1 Dịch giả: Hoangtruc
Lâm Sơn Trấn, biên thùy Phổ Quốc, tiếp giáp với dãy núi Vạn Hằng cao ngút tầng mây, heo hút không người, chỉ có bách thú và những rặng núi trải dài vô biên, ngăn đôi hai bờ Nam Bắc của một quốc gia, cũng thành công phân tách được cả hai thiên tượng đông hạ.
2 Dịch giả: Hoangtruc
Vô Thường đòi mạng, không phải mạng của Từ Ngôn. Mà là mạng của sư phụ hắn, Từ Đạo Viễn.
Đại nạn của sư phụ hắn đáng lý ra đã đến từ trước đó rồi, chuyện này Từ Ngôn hiểu rõ mười phần.
3 Dịch giả: Hoangtruc.
"Oa ô!"
Thiếu niên họ Lý bị một màn quỷ dị trước mặt dọa cho hết hồn vía, bật khóc rống lên, rồi quay người lảo đảo bỏ chạy về phía Lâm Sơn trấn.
4 Dịch giả: hoangtruc.
"Còn thỏ rừng nữa?"
"Có lẽ là con báo!"
“Mọi người cẩn thận. Trước tiên vây lại đã, tiếng động không lớn, hẳn không phải là mãnh thú.
5 Dịch giả: Hoangtruc.
Hắc Lang không phải là một con sói đơn độc thông thường, mà là một con Yêu Lang.
Cho nên Thiết Trụ dựa vào kinh nghiệm tính toán ra đường lui coi như mười phần sai lầm.
6 Dịch giả: Hoangtruc.
U linh quỷ hồn, là những câu chuyện kinh dị trở thành ác mộng trong lúc ngủ của mỗi thiếu niên. Nếu nghe những câu chuyện cổ quái xa xưa quá nhiều thì nửa đêm bị giật mình tỉnh giấc cũng không có gì lạ.
7 Dịch giả: Hoangtruc.
Bụi đất tung bay, tiếng sấm vang rền.
Sau khi tung hết sức ném Lôi châu ra, Từ Ngôn nhanh chóng lao về phía sau quan tài đá.
8 Dịch giả: Spring_Bird
Bên trong quan tài đá trống rỗng có từng trận gió lớn thổi ra. Chứng tỏ vực sâu bên dưới quan tài đá này có thể thông với bên ngoài.
9 Dịch giả: Hoangtruc
Thanh âm như bị xé rách từ sâu trong khe hở truyền tới, tựa như một tấm vải bố bị xé toạc khiến vô số sợi vải văng ra tung tóe.
Móng vuốt to dài ầm ầm nện xuống, một mạng nhện sát với khe hở có thể thừa nhận được sức nặng của hơn mười thiếu niên cứ đơn giản như vậy mà bị tan nát, rách ra một mảng lớn.
10 Dịch giả: Hoangtruc
Nhìn đám chim chóc quanh đây, Từ Ngôn kinh ngạc một chút rồi trở nên nghi hoặc.
Đám chim chóc này không phải không bay lên, mà là không bay lên được.
11 Dịch giả: Hoangtruc
Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Ngôn dậy rất sớm. Hắn bèn nhìn qua sư phụ một chút, thấy lão đạo sĩ vẫn còn đang say ngủ bèn rón rén lui ra ngoài, quay lưng đi chuẩn bị điểm tâm.
12 Dịch giả: Hoangtruc
Từ Đạo Viễn nhỏ giọng nói, lại khiến lòng Từ Ngôn trầm xuống.
“Sư phụ, bọn họ thật sự muốn tế sống người sao?”
“Sợ là như vậy…khục khục khục.
13 Dịch giả: Hoangtruc
“Từ Ngôn, mấy người kia đều là đạo sĩ Thừa Vân Quan các ngươi hết sao?" Trình Lâm Uyển trừng trừng mắt nhìn Từ Ngôn, gương mặt nhỏ nhắn lạnh như băng.
14 Dịch giả: Heo ăn hổ
Nhân tâm?
Tiếng tí tách của đám cây khô đang cháy nhẹ vang bên tai, trong lòng Từ Ngôn là một mớ hỗn loạn.
Cục diện hôm nay là sư phụ hắn muốn ra đi rồi.
15 Dịch giả: Heo ăn hổ
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời vẫn tươi đẹp như thế, từng nhà từng nhà trong Lâm Sơn Trấn vẫn sinh hoạt như thường ngày. Mọi người vẫn cắm mặt bộn bề với chuyện ăn mặc và đủ khoản chi tiêu.
16 Dịch giả: Heo ăn hổ
Khi chân trời dần hiện rõ từng mảng mây hình bong bóng cá, Từ Ngôn cũng đã khóa chết cánh cửa đại điện từ phía bên trong, rồi linh hoạt bò từ nóc nhà ra ngoài.
17 Dịch giả: Hoangtruc
Ngoài tiểu trấn, tiểu đạo sĩ đang ôm lấy Tiểu Hắc trư, ngẩng đầu nhìn mây trắng trên trời cười ngây ngô. Còn chuyện có bánh nướng ăn hay không, Từ Ngôn chưa bao giờ để tâm nghĩ nhiều.
18 Dịch giả: Hoangtruc
Bị nói là đồ con heo đần, Từ Ngôn không tức giận, chỉ gãi gãi đầu cười khan vài tiếng, bộ dạng có chút lúng túng bất đắc dĩ.
“Cười người chớ vội cười lâu.
19 Dịch giả: Hoangtruc
Xe ngựa lắc lư, đám người đều đã buồn ngủ. Đường núi quanh co, đường chính đã trở thành đường núi.
Hai cỗ xe ngựa này đã đi được hai ngày đường dài, chỉ cần đi qua được dãy núi trước mặt là có thể vòng trở lại đường chính.
20 Dịch giả: Hoangtruc
Từ Ngôn ra mặt không khiến nguy cơ Trình gia gặp phải giảm bớt xuống. Nghe được hắn không để ý đến thể diện mà tự bảo vệ mình, Trình Lâm Uyển ngồi trong xe không khỏi nghiến chặt răng ngà lại.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44