cơ hội để đi tiếp vào vòng trong của họ xem như khép lại ở đây, mọi hy vọng chỉ còn là ít ỏi, họ biết được số phận của mình, những giọt nước mắt nỗi buồn mà không ai muốn thấy cả.
104 Bọn nó ngất với câu nói vừa rồi, đã Như ở nhà tôi còn là một cú sốc cực nặng vậy mà Bạch Yến cũng xác nhận là đang ở cùng một khu đất. -Cậu không đùa chú – bà Kiều Oanh như không tin vào mắt mình.
105 Tôi nghe như đang có tiếng sét đùng đùng bên lỗ tai của mình, không thể nào tin được, cái sự lựa chọn của tôi lại trùng hợp với sự lựa chọn của em đến như thế.
106 Tôi đứng cả hình với câu nói vừa rồi phát ra từ cái miệng chúm chím xinh đẹp của Bạch Yến, chẳng suy nghĩ ra tại sao người con gái ấy l;ại nói như thế, tôi có đánh ai đâu, tại người ta kiếm chuyện mình tự vệ chính đáng thôi mà.
107 Vẫn bãi biển đó, vẫn bãi cát đó,…-Biển hôm nay đẹp quá cậu nhỉ – Em tháo dép ra đi dạo theo lời của tôi. -Ừ, đẹp thật. Hai chúng tôi tản bộ trên dãy cát đầy mịn nước biển, dòng người cũng đông đúc đang tắm biển ngắm những ánh sáng ban mai vào buổi sáng của một ngày nghỉ tốt lành.
108 Những tưởng lớp tôi sẽ gặp phiền phức trong trận đấu này nhưng tình hình trên sân nó hoàn toàn trái ngược lại với điều đó, đội kia đang bị vờn bởi những cú sút cháy phá của thằng Dương và thằng Tùng.
109 Khi thức dậy hai còn mắt tôi từ từ mở ra như mọi ngày để nhìn các cảnh vật xung quanh trong một ngày mới, lần này mọi việc mà cặp mắt nhìn thấy ngoài sức tưởng tượng của tôi và Bạch Yến.
110 Cái ngày cuối tuần cũng đã đến, cái chân của tôi cũng được tháo băng ra nhìn nó cũng như bình thường, cái cảm giác thoải mái hiện hữu xuất hiện giống như một con sư tử được trả về tự do, con sư tử còn được chạy nhảy nhưng tôi phải mất thêm một thời gian nữa mới tiếp xúc được đến trái bóng.
111 Con đường đất trải dài thênh thang giữa những cánh đồng, tôi cảm thấy hơi choáng mỗi khi nhìn về phía trước, bọn nó thì nhau một cách đầy e ngại vì muốn chạy xe vào cái con đường này thì phải gọi bằng một cái cực hình chứ chẳng đùa.
112 CHAP 112 – Xấu Không Phải Cái TộiTôi nghe cái gì yêu yêu trong câu nói của anh Tùng nhưng chẳng biết rõ là yêu cái gì cả chỉ nghe được cái câu nói ấy thôi, tự nhiên cảm thấy tò mò và cái đầu óc thông minh nhanh nhạy của tôi cho biết phải đứng lại núp vào cái cây mai trắng kế đó để nghe hết câu chuyện của hai người ấy.
113 Tôi nghe cái câu nói văng vẳng bên gốc dừa phía bên kia, chẳng rõ là giọng của ai nhưng biết là giọng cù nhây. Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống để Bạch Yến bước xuống, mùi hương hoa thơm ngát ấy lan tỏa.
114 Dòng nước êm ả lặng lẽ trôi với những ngọn sóng nhỏ lăn tăn in bóng vầng trăng sáng tỏa, cái mùi hương hoa dễ chịu một cách nhẹ nhàng đầy quyến rủ của em thoang thoảng đâu đó cận kề bên tôi, làm cho cái không gian ấy trở nên thanh bình.
115 Tôi ngồi say đắm xem người con gái ấy trình diễn bày hát của mình, quả thật đây là bản nhạc tiếng anh hay nhất mà tôi từng nghe, tôi cũng đã biết lời việt của nó là gì sau khi Bạch Yến dịch ra cho nghe.
116 Suốt buổi học ấy chẳng phát hiện thêm một tý nghi vấn nào cả, chẳng bù cho người con gái xinh đẹp ấy che giấu hay thật, không cảm xúc mất rồi. Giờ ra về cũng là lúc ánh chiều tà chiếu xen kỹ xuống những lá bàn to đùn của sân trường, bóng dáng của hàng phượng vỹ tượng trưng cho cái tuổi học trò thơ ngây.
117 Cảm nhận được một thứ gì đó, ấm áp lắm, lan tỏa khắp cơ thể mà lúc nãy đang lạnh buốt giá. Xoay khuôn mặt đang khờ khạo của mình, nhìn xem ai đã choàng chiếc áo ấy sang người tôi, dù biết rằng đó không ai khác chính là Bạch Mai, người con gái xinh đẹp.
118 Như hơi lúng túng trong tình huống như thế này, không ngờ Bạch Yến nói ra như thế thì dù thông minh đến gấp mấy cũng phải cần thời gian để suy nghĩ câu đối đáp, thế trận đang bị ảo đảo, đến ngay cả tôi cũng toát mồ hôi hột với những gì Bạch Yến nói ra.
119 Tôi có chút hoảng sợ do ba người con gái ấy tự nhiên đồng tâm hiệp lực mà tam kiếm hợp bích truy phong, trong lòng có một cảm giác gì đó run động nói chung là hơi sợ sợ nhưng tôi lấy lại bình tỉnh.
120 Một không khí hơi tưng bừng của đường phố về đêm nhưng tôi cảm thấy một cái gì đó lạnh lẽo đang bao phủ bầu không gian ở đây. Ba người con gái xinh đẹp ấy không hẹn nhau mà đưa khuôn mặt xinh đẹp ra ngoài ( hơi bị vô duyên, mặt người ta không lẻ để vào cái túi ^_^ ) nhưng khuôn mặt ấy có phần sắc lạnh, nhìn muốn đấm ột phát ấy…- Hừ… – Tôi bậm môi nói trong bụng chứ có dám nào nói ra đâu.