61 Pha trà xong, nàng dùng một cái khay sơn đỏ bưng một bộ chén làm từ gỗ quế, bước vào thư phòng. Cận Liễu Liễu dừng cước bộ lại. Hắn đang ngủ. Dựa vào ghế dựa, hai tay đặt ở trên đùi, thân người hơi ngửa ra phía sau, tuấn mục nhắm chặt, vài sợi tóc đen vương trên hàng lông mày nhíu chặt.
62 Không kịp suy nghĩ, Cận Liễu Liễu nhảy ngay khỏi lòng Cổ Vưu Chấn, tất nhiên Cổ Vưu Chấn cũng không ngăn trở nàng, hai người sửa sang lại quần áo một chút rồi nối tiếp nhau ra khỏi thư phòng.
63 Chỉ có Ngọc Trúc cúi đầu, cẩn thận an ủi lão gia nhà mình. Nhưng hắn càng nói nhỏ nhẹ, Cổ Bân càng kêu thảm căn bản không để ý tới hắn. Qua một hồi lâu, Cận gia tẩu tử lại mở miệng : “Cổ đại nhân, tuổi ngừơi cũng không nhỏ khóc lóc như vậy không tốt cho sức khỏe đâu.
64 Ầm ĩ đến tận canh hai, Cổ Bân uống say khướt được dìu đến phòng khách nghỉ tạm, chỉ chốc lát sau đã ngủ đến không biết gì. Cổ Vưu Chấn cũng ở cùng một gian phòng với phụ thân, tuy rằng hắn cũng uống rất nhiều nhưng trong đầu rất thanh tỉnh.
65 Đi quanh một vòng cũng không nhìn thấy một bóng người. Cổ Vưu Chấn trầm tư một lát rồi gọi thị vệ đang bảo vệ bên ngoài tới: “Các ngươi có nghe thấy động tĩnh gì không?”Hiển nhiên thị vệ cả kinh, tiếp theo liếc mắt nhìn nhau rồi cùng lắc lắc đầu.
66 “Đại thúc, ta không trách ai hết!” Lê Tuyền nhấn giọng nói: “Ta vẫn coi đại thúc và đại nương tựa như phụ mẫu thân sinh của ta, chỉ riêng điểm này ta cũng có thể đối xử thật tốt với mọi người.
67 Bởi vì thời gian gấp gáp cho nên công việc của hai nhà bọn họ lu bù lên. Cách ngày thành thân chỉ còn không đến một tháng, phía Cận gia vẫn tốt hơn một chút đã có Hứa Tam Nương sai người hỗ trợ đặt mua đồ cưới.
68 Cổ Vưu Chấn tức giận đến sắp điên!Ngày mai hắn sẽ thành thân nhưng tân nương tử ở ngay dưới mí mắt của phần đông ám vệ bình lý tiêu thất! (biến mất trong bình yên).
69 Một tiếng cười vui sướng vang lên, Quỷ Hồn Hàn Thượng chậm rãi nhẹ nhàng bước đến, một thân áo trắng phiêu dật lộ ra yêu khí nụ cười cũng phi thường quỷ dị: “Liễu Liễu, ngươi niệm Phật có tác dụng sao?”Cận Liễu Liễu sợ đến phát khóc: “Ta, ta, ta biết mình có lỗi với ngươi, nhưng ta van cầu ngươi buông tha ta đi, bởi vì, bởi vì ta không hại chết ngươi a, hại chết ngươi là người Man Di a.
70 Chỉ trong nháy mắt, thời gian năm năm lặng yên trôi qua không một tiếng động, mà từ khi Cận Liễu Liễu quen biết Cổ Vưu Chấn đến nay cũng đã mười năm. Mấy năm gần đây sống rất vui vẻ, cả nhà con cháu vui mừng cùng Cổ Bân đại nhân nghênh đón đại thọ bảy mươi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50