61 Một lúc sau, Hoàng Phủ Dật cuối cùng cũng buông nàng ra, Nhan Đóa Đóa như được cứu chạy nhanh ra phía cửa, trốn vào sau tấm bình phong, với được cái khăn đen che đi khuôn mặt xanh mét doạ người của mình.
62 "Đừng nhúc nhích. " Hoàng Phủ Dật cuối cùng cũng lên tiếng nói chuyện. ". . . . . . " Ô ô, vì sao?"Ta bị choáng," Hoàng Phủ Dật dùng giọng “suy yếu”, "Bây giờ không thể cử động.
63 Tiểu nha đầu này sao có thể đơn thuần dễ lừa đến mức này cơ chứ?Hoàng Phủ Dật trong lòng bất đắc dĩ cười, sau này hắn phải trông chừng nàng cho tốt, miễn cho nàng bị người khác lừa mất.
64 Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Nếu làm xong những lễ nghi này thì dứt khoát có thể coi như thật sự thành thân rồi. "Đây là theo quy luật quái nào vậy, phải.
65 Hắn thở dài, "Ta biết ta chỉ có cái hư danh là thái tử, lại luôn ốm yếu, còn nàng là Đại tiểu thư của Vân gia, không muốn gả cho ta cũng là điều đương nhiên.
66 "Ý nàng là nàng thích ta sao?" Hoàng Phủ Dật rũ mắt xuống, cũng nhìn không ra là vẻ mặt gì. "Khụ, cái đó. . . . . . ừm. "Hoàng Phủ Dật mới vừa rồi vẫn còn "Thương cảm" đột nhiên đã nở nụ cười, "Ta cũng thích nàng, Đóa Đóa.
67 Nhìn ra vẻ ngượng ngùng của nàng, nhưng người ngoài cửa sổ vẫn chưa đi, Hoàng Phủ Dật chỉ có thể tiếp tục nói, "Ở bên ngoài ta luôn cố gắng giả vờ tráng kiện một chút, ta không muốn để người khác biết ta.
68 "Thật sao?"Thấy sự vui mừng trong mắt nàng, Hoàng Phủ Dật hơi hơi run sợ. Nàng căn bản là không biết che giấu tâm tình mình, hắn tựa hồ không nên đem sự thật nói ra sớm như thế, tránh cho nàng đưa tới nguy hiểm.
69 "Vậy ngươi. . . . . . " Bạch Tử Dạ ngất, "Ngươi cảm thấy có gian phu là biện pháp tốt?""Đương nhiên là biện pháp tốt," Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Ta sẽ tự mình làm gian phu.
70 Loay hoay một ngày đã sớm mệt mỏi, nhưng Đóa Đóa vẫn không quên đại kế mỹ dung của mình đâu. Tháo cái khăn đen che mặt xuống, nàng hài lòng nhìn ngũ quan của mình, thì ra thật sự là mỹ nữ a.
71 "Khanh khách khanh khách. . . . . . " Đóa Đóa nghe thấy một loạt tiếng động kì lạ. Quay đầy nhìn về phía âm thanh phát ra, nàng phát hiện một tiểu thái giám nhìn rất quen ngã trên mặt đất.
72 "Ta trốn thoát," cuối cùng cũng an toàn, Tiểu Đỗ Tử mặt trắng bệch được dìu vào trong phòng, "Các ngươi đến đây làm gì?""Bắt quỷ!" Một đám người vô cùng hăng hái nói.
73 Nếu chỉ là kể lại, quỷ ở tiểu các lâu nghe qua cũng không phải rất đáng sợ, bằng không nhóm người thứ hai cũng sẽ không to gan chạy tới bắt quỷ như vậy.
74 Không có người. Bất đắc dĩ, nàng lại ra khỏi Đông cung, chuẩn bị tới Ngự thiện phòng. Đi được mấy trăm thước (mét), cuối cùng nàng cũng nhìn thấy vài người.
75 "Chủ tử, " Thủ hạ của Hoàng Phủ Dật tiến vào thư phòng, "Mấy vị hoàng tử đều tới rồi, thái tử phi đang bị bọn họ vây quanh. ""Cứ mặc bọn họ, " Hoàng Phủ Dật cười nói, "Đóa Đóa ắt có thể đuổi bọn họ đi.
76 Hai người liên tiếp bị nàng đánh bại, sau đó cũng không có ai nói chuyện nữa, tất cả mọi người đều đang đợi những người khác lên tiếng, đều định dò xét xem Đóa Đóa yêu thích cái gì trước.
77 Khụ, cái. . . . . . Hiểu được cái gì? Đóa Đóa vô cùng mờ mịt. Chỉ là thấy tất cả mọi người đang nhìn, nàng cũng ra vẻ cao thâm gật đầu, "Hiểu được là tốt rồi.
78 Chỉ là nhìn lại, lại cảm thấy không phải. . . . . . Ánh sáng không tốt lắm, Đóa Đóa cảm thấy mình nhìn không rõ lắm, nhưng nam nhân kia có khí chất nói không nên lời, rất uy nghiêm tôn quý, lại mang theo chút ác liệt, cùng dáng vẻ bình thường ôn hòa của Hoàng Phủ Dật thật khác rất xa.
79 Hắn cười cười, "Thái tử lo lắng ngươi sẽ phát hiện chúng ta là hai người, cho nên bảo ta trước nói thẳng với ngươi. "Ô ô, bọn họ đánh giá cao chỉ số thông minh của nàng.
80 Hoàng Phủ Dật không khỏi bật cười, hắn thật đúng là rất thành công mà xóa sạch một chút hảo cảm của mình trong lòng nàng. Bất quá hắn hiện tại có thể đổi thân phận một lần nữa đuổi theo hắn.