Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đế Vương Sủng Ái

Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình
Số chương: 659
Chương mới nhất: Chương 659
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Lâu Thất sau nhiều năm phải trãi qua những mưa bom bão đạn đã cảm thấy chán nản mệt mỏi nên cô đã quyết định rửa tay gác kiếm quy ẩn giang hồ, nào ngờ vì nhất thời ham chơi muốn lái may bay một mình đi thám hiểm khu vực tam giác quỷ Bermunda, cô đã bị cuốn vào xoáy nước đại dương, sau đó rơi vào lòng 1 người đàn ông.

Danh sách chương Đế Vương Sủng Ái


Chương 1

1 Gió lớn gào thét, cuộn dâng từng cột sóng khổng lồ, mây đen vần vũ khắp trời đang đè nặng xuống mặt đất, trên tầng mây đen, những tiếng sấm đì đùng vang trời, những tia sét uốn lượn như những con mãng xà khổng lồ xé toạc bầu trời u ám.


Loading...

Chương 2

2 Không đợi Lâu Thất định thần lại sau kinh hãi, huyết nhân bất ngờ ôm nàng đứng dậy, khí tức toàn thân lạnh băng: "Chuẩn bị kháng địch!"

Vừa dứt lời, mấy thị vệ lập tức không còn ngạc nhiên nữa, như thể đã từng rèn luyện qua hàng trăm lần, bốn người lần lượt tản ra bốn phía quanh hắn, rút kiếm hướng ra ngoài, khí tức chùng xuống.


Chương 3

3 Lâu Thất thực sự muốn khóc.

Gã mắt đỏ, ta cũng thực sự không muốn lại gần ngươi đâu!

Rốt cuộc đây là thế giới quái quỷ gì vậy? Gã mắt đỏ chảy lệ máu, "cương thi" muốn ăn tim người, chảy ra máu đen! Nàng cảm thấy ông trời đang chơi khăm mình, sao lại đưa nàng tới một nơi quỷ quái thế này?

Nếu như lúc này Lâu Thất còn không biết mình xuyên không thì đúng là ngu hết cỡ! Nhưng nàng thực lòng không hiểu mình đã làm việc gì khiến đại thần xuyên không coi trọng, nàng chỉ muốn thét lên một câu, xin đừng chơi khăm nhau nữa! Xin cho nàng quay về! Thế giới hiện đại tuy không khí ô nhiễm, lòng người lạnh lùng, nhưng dù gì cũng được bao trùm bởi hào quang khoa học!

Bây giờ ở nơi này, khắp chốn đều là đám cương thi gầm rú trên không, giơ nanh múa vuốt đòi móc tim người.


Chương 4

4 Bà nó chứ! Lại ném nàng ra ngoài rồi!

Lâu Thất đụng vào một góc lều áo choàng, bay thành một đường cong ra ngoài, trên không trung nàng nhìn thấy người đàn ông đang đạp gió bay tới, gã ta có đeo một chiếc mặt nạ màu vàng, tay cầm một thanh đại đao, nhìn thấy nàng liền bật cười ha hả, nói: "Cô nương tới hiến máu cho Ẩm Nguyệt Đao của ta à? Vậy tại hạ không khách sáo nữa nhé!" Nói xong, gã vung đại đao lên, lưỡi đao ánh lên ánh sáng sắc lạnh dưới ánh trăng, mang theo tiếng gió rít, chém mạnh về phía nàng!

Khốn nạn! Không phải đã nói nàng có thể đi đường lớn của nàng sao?

Lúc này Lâu Thất vẫn còn đang bay trên không, lưỡi đao kia đang chém về phía eo nàng, nhìn lực chém, nhìn độ sắc của lưỡi đao, nếu bị chém trúng chắc người nàng sẽ biến thành hai khúc.


Chương 5

5 Lâu Thất bị tiếng chim hót ríu rít đánh thức.

Mới đầu nàng mơ mơ màng màng không biết trời đất là gì, còn tưởng mình đang ngủ nhờ trong đạo quán của đạo sĩ thối.


Chương 6

6 Lúc này nàng ta đang tháo đôi giày da nhỏ nhắn để trên bờ, xắn ống quần lên cao, đứng trong lòng nước, trên mặt nước trong veo để lộ ra một đoạn chân trắng ngần.


Chương 7

7 Lâu Thất nhìn thấy đôi môi gợi cảm của hắn mở ra, hàm răng trắng bóng cắn thịt cá thơm mềm, sau đó đôi mắt nheo lại vì hài lòng, nàng bất giác nuốt nước miếng.


Chương 8

8 Lâu Thất không biết phải nói sao, màu tuyết chính là màu trắng, hoa sáu cánh màu trắng, chắc có rất nhiều loại? Vậy làm sao mới biết được đó là Mê Hồn hoa?

 "Chỉ cần nhìn thấy nó ngươi sẽ biết được đó chính là Mê Hồn Hoa.


Chương 9

9 Khi mới nhìn nàng đương nhiên chỉ biết đó là cá sấu, nhưng nhìn tốc độ lao lên của con cá sấu đó nàng liền nhận định đó là một loại cá sấu biến dị, vì tốc độ của chúng nhanh hơn cá sấu bình thường mấy lần.


Chương 10

10 Hai con cá sấu rơi xuống nước, lập tức thu hút những con cá sấu khác tới tranh giành, cả con sông trở nên sôi sục.

 Nhân cơ hội này họ đã an toàn đặt chân tới bờ bên kia.


Chương 11

11 “Được rồi. ” Trầm Sát nhìn Lâu Thất một cái, nói: “Đi tìm hoa trước đã. ”

 Tìm hoa quan trọng hơn.

 Sau đó hắn dẫn đầu tiến vào rừng rậm.


Chương 12

12 Hóa ra bọn họ đã đến rất gần ổ rắn, chả trách lại càng ngày càng nóng như thế. Có điều, bầy rắn này cũng quá biến dị rồi, cũng đâu phải biến dị không đâu, chúng còn ngoài sức tưởng tưởng của họ, làm gì có loài rắn nào biết phun lửa chứ?

 Thế nhưng chúng thực sự xuất hiện ngay trước mắt.


Chương 13

13 Nàng bình tĩnh lại rồi nói: “Cách duy nhất bây giờ là xuống dưới đấy. ” Qua thì không qua được, lùi về thì lùi cũng không xong, đã đường cùng rồi thì phải tự mình mở đường thôi.


Chương 14

14 Đồ ngu xuẩn, chỉ là một con rắn mà thôi, nàng cho rằng chàng chỉ vì sợ một con rắn mà ép chính thị nữ của mình phải chết, nàng coi vị chủ tử này chỉ là vật trang trí sao, rõ ràng chàng ra lệnh cho nàng phải nắm chặt vào mà nàng lại không nghe, muốn chết chắc.


Chương 15

15 Bọn họ vừa đi được mấy mét thì đằng sau lại vang lên một tiếng “két”, mấy người họ hơi giật mình, hoá ra là cửa đá tự động đóng lại.

 Như này thì hay rồi, chỉ có thể tiến về phía trước chứ không thể lùi sau được nữa.


Chương 16

16 Xà vương lập tức nổi giận, điên cuồng xoắn người, quẫy cao đuôi, tạm thời từ bỏ hai người kia, quất mạnh về phía Trầm Sát

 Trọng lực cái đuôi kia đập xuống chí ít cũng phải tới một trăm cân, nếu như đập trúng không chết cũng tàn phế.


Chương 17

17 Động tác của Trầm Sát rất nhanh, nàng chỉ sửng sốt một lát hắn đã kéo được một đoạn dây mây rất dài. Đoạn mây này chui ra từ một góc trên vách đá, vì mọc xuyên qua nên trên vách còn có một cái lỗ nhỏ, nhưng rất nhỏ.


Chương 18

18 Nàng nằm mơ gặp lão đạo sĩ thối mặc hoàng bào màu vàng, đầu đội kim quan, râu cạo sạch sẽ, dáng người uy nghiêm, khí độ bất phàm, nhưng không phải ngồi trên điện kim loan mà là đứng trên một đỉnh núi, gió thổi áo bào phần phật, ông quay người lại nói gì đó với nàng.


Chương 19

19 Lâu Thất ở hoang sơn dã ngoại suốt mấy ngày, vừa nhìn thấy tường thành của Phá Vực, trong lòng nàng ngạc nhiên tới mức không nói lên lời.

 Phá Vực, thực ra còn gồm cả vùng đồng hoang mà trước đây họ đi qua.


Chương 20

20 Được thôi, bây giờ lại định thêm tội danh cho nàng, nàng và Nguyệt vệ đại nhân hình như đâu có nói chuyện được mấy câu, vậy mà cũng thành quyến rũ rồi.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nguyệt Lão

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11



Sứ mệnh của công chúa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Tình Sử Vương Chiêu Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30


Hành Trình Sủng Thê

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 21


Cực Phẩm Ác Nam

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Có lẽ là yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Tứ Quốc Tranh Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Yêu Anh Hết Thuốc Chữa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 32


Biết Vị Ký

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50