21 "Nhan tiểu thư. " Hoàng Phủ Dật lên tiếng gọi nàng. Đóa Đóa lại càng hoảng sợ, phản xạ tính cãi lại, "Ta thật sự không muốn!". . . . . . Ô ô, nàng tại sao lại cảm thấy chính mình rất giống giấu đầu hở đuôi a?Kỳ thật nàng thật sự không muốn.
22 "Nhan tiểu thư," hắn cũng ngồi xổm xuống đất, "Ta là thật. "". . . . . . " Đóa Đóa chớp mắt nửa ngày mới tỉnh lại, cảm thấy khoảng cánh giữa nàng và hắn hiện giờ quá gần, cho nên thập phần ngượng ngùng muốn đứng lên.
23 Nghe thấy tiếng cười, nàng ngẩng đầu lên, mắt ngấn nước hỏi, "Ta sẽ không lại nói ra những gì trong lòng nữa chứ?"Nàng biết mình có tật xấu này, vẫn không đổi được.
24 “. . . . . . Hắc hắc, ” Đóa Đóa gượng cười vài tiếng, “Thái tử tốt lành. ”Ô ô, quả là rất “Tốt” !Nàng hận không thể trực tiếp lẩn thân mình vào trong tường, “Chỗ đó, trong cung nhiều quy củ lắm, ta vẫn là không đi.
25 “. . . . . . ” Hoàng Phủ Dật bất đắc dĩ muốn cười, còn gì sợ hơn một người hơn nửa đêm bịt mặt đứng trước giường mình sao?“Ngươi đừng sợ, ta hiện tại là như vầy.
26 Đóa Đóa thực nghi ngờ, quan hệ của con Tệ điểu này với Vân Tri Hiểu rất tốt sao?Hẳn là không thể nào, nàng nhớ rõ lúc mình mới tỉnh lại ở cổ đại, khi con chim này nhìn thấy Vân Tri Hiểu bị đụng vào cây cột còn rất hả hê.
27 Nhan Đóa Đóa rơi lệ, “Ngươi không biết là ta cũng rất có thể không đáng tin sao?”Nàng chỉ chỉ mặt mình, “Kỳ thật ta rất lén lút, bộ dạng lại khả nghi.
28 Hắn nhìn thấy trên vàng lá là ấn ký của Vân gia, “Ngài là người của Vân gia?”Nhan Đóa Đóa choáng váng, “Cái gì Vân gia?”Chưởng quầy vẻ mặt cung kính, “Trên miếng vàng lá này có ấn ký của Vân gia, chỉ có ông chủ Vân gia mới có thể dùng, ngài là…”Hắn đột nhiên dừng lại, nghi hoặc nhìn Đóa Đóa.
29 Nếu không phải cửa có tiểu nhị trấn giữ, Nhan Đóa Đóa thật muốn lao ra cửa mà đi. Vân gia a. . . . . . Nếu không biết thân phận của Hoàng Phủ Dật cũng liền thôi, nhưng bây giờ.
30 Như thế vàng lá này là Vân đại tiểu thư cho thái tử, thái tử lại chuyển cho Bạch đại tướng quân?Chưởng quỹ tâm nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, tóm lại Bạch đại tướng quân đại danh đỉnh đỉnh sẽ không là trộm là được.
31 "Nga?" Họ Hoàng Phủ Dật cười nói, "Một khi đã như vậy, buổi tối ngươi đi nhà giàu nhất trong thành tùy tiện trộm cái gì trở về đi. "". . . . . . Nếu như bị bắt được thì sao?"Hoàng Phủ Dật cười ôn cùng lại thân thiết, "Bị bắt cũng không sao.
32 Nói giỡn, tường Vân gia so với nơi này cao hơn, nếu tường trước mắt này cũng nhảy không qua, lời nói dối của nàng không phải bị vạch trần sao?Đang lo lắng, nàng đột nhiên cảm giác có một sức mạnh túm cánh tay nàng ——"A!" Nàng càng hoảng sợ bị bay lên trời cao, nhanh chóng phóng qua đầu tường.
33 Hắn chưa nói xong liền "nhịn không được" ho khan hai tiếng, sắc mặt cũng trở nên kém đi. Thủ hạ của hắn ở bên nhìn thấy khóe miệng run rẩy, chủ tử giả vờ hư nhược càng lúc càng giống.
34 Hắn hẳn là cũng muốn đuổi hết những nữ nhân muốn theo đuổi hắn. Bạch đại tướng quân tuổi còn trẻ lại quyền khuynh triều chính, hơn nữa khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt, chính là tương đối hấp dẫn nữ nhân.
35 Nhan Đóa Đóa nhìn nhìn bạn học Võ Đại ngoại hình không tệ, “Ta chỉ là muốn hỏi một chút, có cái tên như thế, ngươi có thấy áp lực lớn gì không. . . . .
36 Có điều trên người nàng quả thật là có bí mật mà hắn vẫn chưa biết rõ, chỉ là bí mật này cũng không liên quan đến kẻ địch của hắn, cũng như không tạo thành sự uy hiếp gì với hắn cả.
37 Phá điểu dùng một cánh chùi chùi đầu, “Kiểu tóc cũng làm ngươi hoảng loạn. ”“. . . . . . ” Nàng sao lại không nhìn ra mớ lông chim là đầu tóc. . . . .
38 Thủ hạ Hoàng Phủ Dật cũng vội vàng nhịn cười, đỡ Đóa Đóa đến bên bàn biên ngồi xuống, giúp Hoàng Phủ Dật gắn cửa lại rồi lui ra. Qua một hồi, Đóa Đóa tỉnh.
39 Cho nên Đóa Đóa vẫn không định nói thật. “Cái. . . . . . Khụ. ”Xem dáng vẻ ấp úng của nàng đã biết nàng chuẩn bị nói dối, Hoàng Phủ Dật cười lên tiếng, “Nếu không phải ngươi nói hôm nay không ngủ ở căn phòng này, ta cũng không ở trong tấm bình phong cởi quần áo, cho dù ngươi đột nhiên tiến vào, cũng nhìn không thấy ta.
40 “Này. . . . . . Ta bị kích thích thổ lộ rất mạnh mẽ, trở lại phòng thế nào cũng ngủ không yên, cho nên ta liền ở lại đây !”Lập tức Đóa Đóa làm bộ che mặt rơi lệ, “Ta biết ngươi đã cùng Vân tiểu thư định thân , ta chỉ là muốn thổ lộ một chút, ngươi đừng đếm xỉa đến ta, ta đi đây!”Tới cửa rồi, Đóa Đóa lại cảm thấy không có mặt mũi mà lui về, “Việc này.