41 Trong lòng lệ chạy mấy vòng, Nhan Đóa Đóa tiếp tục ứng phó nam nhân trước mắt, "Thân thể ta thực sự rất yếu đuối, ngươi không cần hâm mộ ta, cũng không cần.
42 ". . . . . . Ừm. "Đoá Đoá không chú ý đến cái liếc mắt có thâm ý đặc biệt kia của hắn, trong đầu đều là cái tên Võ Nhị kia. Quả nhiên có Võ Đại sẽ có Võ Nhị a, Võ Nhị đồng học, ngươi còn nhớ rõ năm đó huynh đả hổ trên đồi Cảnh Dương không (Võ Nhị: Võ Tòng, 1 trong 108 anh hùng Lương Sơn Bạc trong truyện Thủy Hử).
43 "Ta không sợ!"Làm gì còn chuyện này khó hơn tịch thu gia sản chém đầu cả nhà nữa? HIện giờ bảo nàng làm gì nàng đều đồng ý!Ô ô, cái mạng nhỏ của nàng thật là bi kịch a.
44 Hoàng Phủ Dật còn đứng ở phía sau tấm bình phong, Phá điểu cũng không thể nói chuyện, chỉ có thể dùng hai cánh hoạch hoạch nhiều lần, tức giận trừng mắt Đóa Đóa.
45 Ăn nàng không ngon đâu, một chút cũng ăn không ngon! Nó thêm bao nhiêu gia vị cũng không ngon!Nhan Đóa Đóa sợ đến nỗi nhảy xuống giường, giảm quãng đường đi tìm Hoàng Phủ Dật đến mức ngắn nhất —— trực tiếp đẩy ngã tấm bình phong, một chân giẫm đi qua.
46 Vừa đỡ như thế, tay vừa lúc cầm cánh tay trái của nàng, Hoàng Phủ Dật cho rằng hắn có thể bắt được quả cầu lông vũ cổ quái kia. Thế nhưng tay rắn chắc vừa đặt lên cánh tay của nàng thì bên trong cái gì cũng không có.
47 “Trong Đông cung gián điệp rất nhiều, nếu chúng ta phân giường, rất dễ dàng bị người ta phát hiện có vấn đề. ” Hoàng Phủ Dật vô cùng bình tĩnh giải thích.
48 Giơ cánh tay lắc mạnh một hồi, Đóa Đóa cảm thấy mình đã báo được cừu. Tâm tình không tệ, nàng cười híp mắt cam đaon với hắn, “Lần này ta khẳng định không đá ngươi.
49 Phá điểu nổi giận, “Cái gì mà hoả táng! Ngươi mà thiêu ta, ngươi có thể tìm đâu ra thần điểu có khí chất được như ta!”“. . . . . . ” Nhan Đóa Đóa rơi lệ, bạn học hoa hoa à, khả năng nhận định địa vị của ngươi có vấn đề hả.
50 Thấy kháng nghị không được đếm xỉa tới, phá điểu đương nhiên không thể quên đi dễ dàng như thế được, cho nên lúc mọi người chuẩn bị xuất phát một canh giờ, nó tự mình kéo cái lồng chạy khắp nơi, thì thầm mà kháng nghị.
51 Nghe hắn nhắc nhở, Đoá Đoá do lạc đường mà vô cùng ngượng ngùng dừng chân lại một chút, sau đó liền che mặt chạy về phía bên trái. . . . . . . Lại giả bộ thẹn thùng!Bọn người vây quanh xe ngựa đều nổi giận, đường đường là một đại lão gia, xấu hổ cái gì mà xấu hổ!Hơn nữa cái người vừa thẹn thùng vừa dũng mãnh này có quen biết thái tử sao?Không còn nghi ngờ gì nữa, mọi người vây quanh đó đều bắt đầu cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng, việc này rốt cuộc là thế nào?Hoàng Phủ Dật xuống xe, mọi người dài cổ ngó, cũng không thấy trong xe còn có ai a.
52 ". . . . . . " Hoàng Thượng còn tưởng mình nộ khí xung thiên, bắt đầu xuất hiện ảo giác. Thấy hắn không nhúc nhích, tiểu thái giám phía sau tưởng Hoàng thượng nổi giận, vội vàng lên tiếng.
53 Bộ dáng hắn cùng với Hoàng Phủ Dật…… Thật sự là hoàn toàn trái ngược……Song nghĩ thế nào cũng không thấy có ai dám ở Đông cung giả mạo làm Hoàng Thượng, Đoá Đoá lập tức thỉnh an.
54 Nói câu này xong, Đóa Đóa lập tức lấy khăn đen che mặt lại, tiếp tục làm người che mặt của nàng. . . . . . . Hoàng thượng bị 囧 lần hai. Nhan Đóa Đóa trong lòng rơi lệ, nàng cũng không muốn dọa người như thế a!Nàng lại thuộc tuýp người rất chú trọng ngoại hình, nàng còn phải ở lại hoàng cung một khoảng thời gian, thật sự là không muốn để mọi người biết trước khi nàng giảm béo thành công đã mang hình dạng như bây giờ.
55 Cho nên tại trước khi đi qua được khe của tấm ván gỗ, nàng cũng chỉ có thể xem mình như động vật ăn cỏ. Nếu có sức, nàng liền vận động vài cái, còn không có sức, nàng liền xách ghế đi ra ngoài cửa nhìn, nàng muốn đi ra ngoài.
56 Đóa Đóa đã đói đến không còn sức lực gì, mặc hắn kéo đứng lên. Hai người mặt đối mặt, đứng rất gần, Đóa Đóa so sánh, thực kinh ngạc vui sướng ngẩng đầu, "Hình như quả thực so với ngươi.
57 Hắn hỏi khiến Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, người cũng tỉnh ra. Vội vàng từ trong ngực hắn chạy ra, Đóa Đóa vẻ mặt nghiêm túc, "Đương nhiên là giả!"Hoàng Phủ Dật vẻ mặt thuần lương vô hại, "Mọi người đều nói ta nhìn suất, tại sao Nhan tiểu thư lại không cho là vậy?""Khụ, này.
58 "Nhan tiểu thư bao nhiêu?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi. ". . . . . . " Hảo vấn đề!Ô ô, nàng cũng muốn biết mình hiện bao nhiêu tuổi. Ngẫm lại dáng người mình hiện giờ, Nhan Đóa Đóa đoán một chút, "Ta mười tám.
59 ". . . . . . " Nhan Đóa Đóa hoàn toàn bối rối, một người một chim này nói cái gì. . . . . . Có điều sao nàng lại cảm thấy trong không khí có mùi dấm chua nhỉ?Nàng nhìn một vòng trên bàn, phát hiện đồ ăn không có bỏ thêm dấm chua gì, kỳ quái a.
60 "Khụ, cái, người ngoài nghĩ ta là Vân Tri Hiểu a. "Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Coi như đây là nhũ danh của cô, chỉ có người thân mới gọi như thế. "". .