321 Ăn xong bữa sáng, Diệp Khai liền định đi ra ngoài mua chút đồ vật, mặt khác còn có một số chuyện muốn cùng lão đại Diệp Kiến Hoan nói một câu. Hắn lúc này đây đi Russia, có thể nói là tiền đồ không rõ, nếu như không phải là vì đánh bạc một lần thì với giá trị hiện tại cùng địa vị của Diệp Khai mà nói, thật sự là không cần phải chịu mạo hiểm này.
322 Cái gì?!Diệp Khai nói vậy không chỉ khiến Đặng Hữu Nhân giật mình, mà ngay cả Chung Ly Thiên cũng có chút khó tin. - Diệp chủ nhiệm, anh nói lời này có ý tứ gì? Chẳng lẽ hạng mục Tượng Thụ viên có vấn đề?Đặng Hữu Nhân biểu thị ra nghi vấn.
323 Vào ngày 1 tháng 5 năm 1992, hạm đội Đông Hải của nước cộng hoà cử một biên đội đến một căn cứ của hạm đội Bắc Hải Russia. Biên đội do Tư lệnh hạm đội Đông Hải thiếu tướng Đan Lập Nhân chỉ huy bao gồm hai chiếc khu trục tên lửa, hai tàu ngầm thông thường có trang bị tên lửa hạt nhân, tiến hành tham quan Russia.
324 Quân phục của Diệp Khai đương nhiên không thể nào là loại của binh sĩ mà là loại quân phục xuân thu cấp tướng. Tháng năm Kinh Thành tuy thời tiết vẫn chưa ổn định, nhưng nhiệt độ đã dần tăng, chỉ là bên đại nội cây xanh râm mát nên mát mẻ hơn nhiều.
325 - Nhị gia gia, ông nói sau này có thể có người chỉ dựa vào ca hát khiêu vũ là có thể có được ngôi sao vàng này?Lúc mọi người chuẩn bị giải tán thì Diệp Khai bỗng nhiên nói với Nhị lão gia tử.
326 Chuyện Diệp Khai lấy được phong quân hàm Thiếu Tướng, chuyện này tuy người ngoài không rõ ràng lắm, nhưng đám nhân vật mánh khoé thông thiên trên cơ bản đều có được tin tức này.
327 Cơ hồ là đồng thời, Diệp Khai nhận được điện thoại của Diệp Kiến Hoan cùng Sở Tĩnh Huyên. - Vậy thì đều đến nhà đi. Diệp Khai suy nghĩ một chút, rốt cục vẫn phải quyết định để cho bọn họ tới nhà gặp mặt.
328 - Quân trang mượn?! Diệp Khai nghe xong nghẹn lời. Bộ quân trang này tuy ở lão Diệp gia thoạt nhìn không coi vào đâu, nhưng ngôi sao trên vai là hắn phải phí hết khá nhiều khí lực, kéo từ Russia mười hai tàu ngầm hạt nhân mới đổi về đấy.
329 - Lão bà anh đa nghi thế. Nhìn xem Sở Tĩnh Huyên đi khỏi, Lạc Đan bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Khai, nói với hắn. - Ah, cái này rất bình thường.
330 Ngồi xuống nói chuyện. Lão giả cười phất phất tay, ý bảo Diệp Khai đi theo sâu vào trong đình viện. Qua gian giữa của đình viện, vượt qua một chỗ hòn non bộ thì không gian thoáng đãng, trên có cổ thụ che bóng, dưới có gió mát phơ phất, giữa là tiếng suối róc rách chỗ hành lang gấp khúc, quả nhiên là một chốn thư thái.
331 Đừng sợ, chúng tôi không có ác ý. Lão giả nhìn biểu tình của Diệp Khai, lập tức nở nụ cười. Vậy thì không dám xác định, trong nội tâm Diệp Khai nói thầm một tiếng, lại nhìn qua Tạ Quân Ngọc, sau đó lại nói ra:- Tạ phó bí thư, cô đột nhiên chạy tới thủ đô, vậy chuyện trong Giang Trung phải làm sao bây giờ?- Bên Giang Trung không phải còn Hoắc bí thư sao!Gương mặt Tạ Quân Ngọc không chút biểu tình hồi đáp.
332 Lão đầu nhi có chút lo lắng nhìn Diệp Khai nằm trên mặt đất, chỉ thấy hắn tựa hồ không có hô hấp, nhìn qua giống như sắp chết. - Cũng không biết thứ này có tác dụng gì hay không…Trong nội tâm lão đầu nhi tràn đầy nhân tố không xác định.
333 Diệp Khai xác thực cảm thấy phi thường tức giận, suýt chút nữa đã xảy ra chuyện nghiêm trọng liên lụy tới toàn gia tộc!Trong vấn đề đại sự liên quan tới sống chết của chính bản thân mình, tuyệt đối không thể hàm hồ, lập trường cần phải rõ ràng!Chẳng lẽ nói người khác đem ngươi giết chết, sau đó nói một câu ta thật xin lỗi, chuyện này như vậy xong rồi?Đương nhiên là không thể được, vì vậy Diệp Khai nổi giận muốn tính sổ với lão đầu nhi.
334 Đau!Diệp Khai nhe răng, trong lòng tự nhủ xem ra đây là sự thật. - Nói như vậy thời điểm hải chiến Giáp Ngọ, lão nhân gia ngài đã có thể khiêng đao động thương được rồi sao?Diệp Khai chế giễu.
335 “Tứ thập niên trung công dữ hầu, túng nhiên thị mộng dã phong lưu. Nhi kim lạc phách hàm đan đạo, yếu tiên sinh tá chẩm đầu. ”Nhìn bóng đêm bên ngoài, Diệp Khai bỗng nhiên nổi lên hào hứng, ngâm tụng một bài thơ.
336 -Vẫn không cách nào mang thai. Diệp đại thiếu nhìn thấy Diệp Khai, vẻ mặt thật phiền muộn. -Nói nhảm, nếu nhanh như vậy có thể mang thai, khẳng định cũng không phải con của anh rồi.
337 -CI là cái gì?Quả nhiên Diệp Kiến Hoan không hiểu, vị đại ca này của Diệp Khai thoát ly giới quảng cáo trước kia đã lâu, rõ ràng ngay cả danh từ này cũng không hiểu biết, điều này cũng có thể phản ánh ra, vì sao hắn muốn ném bỏ nghiệp vụ này.
338 -Nhưng vẫn còn một chuyện, anh dự định thành lập dây chuyền sản xuất nhôm nhựa kia ở đâu đây?Diệp Khai bỗng nhiên hỏi Diệp Kiến Hoan. Diệp Kiến Hoan thoáng sửng sốt, nhưng lập tức phản ứng, vừa cười vừa nói:-Chuyện này còn cần chú hỏi sao? Đương nhiên là xây dựng trong địa bàn của chú, tốt xấu cũng có thể làm gia tăng một chút chiến tích cho lão nhị nhà ta thôi.
339 -Chuyện này cháu nhất định sẽ tìm bọn họ nói chuyện, thật sự là quá mức. Diệp Khai vô cùng bất mãn, nhưng hiện tại hắn không có thời gian xử lý. Ở trong đầu hắn liên tục xoay chuyển nghĩ ra phương pháp chỉnh người, muốn thu thập một nhân vật đã triệt để rơi xuống thật ra là chuyện rất đơn giản, không cần làm thêm động tác nào khác, chỉ cần đem người thừa kế của hắn đánh cho suy sụp, đã đủ cho hắn nóng nảy phát hỏa, đến lúc đó nói không chừng sẽ bị kích động mà treo lập tức.
340 Ngày 6 tháng 6 năm 1992, Diệp Khai lại lên máy bay bay thẳng tới Moscow. Đây là lần thứ ba trong vòng một năm hắn đến Moscow, nhân sinh tao ngộ xác thực rất khó định liệu.