101 Ta ngơ ngác nói: "Mộc Tử, muội cười nhìn trông rất xinh đó. "Mộc Tử nói: "Xinh cái linh tinh binh, thật không biết huynh thích muội ở điểm nào. "Ta bật thốt lên mà không cần suy nghĩ: "Điểm nào huynh cũng thích.
102 Ta xoay người, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, vùi đầu vào mái tóc dài của nàng, mũi ngửi mùi hương từ cơ thể nàng bay ra. Bây giờ dù là bất cứ việc gì ta đều không thiết, chỉ muốn được bên nàng mãi mai.
103 Ta và Mộc Tử ra khỏi phòng học, ta kể lại biện pháp giải quyết mà Chấn sư phụ vừa nói cho Mộc Tử, Mộc Tử nở một nụ cười rất tươi sáng lạn làm ta ngây ngốc hỏi:- Nàng cười cái gì, có phải là vì có thể cùng ta đi thi đấu nên vui vẻ phải không?Mộc Tử cười nói:- Nhìn huynh bình thường vẫn cơ trí, sao lúc này lại ngốc như vậy, Chấn sư phụ rõ ràng đã bẫy huynh rồi.
104 Ta và Mộc Tử cùng đồng thời kiên quyết lắc đầu, Mộc Tử nói: "Không được, nếu phải đổi, vậy ngài cũng đổi người khác đi đi, chúng ta sẽ không tham gia trận đấu nữa.
105 Địch sư phụ nói :- Ngươi nha, ngươi chỉ biết trêu chọc mọi người, không chịu học hành chăm chỉ, lần này tham gia thi đấu mặc dù nhất định có nguy hiểm, bất quá ta đối với ngươi vẫn còn rất yên tâm.
106 Bởi vì trong đội ngũ có Hải Nguyệt tỏ ra quá lạnh lùng khiến cho hào khí của tất cả mọi người đều không có. Mã Khắc cũng không dám nháo loạn gì. Lộ trình của ngày đầu tiên rất nhanh đã kết thúc.
107 Mã Khắc kể lại chuyện cũ mà như khóc như tố biểu lộ ra phiến phiến thâm tình khiến cho ta và Mộc Tử không ngừng xúc động, nước mắt Mộc Tử đã ướt đẫm bả vai ta.
108 Mã Khắc vẫn còn bộ dáng ngây ngây, vào phòng, ta liền tát cho hắn một cái thật mạnh, hắn bị ta đánh mà vẫn ngẩn ngơ, ta cả giận nói: "Vì một người đàn bà mà ngươi trở thành thế này sao? Đừng làm cho ta nhìn thấy hình dạng này của ngươi, nam nhân phải đỉnh thiên lập địa, đại trượng phu hà hoạn vô thê ma.
109 Ta có cảm giác không thể tin được, Hải Nguyệt xin lỗi ta, ta khong lầm chứ. Ta cũng tôn trọng nàng đáp lại:" Đừng khách khí, kỳ thật, ta cũng có nhiều điểm không đúng mà.
110 Tư Ngõa cười nói: "Hảo a, ta là thổ hệ ma đạo sĩ, Tư Ngõa • Minh. "Ta cũng tự giới thiệu: "Quang hệ ma đạo sĩ Trường Cung • Uy, hoàng gia cao cấp ma pháp học viện tam niên cấp đệ tử.
111 Tư Ngõa nói:- Ngài khách khí rồi, chúng ta cũng không lợi hại như phó viện trưởng hình dung đâu, còn phải nhờ các vị chiếu cố một chút. 1 học viên Tư Dung ma pháp học viện cười nhạt nói:- Giả khách khí cái gì, trận đấu …Phó viện trưởng của bọn họ trừng mắt liếc hắn một cái, nói:- Ngươi nói cái gì? Thực lực của ngươi ghê gớm lắm sao, ngươi cũng là ma đạo sĩ, để ta nhường vị trí cho ngươi.
112 Một thời thần sau, phó viện trưởng của Tư Dung cao cấp ma pháp học viện mới có phản ứng, đi tới bế Hoa Đắc lên, bi phẫn nhìn ta. Hoa Đắc chính là đệ tử ruột của y.
113 Không khí như vậy thật là thoải mái, mọi người cũng đều hòa thuận, ta trong lòng cảm thấy ấm áp. Ta nói:- Tư Ngõa đại ca, huynh nói quá rồi. Huynh lợi hại như vậy, sao ta có thể là địch thủ được.
114 Ta gật đầu, trong mắt phát ra ánh nhìn khác thường, tựa như có lửa. Mộc Tử cảnh giác nói:- Huynh thu dọn xong hết rồi sao còn chưa về nữa, về nghỉ ngơi đi, muội biết huynh cũng mệt rồi.
115 Qua 1 hồi, phó viện trưởng lại đi vào sân đấu, cao giọng nói:- Hảo, bắt đầu trận đấu, Trường Cung – Uy của Hoàng gia cao cấp ma pháp học viện đánh với Lỗ Ti – Nam của Tư Phổ cao cấp ma pháp học viện.
116 Bởi vì Tư Ngõa với Mã Khắc ngày thứ hai đã tiêu hao ma pháp nên ngày so tài thứ 3 do ta, Mộc Tử cùng Hải Nguyệt nghênh chiến. Hai trận tỉ thí đầu tiên ta cùng Mộc Tử tương đối dễ dàng vượt qua, trận thứ ba do Hải Nguyệt xuất chiến.
117 Ta lo lắng nói:- Vậy là ngươi bị thương rồi. Mã Khắc nở nụ cười khó khăn, cố nói:- Xong … rồi … lão … Đại, ngươi … không … phải hay … nói … là tùy … duyên … sao? Nếu … mạng … ta … không … tuyệt … vậy … vô … luận … thế … nào … cũng … không … chết … được.
118 Mộc Tử nghiêm túc nói:- Không được, muội làm sao để cho huynh một mình mạo hiểm như thế được, tuyệt đối không. Ta nói:- Vậy hai người còn biện pháp nào tốt hơn không, yên tâm đi, ta vẫn còn có Tiểu Kim, chính là Long Vương, thực lực tuyệt đối không kém hơn ta, hai Ma đạo sư, chẳng lẽ đánh không lại 3 Ma đạo sĩ sao? Muội lo lắng hơi quá rồi đó.
119 Chuỗi quang tinh của ta cuối cùng cũng chạm vào hàng rào phòng ngự đối phương, lập tức hàng rào phòng ngự rung lên một chút, ánh sáng mỹ lệ tỏa ra. Tuy nhiên 5 đối thủ của ta cũng chẳng có tâm tình đâu thưởng thức cảnh đẹp vi diệu trước mắt, đồng thời la to một tiếng:- Không xong.
120 Ta ngẩng đầu lên, tròng mắt hoàn toàn hóa thành màu vàng, phía sau thân ta hiện ra một bóng người nhàn nhạt, nếu nhìn kĩ, dường như bóng người kia có sáu cánh không ngừng vỗ loạn trong không trung.