21 Vẫn như thường ngày, sáng hôm ấy tôi thức dậy như thường ngày 5h15’ nhờ cái chuông báo thức :-Oầy…còn ngày bữa nay nữa mai đi học rồi – Tôi ngồi dậy vun vai lẩm nhẩm một mình.
22 -T ơi, CS mầy ơi – Giọng chua chát của thằng S-Team 8-8 thơm kìa mầy – Có cả thằng K. -Mẹ ngủ hoài thức đi, bọn kia nó đang đợi kìa – Lại là thằng C. -Thức mầy – Thằng T lay lay cái vai của tôi-Xem tao nè – Giọng của thằng cờ hó H-Bốp– Tiếng vang chua chát-Ui.
23 Cả hai mươi thằng con trên sân gần như chết đứng cả chỉ có cặp mắt đang hoạt động nhìn về phía hai bông hồng đang gặp nhau. Cả hai đều nở nụ cười chết người của mình.
24 -Tắm rửa nhanh lên rồi ăn cơm – Tiếng mẹ từ nhà bếp vang lênKhỏi phải nói tôi nhanh chóng chạy ra sân lấy bộ đồ mặc, rồi lại chạy nhanh lên phòng của mình mà tắm chứ ở đấy một tý bị tra tấn đến đường cùng chẳng có đường ra chứ chẳng đùa.
25 Một ngày mới lại đến hôm nay là 5/8/2005 tôi sẽ chính thức bước chân vào cấp 3. Buổi sáng sớm hôm ấy bắt đầu như thế này :-Cốc. . cốc…Này thức dậy đi cậu – Giọng ấm áp của em ấy vang lai ngoài cánh cửa phòng.
26 Tôi gần như không tin vào sự thật đang diễn ra nữa chắc em cũng thế, không thể nào ngờ được, nó cứ xoay vòng thế này, ba chúng tôi sẽ đứng như tượng nếu không có…-Hai đứa đẹp quá bây.
27 Một tình huống khó đỡ nữa lại xảy ra, trong lúc tôi đang cố phủ nhận nó thì hai cái chân mình đạp vào cái cây gác chân của bàn trên lúc nào không hay, lúc nhận ra thì mình chổng vó đưa hai cái chân lên trời lúc nào rồi.
28 -Haha. -Haha chết tía mầy nghe con. -Ố ồ trưa nắng xuống lề nằm đây mà. -Haha tao phán rồi mà. -Có gì từ từ nói chứ chú. -Manh động quá. 6 thằng tôi dừng xe lại đỡ nói lên rồi cười chọc cho nó nhục…-Ui.
29 Thế là cả tiết đó tôi chỉ biết úp cái mặt mình xuống bàn chứ chẳng dám ngẩn cao đầu lên giống như môn toán, còn bọn bạn được nước bọn nó cứ trêu mãi không mệt hay sao ấy, nỗi nhục của người ta mà đụng chạm hoài.
30 Về tới nhà tôi ném ngay cặp sách xuống salon rồi chạy thẳng vào cái nơi phát ra mùi thơm làm cho cái bụng nó cứ biểu tình, nhà bếp nơi mà có đồ để ăn vụng.
31 Hai bên đang ở thế cờ hòa vì một bên còn quân sĩ và pháo, bên kia quân xe, tượng, khó lòng hạ gục đối phương trong vài nước được chưa nói đến chuyện cả hai đều là cao thủ võ lâm chứ chẳng đùa.
32 -ÔI CÁI ĐỆCH, sau mình lại ở phòng Như – Điếng cả người, nhanh chóng tôi nhìn lên người mình xem…. còn gì không ^_^. -Hên quả, đầy đủ – Sau khi xem xét thì phát hiện mình không làm gì người ta thì thôi…chứ ai thèm, lo xa.
33 Tất cả mọi người ở đó xì xào bàn tán về những gì đang diễn ra, nếu trong những phút ít ỏi đó không ai có câu trả lời khác thì dự rằng cái câu nói của thằng Quang có lẽ thành sự thật.
34 Một lát sau đến của phòng đoàn thì thấy thầy cô nhiều vô số kể nên thân xác này phải có chút phần run sợ. Thật ra cái gan tôi nó bé lắm các bạn ạ, còn nhát đến mức nào thì một câu ngắn gọn xúc tích đầy đủ ý nghĩa “ đọc truyện đi rồi biết “.
35 Được cho phép tôi chẳng dám nói nhiều vào thẳng ngay vấn đề thắc mắc :- Sợi dây nịch này cậu mua nhiêu thế – Cái thứ mà làm bộ não tôi hoạt động suốt.
36 Lúc này thì tôi mới biết đủ “ quân số “ :- Bậy- Đừng làm thế chú- Có người rồi mấy cha – Tôi lên tiếng. - Tao- Đừng đang giải quyết- Qua chỗ khác- Để em giải quyết cái tính gì tính.
37 Người con gái đó không ai khác chính là Thanh Mai, tôi rất bất ngờ vì không biết tại sao gặp em vào lúc đó. - Gì thế ? – Thanh Mai nhăn mặt, cái đường cao của mũi nhún lại giống con heo ghê.
38 - Dzô con – Bác trai mỉn cười đưa ly lên. Và tất nhiên tôi cũng không thể từ chối được nữa rồi, cầm chiếc ly đã rót sẵn bia lên, uống hết 100%. - Haha, được – Bác trai có vẻ hài lòng.
39 Tôi hơi bất ngờ với con số 1412 của Bạch Mai đưa cho vì liên quan đến một chuyện của năm trước…. 14/2/2004Kính coong…. Tiếng chuông nhà vang lên- Tâm ra mở cổng – Mẹ gọi to lên.
40 Cái tên thủ đô này nghe quen quen hình như đã đọc báo ở đâu đó rồi mà nhớ hoài không ra, thiệt là tức ghê ấy, gần hết thời gian nhìn qua Bạch Mai thì bỗng có một câu trả lời hợp lý :- Haha, ” ly bia ” thì ra là ” ly bia ” – Tôi vui mừng không ngờ uống bia cũng có lợi ích, ít nhất là trong cái trường hợp đó chứ chẳng đùa.