1 Lời dẫnEdit+ Beta: SingNoĐây là một lịch sử của Trung Quốc không được ghi lại, *hợp cửu tất phân, phân cửu tất hợp*, trải qua nhiều năm chiến tranh chết chóc, cuối cùng Trung Quốc chia làm hai miền, phân chia hai nước Nam Hạ và Bắc Thần, ngăn cách bằng sông Thanh Giang để trị vì, quy định hiệp ước đồng minh để ngưng chiến, lịch sử gọi là Thanh Giang Chi Minh.
2 ☆, Chương 2 (2/1): Điều kiện trao đổiEditor + Beta: SingNoTô Triệt mới vừa bước vào hoa viên, ở dưới mái hiên Vương thị và hai hài tử đang chờ đón. Mặc dù Tô Triệt không thích Vương thị, dù sao cũng là vợ chồng son, vả lại ban đầu hôn sự của hai người, cũng không phải là quyết định của chính bọn họ, nói ra, Vương thị cũng chưa hề phạm lỗi lầm nào.
3 " Đệ nhìn ta làm cái gì? "Uyển Nhược vênh vênh cái mũi nhỏ hỏi trực tiếp Thừa An, tiểu tử này quá sầu muộn, đôi lúc nàng cảm thấy tiểu tử này giống như cũng là người xuyên không tới.
4 "Không phải nói mới cuộc so tài thuyền rồng chỉ có ở phía nam, tại sao nơi này của chúng ta cũng có phong tục như vậy?"Uyển Nhược có chút ngạc nhiên hỏi.
5 Sông ngoài thành Ký Châu gọi là Thanh Hà, lúc nghe Thừa An khẽ nói cho nàng biết, Uyển Nhược không tự chủ được liền nhớ lại lúc thiên hạ thái bình, thật là một cái tên rất ý nghĩa.
6 Đua thuyền rồng tuy là phong tục tết Đoan Ngọ của phía nam, được truyền tới Ký Châu, ngược lại càng cảm thấy mới lạ, lại gặp tiết khí Đoan Ngọ, ngày xuân ấm áp, dân chúng thành Ký Châu kết thành nhóm, đều đã tụ tập tại hai bờ sông Thanh Hà náo nhiệt xem trận đua này.
7 Hôm sau học xong, Uyển Nhược và Thừa An từ thư phòng trở về, vừa vào viện của mẫu thân, nghe được là Lưu phu nhân đến thăm. Uyển Nhược rất thích vị Lưu phu nhân này, bởi vì bà rất vui vẻ với mình, không phải giả vờ, mà là loại gần gũi phát ra từ tận nội tâm , Uyển Nhược cảm thấy được, thậm chí ở trên người phụ thân của mình, nàng cũng chưa từng cảm thấy rõ ràng như vậy.
8 Trong ao hoa sen đầu mùa đang nở, Liên Hương, Ngưng Ngọc tiến vào Tô phủ, tuổi tầm mười sáu mười bảy, làn da trắng nõn mềm mại như nước, nhan sắc xinh đẹp trong sáng, dáng người thướt tha yểu điệu, lại giỏi ca múa.
9 Tô Triệt có được hai nha đầu xinh đẹp, như thế nào nhịn được. Bề ngoài xinh đẹp yểu điệu, tính tình mềm mại, vả lại thi từ ca phú mọi thứ tinh thông, đặt ở trong phòng hồng tụ thiêm hương, ôn hương noãn ngọc, thật là không còn gì thú vị bằng.
10 Vương ma ma đem tình hình bên thư phòng kể cho Vương thị, nói nhỏ:"Có thể thấy được những năm này nhị phu nhân được cưng chiều vô ích, mặc dù là thanh mai trúc mã quan hệ bạn dì thân thích, thế mà không hiểu được tính tình của lão gia, lại chạy tới tự tìm phiền phức, thế không phải là tự tìm phiền não sao?"Vương thị thở dài:"Nàng nếu an phận ngây ngốc, nào đến nỗi ta phải tính toán như vậy.
11 "Bờ ao không cần đóng cửa ngủ, hàng đêm gió lạnh hương đầy gia ( ta k biết dịch thơ. hix ), thực phải lau mắt mà nhìn rồi. "Tô Triệt nhíu nhíu mày, ánh mắt một lần nữa rơi ở trên người nữ nhi, nghe xong Thừa An đọc xong bài thơ hoa sen, Tô Triệt thấy thật sự là ngạc nhiên ngoài ý niệm, mặc dù Phương Tử Hồng thường xuyên khen nói Uyển Nhược nhanh nhạy thông tuệ, Tô Triệt cũng không thực coi trọng.
12 Chu Ánh Tuyết phát hiện, không biết vì duyên cớ gì, biểu ca cùng Vương thị còn có Uyển Nhược tựa như có gì đó không giống nhau, mặc dù không đến nỗi quá thân cận, nhưng so với trước kia, đã là khác biệt một trời một vực.
13 Edit: Cookiee
Trạm nghỉ tuy không nhỏ, nhưng đồng thời tiếp đãi một thân vương và một tứ phẩm Tri Phủ cùng với người nhà là việc chưa từng có. Đương nhiên đại viện chính là dành cho Vương gia, một nhà của Uyển Nhược được sắp xếp ở Thiên viện, hai viện được ngăn cách bởi một bức tường.
14 Edit: voi còi
Vừa ăn điểm tâm xong, Uyển Nhược liền không thể chờ đợi kéo Thừa An chạy ra ngoài, vừa vén màn ở cửa phòng ngoài nhà lên, một trận gió tuyết lùa vào , bà vú vội kéo nàng lại, vội vàng sai tiểu nha đầu hạ rèm xuống, Xuân Hương cũng chạy tới, tay chân lanh lẹ hầu hạ Thừa An mặc tề chỉnh.
15 Edit: cookie
"Nhược Nhược, Nam Hạ là một nơi như thế nào nhỉ? Có giống như Ký Châu có sông có núi, ngày xuân ấm áp, giữa hè nắng nóng, vào thu lá vàng rơi đầy đất, mùa đông tuyết lớn không?"
Trong phòng đèn đã tắt, nhưng cũng không quá tối, ánh sáng loang loáng theo khe cửa xuyên qua,chiếu trên người tiểu nữ hài đang kê cao gối mà ngủ trên giường gạch, trong nhà đốt chậu than, chỉ nghe lách tách tiếng vang thật nhỏ, bên ngoài cửa sổ gió bấc gào thét ở trong nhà vẫn thấy ào ào, kể cả thanh âm sâu kín của Thừa An thanh cũng nhanh chóng biến mất.
16 Edit: hoacodat
Không nói Vương thị, mà ngay đến Vương ma ma đang đứng bên ngoài, lúc này trong lòng cũng đang sốt ruột, chuyện thứ nữ con vợ kế để cho vợ cả nuôi là luật lệ xưa nay của Bắc Thần quốc, chỉ là mấy năm nay ở Tô phủ Chu thị rất được cưng chiều, lại sinh được Uyển Như là thứ trưởng nữ liền cứng rắn giữ bên mình, lão gia thì giả vờ ngờ nghệch, phu nhân lại nóng nảy, cũng liền mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
17 Edit: voi còi
Vương thị cười nói:
"Mấy năm nay Dương ma ma càng ngày càng mạnh khỏe rồi. "
Bà tử kia vội tới đây tự tay dắt díu lấy:
"Chân tay đã già cả rồi , không thể so với lúc trước khi tuổi còn trẻ được, dù sao lão thái thái không chê, phục vụ thêm mấy năm nữa, cũng là tạo hóa của lão nô nữa.
18 Edit: hoacodat
Đợi đến khi Vương thị rời khỏi viện, Dương lão thái thái mới không chút hảo ý liếc nhìn muội tử nhà mình.
“Được rồi, mẫu tử hai người còn ở chỗ này muốn có tôn nghiêm gì, mau trở về nhà nghiêm chỉnh mà sám hối đi.
19 Edit: Snowflake HD
Bên này trong lòng Vương thị đang lo lắng, không biết có biện pháp nào ổn thỏa, ngăn cách Thừa An cùng với mẫu thân ruột của hắn, lúc này nghe lời nói của lão thái thái, liền biết, nhất định là lão thái thái nhìn ra suy nghĩ trong lòng nàng, cố ý tương trợ, suy cho cùng là mẫu thân ruột của mình, cùng người khác bất đồng.
20 Edit: hoacodat
Hiền phi nương nương sống ở Tàng Nguyệt cung phía sau Ngự Hoa viên, tới đón Uyển Nhược chính là quản sự thân tín Thôi ma ma của Hiền phi nương nương cùng đại cung nữ thân tín Hải Đường, đến cửa cung liền dẫn Uyển Nhược dọc theo hành lang chậm rãi đi về phia trước.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350