61 Hai tuần trôi qua rất nhanh chóng không có gì đặc biệt để tôi kể hết á, vẫn bình thường như ngày ở trường mọi khi. Một số điều cần chú ýlà Như trở nên gần gũi với tôi hơn và em không đi vào những đêm hôm khuya nữa, ở nhà giúp tôi học anh văn và soạn giùm ngữ văn và tôi cũng không thấy bóng dáng cái người gọi là bạn trai của em nữa, dù rằng tôi rất muốn hỏi và rất muốn biết nhưng với tính cách của người con gái ấy thì chỉ nhận được một con số 0 to bự chảng bằng cái nhà.
62 -Đồ ngốc, về đi tối rồi ^^ – Em thích kêu tôi bằng ngốc hay sao ấy. -Ừa, vào nhà đi nhé. -Ngốc ơi, ngốc à, tớ đang ở nhà chứ ở đâu ^_^, hihi – Em che miệng cười khúc khích trước vẻ ngây ngố của tôi.
63 Sau những màn nhảy múa của nhóm do trường tuyển chọn với cái tên tuổi thơ hơn hồn nhiên “ con cua con “, cũng đến cái màn tiết mục của cá nhân, đến đây ai cũng tìm ình một vị trí thích hợp đế lắng nghe những tiếng ca của trường mình đang học.
64 -Rõ ràng hai câu thơ đầu tiên nếu xét tổng thể thì có liên quan với nhau đều nói về trung thu hôm nay cũng là đề tài chính của cuộc thi này, nhưng cũng có thể ám chỉ đến trăng tròn, vì nó sáng tỏa, nhưng tại sao câu thơ thứ ba lại nói về con thỏ, rõ ràng cái gợi ý lại nói đến cà rốt nữa mới đau chứ….
65 -Hihi, sau này ước gì có một gia đình để đưa đi chơi vào ngày này nhỉ … – Tôi nói đủ ình ngheNhưng. . -Ông cụ già ạ,ai mà không có gia đình nè, lo xa quá đi ^_^ – Giọng nói ngọt ngào ấy vang lên.
66 8 giờ 16 phút, thứ hai, ngày 19 tháng9 năm 2005… tại đường … ( cắt bỏ ) … ngôi nhà cánh cổng màu xanh…-Oầy… – Tôi bật ngồi dậy ngáp ngắn ngáp dài sau giấc ngủ ngon lành.
67 Ngày hôm đấy đến trường cũng không có gì đặc biệt cho lắm nhưng chuyện đặc sắc thì rất nhiều,khốn nạn thật…Bọn tôi đi đến trường đã đánh trống vào mười phút đầu giờ để cho các lớp truy bài rồi, các bạn biết rồi đấy mỗi lần nắng nóng thế này các lớp phải chuẩn bị ỗi người một cái quạt bằng giấy, tôi với đám bạn đi ngang lớp 10C4 không biết do may mắn hay sao từ đâu một cái nang quạt làm bằng trúc bay cái vèo ra.
68 -Ăn xong đi chợ với tớ nhé – Em ngồi đối diện-Ừ. Đã lâu rồi cũng không đi chợ nên quyết định sẵn em đi, theo chơi luôn chứ để lâu quá rồi quên luôn chứ chẳng đùa.
69 Hình ảnh người con gái quen thuộc với một nụ cười chiếc răng khểnh đầy dễ thương dù mới gặp nhau có vài lầnnhưng tôi đã có ấn tượng với em, đặc biệt là tấm thiệp với những dòng mật mã đầy bí ẩn mà tôi giải hoài chẳng ra.
70 Bộ não thần kinh trung ương xử lý nhanh chóng những gì tôi nghe thấy được và cho ra kết quả theo suy đoán là hai người họ có quan hệ họ hàng với nhau nên xưng hô chị với em.
71 Tôi ngồi nghĩ một lát cho bọn nó tập những động tác cơ bản nhìn qua phần sân phía bên kia thì thấy những người đẹp cũng đang tập luyện khổ sai, trên người họ cũng có những giọt mồ hôi, chắc chắn rằng họ muốn chơi bóng còn cực hơn bọn con trai tụi này, vì lẽ rằng sức lực không bằng, cái gọi là cảm giác cũng ít hơn, chỉ là dựa vào niềm tin nhưng tin rằng chắc chắn họ sẽ thành công.
72 -Hihi – Tôi cũng nở nụ cười đáp trả. -Hay quá hen –Em nghiêng đầu tinh nghịch hỏi tôi. -Ừa, hay thật,cậu cũng giỏi thật đấy. – Tôi phải công nhận điều đó.
73 -Víu – Thanh cây ấy thử sức người con gái kia. -Hây – Bị đá văng ra ngoài. Một bàn tay nhẹ nhàng lướt qua nhưng hắn đã té xuống đất. . -Phịch-Tổ cha mầy.
74 Tôi ngồi nghỉ xả hơi một tý, chạy theo từng cặp, dẫn bóng cho họ coi, công nhận mệt hết chỗ nói chứ chẳng đùa. Cũng thấy mình có hơi nóng tính, nhìn họ thấy ai cũng mệt,nghĩ lại thấy quá đáng, dù gì cũng là con gái sức lực với những gì hiểu biết bóng đá thua bọn con trai chúng tôi.
75 Sau khi đã yên tâm về dãy kí tự tôi nhảy lên giường ngủ một giấc thật ngon lành để hôm sau chiến đầu tiếp tục với quãng đời còn lại của mình. Cái đoạn đường của tuổi học trò đầy trong sáng và ngây thơ… Khò … khò…khòNgủ mơ mà cũng thấy Bạch Yến nữa, em ám ảnh tôi nhiều quá rồi…Sáng hôm sau…Tôi thức có trễ hơn ngày thường, phóng xuống nhà thì đi đâu hết rồi nên cũng đâm ra chán khi ở nhà một mình, chẳng biết làm gì, bài soạn thì tối hôm qua Như đã soạn giúp rồi.
76 Hai mươi hai người con ấy “ chiến đấu “ với nhau chẳng thua gì những đứa con trai đầy sức lực dũng mãnh, tôi đứng ở ngoài xem mà khâm phục cho họ, khâm phục ở cái ý chí và quyết tâm, cái đấy con gái có thể hơn con trai.
77 - Tên ở đâu mà khùng không biết, trưa nắng uống 7 up rát cổ họng chết luôn. – Một giọng của con gái vang lên. Bộ não với cái miệng dừng hẳn, xử lý những dữ liệu vừa đi vào bộ máy trung tâm vừarồi thì tôi xác định ngay có người đang nói xấu mình, đặc biệt là con gái nữa, nhưng cứ nghĩ cho nó đi theo một hướng khác hoàn toàn, không phải như thế.
78 Thằng Chung đã có phản xạ sẵn cộng thêm với tuyệt chiêu xoạt bóng tôi chỉ cho thì nó thấy nguy cấp nên sử dụng nhưng cụ tổ nó thằng tiền đạo kia có nghề và kết quả anh đó chỉnh bóng sang một bên rồi phóng nhẹ người lên…- Hoét – Tiếng còi của trọng tài vang lên.
79 Cú sút đi theo quỹ đạo rất nguy hiểm, thủ môn đội bạn đã đoán chính xác hướng đi của bóng như có một sự gì đó ở cú nhảy của anh ta, tôi thì đứng chôn chân một chỗ sau cú sút ấy, chỉ biết đưa ánh mắt nhìn xung quanh, không khí bỗng chốt chìm vào im lặng trong khoảng thời gian ngắn để nhìn xem quả bóng ấy sẽ ra sau…-Víu-…-Binh – Rất tiếc nó đập xà ngang.
80 Đậu xe vào sân, tôi đứng đợi người con gái ấy khóa cảnh, em bước gần đến, nở một nụ cười có vẻ trấn an một thằng con trai đang nhút nhát như tôi. -Hihi, sao không vào nhà ?-Đợi cậu.