301 “Đó là do hắn không đủ bản lĩnh. ”“. . . . . . ” Còn lợi hại hơn cả Tiểu Cửu, vậy ít nhất… cũng bằng Mộ Dung, lẽ nào Nghiêu Phi cũng là vương công quý tộc gì ở Thiểm Linh Quốc à?Suy nghĩ lóe lên, Đóa Đóa đột nhiên nhớ lại hắn vừa mới nói là mình đào hôn phải không nhỉ.
302 “Ta đã cho người đi tìm hắn rồi. ”A. . . . . . Đóa Đóa bây giờ mới thấy yên tâm , “Nghiêu Phi, ngươi quả nhiên là một đồng chí tốt a!”Có điều nàng lập tức không thể nghĩ vậy nữa, bởi vì câu tiếp theo của Nghiêu Phi là ——“Gặp mặt rồi các người tranh thủ thời gian động phòng luôn đi.
303 Thật ra trên đường đến Thiểm Linh Quốc, Hoàng Phủ Dật cũng đã bị người Nghiêu Phi phái đi tiếp hắn “giáo dục” suốt đường đi, toàn là chuyện động phòng.
304 Hoàng Phủ Dật cũng bât cười cúi đầu hôn nàng một chút, “Đóa Đóa, nàng thật cẩn thận a. ”“Khụ. . . . . . cũng bình thường. ”Ô ô, vẫn là lão công của nàng tốt nhất, chừa lại mặt mũi cho nàng!Ôm Đóa Đóa, Hoàng Phủ Dật ngẩng đầu, ánh mắt lạnh xuống, “Sao lại như thế?”Ngữ khí của hắn bình tĩnh, nhưng lại mang một khí thế không giận mà uy, làm cho bọn người Vũ Linh Thiểm Linh luôn tự nhân là cao cấp hơn con người đều chấn động.
305 “Từ sau… đó đến lúc con các người sinh ra, trong khoảng thời gian này, khí tràng là cực mạnh. ”Mọi người đưa mắt ra xa, nhìn về những đám mây bay bay phía chân trời.
306 “Có điều nhìn bọn họ cãi nhau ở đây. . . . . . ” Đóa Đóa thực buồn bực, “Ta chẳng muốn giúp bên nào cả, hiện giờ họ thế lực ngang nhau như vậy cũng rất tốt, miễn đi việc có nước nào mạnh hơn lại âm mưu đi xâm lược nước khác.
307 Khi cánh môi hai người sắp sửa dán lại với nhau, Đóa Đóa đột nhiên vội vàng tránh né, rồi lại bị Hoàng Phủ Dật ôm về. “Từ giờ sẽ không buông nàng ra nữa.
308 Có điều cũng may, việc Đóa Đóa lo lắng không xảy ra, tuy nó càng ngày càng lớn, ngay cả Hoàng Phủ Dật cũng bị nó dễ dàng đánh bại, nhưng nó cũng trở nên ngày càng ngoan ngoãn.