481 - Quá kiêu ngạo! Quá kiêu ngạo rồi! Đánh lén cảnh sát mà còn nghênh ngàn như vậy, loại kẻ xấu như này nhất định phải nghiêm trị!Lâm Sơn quả thực đã giận sôi lên, bờ môi cũng run run, đây đều là do Diệp Khai khiến gã tức điên.
482 Đang lúc đó thì Diệp Tử Bình gọi điện đến hỏi tình hình ở đây, Diệp Khai nói với ông không có chuyện gì và bảo ông cứ việc yên tâm. Minh Hân sống tại một khu phố nhỏ gần cục phát thanh truyền hình thành phố, cô cũng có xe riêng của mình, là một cỗ xe hãng Lam Điểu, cũng coi như là một cỗ xe riêng không tồi.
483 - Đương nhiên rồi, thực ra vấn đề này cũng không phải nghiêm trọng như vậy. Diệp Khai thấy người mẹ đã bị mình gạt cho đến mức phải lo lắng thì cười nói- Con bảo Chung Ly Thư liên lạc, chỉ mấy ngày sau sẽ tìm mấy chuyên gia đến chẩn đoán ẹ, tìm ra phương án tốt nhất để điều dưỡng từ trong ra ngoài, đến lúc đó cho dù mẹ có sống đến trăm tuổi thì đảm bảo vẫn trẻ trung tươi tắn như lúc này.
484 Huống hồ, như vậy còn có thể thể hiện Diệp Thủ Bình là một người tôn trọng các đồng chí trong Uỷ ban thành phố và có tinh thần đoàn kết, nhờ đó mà giành được ấn tượng tốt của mọi người.
485 - Quá …. . Lí Minh Dương đang định nói gì đó nhưng ông tự nhận thấy lúc này nói gì đi nữa cũng thật vô ích. - Đừng có thế này thế khác nữa, chí ít cũng có một tin tốt thông báo cho cậu đây.
486 Tình hình trong nước thì cũng đã khá hơn nhiều rồi,vì lâu lắm không có chiến tranh nên trước ngực ai nấy cũng sạch trơn, nếu không cần thiết thì cũng không cần khoe mẽ đám huân huy chương làm gì cho tổ thành trò cười cho thiên hạ, trong ngày lập quốc hồi đó các tướng soái cũng đeo trước ngực ba tấm huy chương gì đó, nhưng đó là do người ta công lao hiển hách, nên đeo mấy tấm huy chương đó cũng là đương nhiên.
487 - Thôi được rồi, không cần phải quá lãng phí thời gian điều tra ả ta làm gì, dù sao thì mục đích của chúng ta là tên giấu mặt sau lưng. Diệp Khai nói- Nếu đã chắc chắn đó là Hồ gia ở Kinh thành thì tạm thời có thể bỏ qua nhân vật phụ này, nhưng Hồ gia này có tư cách gì để đấu với nhà họ Diệp ta chứ?Hồ gia này tuy là thế gia Kinh thành nhưng trước giờ chưa từng có ai là lãnh đạo trên cấp phó nhà nước, cấp Chánh bộ thì cũng được vài người, cấp bậc không thể so sánh với nhà họ Diệp, vì thế Diệp Khai thấy rất tò mò, muốn biết tại sao bọn họ lại dám gây phiền phức cho nhà họ Diệp mình.
488 Hồ Hán tầm tuổi này có lẽ vẫn đang bận viết luận văn rồi làn đề cương tốt nghiệp, hai người cách nhau đến mười hai tuổi vậy mà chức vụ lúc này lại tương đương nhau, điều này chẳng phải quá kỳ lạ thì là gì.
489 Đương nhiên rồi, nhân viên Trung cục cảnh sát mà y dùng phải thuận tiện, hơn nữa cũng không mất nhiều tiền thuê. Trong mắt của y, người của Quân tình báo đáng tin cậy hơn, người của Trung cục cảnh sát tuy sức mạnh vũ lực mạnh hơn nhưng đội ngũ nhân viên quá phức tạp, rất khó bảo đảm bọn họ sẽ nhất nhất nghe theo mình, vì thế dùng thì có dùng được đấy nhưng mà để tin tưởng được thì cần phải suy nghĩ cân nhắc.
490 - Nhưng hòa ước này vẫn chưa hoàn chỉnh, cũng không triệt để, do đó nhà nước ta đã từ chối công nhận, Philipin thậm chí còn mở hội nghị ngăn cản, các quốc gia khác như Bắc Triều Tiên, Miến Điện, Mông Cổ, Việt Nam, Indonesia cũng lần lượt phản đối, điều này càng làm bầu trời ngoại giao của Nhật Bản trở nên u ám, ảnh hưởng của nó vẫn còn âm ỷ đến ngày hôm nay.
491 - Ban đầu người toàn quyền phụ trách việc này là Phó chủ nhiệm Tạ của Uỷ ban đầu tư nước ngoài, qua những trình tự thủ tục rườm rà cùng những vất vả đi lại, cuối cùng họ cũng đạt được khoản vay năm trăm triệu Yên Nhật đầu tiên, nhưng khi đi vào thực tiễn thì lại gặp phải muôn vàn khó khăn và cản trở.
492 - Thế thì cũng thế mà thôi. Diệp Khai gật gật đầu, thừa nhận Diệp lão gia nói cũng có lý. Nếu người khác đã cho rằng Hồ Hán còn giỏi hơn Diệp Khai, như vậy một khi kết quả còn nằm ngoài dự kiến của Hội đồng Đại biểu Nhân dân, sợ là ai cũng khó tránh khỏi bị chỉ trích nha? Cái gọi là người nối nghiệp con nhà nòi đoán chừng cũng bị đá xuống mà thôi.
493 - Anh Tùng Ba, anh chàng vừa rồi là ai thế?Mấy người bên cạnh dò hỏi. - Anh Kính Hoài, đó là con trai của đồng chí Diệp Tử Bình, tên là Diệp Khai, công tác ở vùng mới giải phóng Thánh Vương.
494 Diệp Khai đứng lên, vẫy vẫy tay. Sở Tĩnh Huyên đi tới, để Diệp Khai kéo ghế ra, yên lặng ngồi xuống. - Nghe nói anh bị người ta gài bẫy?Câu nói đầu tiên của cô tiểu thư liền hỏi thăm tình hình gần đây của Diệp Khai.
495 Nếu như Diệp Khai muốn toàn lực đấu đá với Hồ hán thì mấy xí nghiệp lớn không nhất thiết phải đầu tư vào khu Thánh Vương này nữa rồi, thậm chí còn phải cân nhắc rút đi hết ấy chứ.
496 - Chắc là ông có lịch trình khác ạ. Diệp Khai đáp. Lúc này Diệp Khai đã thầm hiểu ra, có lẽ ông Sở hình như nổi máu ganh tỵ, nên đã làm lơ hắn. Dẫu sao thì đồng chí Phương Hòa cũng đã làm một chuyến rình rang đến Minh Châu, còn Diệp Khai thì lại là nhân vật quan trọng hộ tống đồng chí Phương Hòa suốt chặng đường, chạy qua chạy lại trước ống kính suốt, ông Sở này mắt rất tỏ, lại thường xem tivi, đoán chừng mấy ngày qua cũng chẳng giữ được vẻ mặt dễ coi.
497 Sở Vân Tùng thì lại muốn giáo huấn Diệp Khai hai câu, có điều về việc ông Sở mặc kệ ông Cố ra tay cướp mất vị trí của Diệp Khai, ông cũng nghĩ không hiểu nổi, nên thôi không lên tiếng nữa, cứ ngồi một bên xem một già một trẻ đấu pháp.
498 Quay sang nhìn, thì thấy một ông bác trung niên tuổi tầm bốn mươi, mặt vuông tai lớn, trông bề ngoài phong thái trang nghiêm, bảo là lãnh đạo Trung ương cũng có người sẽ tin, đang hiếu kỳ nhìn hắn.
499 Mới mười chín tuổi thôi, mà đã là cán bộ cấp chính sở như người đã ba mươi bảy tuổi như hắn. Tuy Đổng Vĩ cũng rất rõ, sau một hai năm nữa, có thể mình sẽ được đãi ngộ đầy đủ như một cán bộ cấp phó bộ, nhưng nếu so với Dương Khai người ta, thì có hơi nhói lòng, mà một hay hai năm nữa, Diệp Khai liệu có thể bước qua bước này hay không thì chẳng ai dám chắc được.
500 - Chức trách của bí thư Ủy ban kỷ luật, anh đang học ấy mà. Diệp Khai uể oải đáp. - Sao vậy anh yêu, có chuyện gì không vui à?Sở Tịnh Huyên vừa tắm xong, đang ngồi trên ghế sô- Pha bên cạnh, chân gác lên đùi Diệp Khai, ngón chân sơn màu lấp lánh tựa hồng ngọc.