1 Gió rít và mưa giông vần vũ. Những tiếng gầm rú dữ dội của thiên nhiên như đánh thẳng tới từng giác quan của con người. Đau đớn và tái tê. Ta chỉ kịp nghe được tiếng nói cuối cùng của nàng trước giờ khắc chia ly vĩnh viễn.
2 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienRáng chiều điểm bóng tàn canh. Khói trắng và những đám mây hồng đào lững lờ trôi dần về cuối chân trời, nhường lại không gian cho bóng tối ngự trị.
3 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienDưới màn sương mờ mở tỏ tỏ, một bóng thân ảnh bất đồ hiện lên !Khá khen thay cho Triệu Quang Phục có được trực giác cực kỳ tinh minh.
4 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienBóng người bay vút trong sương đêm, ánh kiếm loá lên dưới trăng sáng vằng vặc, phát thành hàng trăm ánh hào quang kỳ ảo.
5 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienNgựa phi như bay, dũng mãnh tiến bước, vượt qua cánh đồng cỏ xanh ngát còn ướt đẫm sương mai. Mùi hương dịu ngọt của hoa đồng nội làm người chiến sĩ dù đang rất khẩn trương cũng phải ghìm cương ngựa chạy chậm lại một chút để tận hưởng.
6 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienĐoàn quân tiến thật nhanh. Có lúc như cuồng bạo thâm hải, có lúc lại giống như huyết vũ mãn càn khôn, đi tới đâu tàn sát tới đấy, thực chẳng khác một đoàn quân gồm những sát thần !Quân Lương không ngừng tiến lên.
7 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienY Liên lại tiếp tục mơ gặp ác mộng. Vừa mới đặt lưng xuống chăn ấm nệm êm, nàng đã như thấy lại cả gia tộc mình quây quần bên bếp lửa ấm cúng vô cùng vui vẻ ; nhưng chỉ một chốc lát sau, ai nấy toàn thân đều chảy máu đầm đìa, chết thảm dưới ngàn giáo vạn đao của giặc Lương.
8 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienKhuất Liễu tối hôm ấy sáng rực đèn đuốc. Hàng trăm con người ra ra vào vào, tạo nên một bầu không khí vô cùng tấp nập và nhộn nhạo.
9 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienTriệu Quang Phục nhận ra ngay người thông sát viên quen thuộc của Vạn Xuân quân, thoạt nhiên giật mình. Tự hỏi tại sao anh ta vốn luôn hoạt động bên cạnh hai người Trương Hống, Trương Hát, sao hôm nay lại đột nhiên tìm đến đây.
10 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienNhững âm thanh kỳ lạ vang vọng không ngừng. Đánh động tới mọi cơ quan tri giác của ta. Ta đang tiến bước trên những áng mây trắng xoá, ta đang đi tìm lại những ký ức đã bị lãng quên.
11 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienChúng nhân đều đang rất đinh ninh, rằng phen này thủ lĩnh Vạn Xuân quốc sẽ phải chết thê thảm dưới tay Trần Bá Tiên.
12 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienMùa đông lạnh giá trôi qua. Tất cả những nghĩa sĩ Vạn Xuân quốc đã tề tựu đông đủ tại đầm Nhất Dạ. Trận đánh lúc trước để lại không ít tổn hại.
13 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienTriệu Quang Phục tiến nhập doanh trướng, thấy Trương Hống, Trương Hát hai huynh đệ đã tề tựu tại nơi đó tự lúc nào, biết họ muốn tìm đến mình để bàn về những việc hệ trọng, liền lập tức xoay mình ngồi thẳng xuống ghế chính chủ.
14 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienTrần Bá Tiên trầm lặng đứng bên vọng gác, hướng ánh nhìn về đầm nước mờ ảo khói sương nằm tại một nơi xa xôi ngoài kia.
15 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienBóng người bước qua, bước lại dưới trăng thanh. Phảng phất quanh đầm vắng lặng một cái gì đó thật huyễn hoặc, mơ hồ.
16 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienSương giăng khắp nơi, tạo nên một tấm màn hư ảo huyễn hoặc. Ánh mắt trông ra, nhìn rõ được không quá mười bước chân.
17 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienTrần Bá Tiên lạnh lùng nhìn người tù binh An Nam bị trói quỳ trước mặt. - Ngươi không nói dối đấy chứ ?Con người khốn khổ quỳ dưới đất, thân mình mang đầy những đòn roi đỏ rực quật đến tuốt da tuốt thịt, run rẩy chẳng dám ngẩng mặt lên, giọng nói tràn ngập sự sợ hãi.
18 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienBàn chân ta cứ bước đi, tiến lên theo dòng chảy vô tận. Ta tìm lại nơi đó, nơi có bóng hồng đợi ta. Nơi có lời hẹn ước vẫn còn vương vấn lại nơi này.
19 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienTiếng trống trận nổi lên. Toàn quân cùng nhau tập họp nơi tiền trận, đội ngũ chia thành bốn mươi hàng, mỗi hàng khoảng độ năm trăm người, gươm giáo tề chỉnh, dáng đứng vừa thẳng tắp một hàng vừa có được sự uy nghiêm.
20 Tác giả: Kiếm MaNguồn: tangthuvienTriệu Quang Phục và Y Liên cùng lúc giật mình nhìn nhau, không hiểu đã có chuyện quan trọng gì ? Hai người vội vội vàng vàng rời khỏi bục chính, đi theo người thám sát viên kia quay về quân doanh, để đám binh sĩ vẫn còn rất hưng phấn sau những sự kiện vừa qua không ngớt reo hò sau lưng.