921 Khi Trương Nhất Phàm nhận được tin, Liễu Hồng đang ở đồn công an, ôm Miêu Miêu để lập biên bản lấy khẩu cung, một dao của Miêu Miêu tuy không thể lấy mạng của gã, nhưng lại đâm trúng bộ hạ của tên khốn kiếp đó.
922 Thực ra, trong lòng Đằng Phi chỉ có một suy nghĩ, anh ta muốn xả giận cho Liễu Hồng, đây cũng là lần đầu tiên anh ta lên mặt như vậy, bởi vì anh ta thấy ông chủ đang không hài lòng.
923 Việc ông chủ giao cho, nếu làm không được thì cái chức thư ký này không cần làm nữa. Sự việc tối hôm nay, Đằng Phi làm rất hợp tình hợp lý, làm thư ký cho bí thư Thành ủy, lại tới thư ký của Phó chủ tịch Tỉnh, mưu trí và lòng dũng cảm của Đằng Phi như thuyền gặp nước vậy.
924 Bảy giờ sáng ngày thứ hai Đằng Phi và lão Trần đã có mặt ở dưới lầu đợi sếp Trương để cùng dùng bữa sáng. Trương Nhất Phàm đã từng trải qua cuộc sống kham khổ và cũng là người không ngại khổ nên đối với chuyện ăn uống hắn không mấy để ý.
925 Nghe nói người gây ra họa đã bị bắt, Trương Nhất Phàm liền hừ một tiếng trong lòng, xem như các người thức thời. Tuy nhiên, người bị bắt này chỉ là một tên ngụy trang, không phải người gây ra chuyện thực sự.
926 Cánh tay bị cắn của Tống Thúy Bình được băng bó, cô ngẩng đầu nhìn lên trên mái nhà hô: - Chị à, chị nghĩ sai rồi, chúng tôi là nhân viên công tác chính quyền, chúng tôi tới để giúp đỡ chị, tới cứu giúp bà con.
927 Tống Thúy Bình cực kỳ hoảng sợ, hướng xuống phía dưới mọi người hô: - Đỡ lấy cô ấy!Phía dưới Vương Bác đã chuẩn bị mọi thứ, mấy chục người kết lại với nhau, nhìn người phụ nữ kia nhảy xuống, giống như sa lưới của ngư dân, vừa rơi ở đại bồng.
928 Cơn lốc “sars” xảy ra bất ngờ, càn quét trên toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc, tất cả các nơi trên cả nước đều kiểm soát rất chặt chẽ, hao tốn cả tiền lẫn người, tất cả mọi người đều hướng vào cuộc chiến này.
929 Đổng Tiểu Phàm chỉ ở thành phố ba ngày, ba ngày này, ngoại trừ việc phải xã giao , thời gian còn lại, đều ở cùng đứa con. Trong khoảng thời gian này ra ngoài không tiện, đi trên đường mọi người đều mang khẩu trang , đâu đâu cũng tràn đầy không khí khẩn trương, chỉ có thể ở nhà chơi đùa cùng con.
930 Dưới sự chủ trì toàn cục của Lý Thiên Trụ, hằng ngày mỗi người phụ trách từng khu vực sẽ phải chịu trách nhiệm cho tình hình mới nhất trong khu vực và báo cáo kịp thời đến trung tâm chỉ huy Tỉnh chống Sars.
931 Tin Tống Thuý Bình mất đã được truyền đến huyện Sa, khiến cho rất nhiều người buồn. Có người thầm nhủ, thật ra Tống Thuý Bình không nên chết!Lúc này, đã có hai người đứng ngồi không yên, Tào Lương Kỳ đã tự giam mình trong phòng làm việc, ra sức hút thuốc.
932 Bởi vì nghiên cứu thuốc mới thành công, nhiều người bệnh bị nhiễm Sars được chế ngự rất nhanh, đa số các bệnh nhân có xu hướng chuyển biến tốt đẹp. Bệnh tình đã được khống chế rất nhanh, bởi vậy, mọi người đều có thể thở phào nhẹ nhõm.
933 Đằng Phi nghe đến đó, liếc nhìn ông Trần, hai người hiểu ý nhau vội ăn, rồi nhanh chóng rời khỏi quán. . Ngồi trên xe, Đằng Phi nói: - Ông Trần, ông nói xem vừa rồi ba người họ nói chuyện đó, có đúng là sự thật hay không? Chẳng lẽ cái chết của Chủ tịch huyện Tống, thật sự có thể tránh được?Ông Trần là tài xế, chưa bao giờ xen vào những chuyện này, chỉ có điều ở đây không có ai khác, ông ta chỉ có thể trả lời,- Tôi chỉ là tài xế, có một số chuyện không thể xen vào!Đằng Phi nhìn ông ta,- Chúng ta cùng nhau đi, chỉ có hai chúng ta, có chuyện gì khó nói sao? Đó không phải là sắp xếp giúp ông chủ thoát nạn thôi sao?Ông Trần mỉm cười, khởi động xe, lúc này mới chậm rãi nói: - Trên đời này, không có lửa làm sao có khói, phải điều tra mới biết được, nhất là ở vị trí như anh, nhưng ánh mắt và tai của ông chủ, không có bằng chứng, ngàn vạn lần không được nói bậy.
934 Lã Cường không ngờ lại có thể kéo theo Tiểu Từ vào việc này, phía trước một cô gái có mái tóc dài đang đứng ở giữa đường. Anh ta nhấn còi , Tiểu Từ quay mình lại nói: - Đã nói một lát nữa hẵng lên tới đường vào thôn Lang.
935 Trương Nhất Phàm đang ở trong phòng làm việc xem bảng báo cáo của ngày hôm qua, hiện tại mỗi ngày đều có các số liệu báo cáo được gửi tới từ các thị trấn, Trương Nhất Phàm đều tự mình xem qua một lần.
936 Đằng Phi và Cục trưởng Cổ Chí Cương đến không báo trước với bộ máy lãnh đạo huyện Sa. Tào Lương Kỳ đang vắt tay sau lưng, bước đi thong thả tới phòng làm việc, giờ phút này, anh ta cũng cảm thấy bất an.
937 Bệnh dịch Sard bùng phát lần này, không nghi ngờ gì làm cho Trương gia trở thành công thần lớn nhất. Đổng Tiểu Phàm bắt tay với người Hoa ở hải ngoại, quyên góp mấy trăm triệu, tuy rằng tài khoản công khai không nhiều lắm, trên thực tế các cô gần như ôm hết mọi chi phí cho bệnh dịch.
938 - Thật là đẹp!Ánh trắng sáng tỏ, Tương Thủy như một bức tranh, người cũng như thơ. Quần áo trắng kia quả thực chính là bút thần trong cảnh thần tiên cổ đại.
939 Lý Hồng mặc quần áo rồi đi ra, cô ta ăn mặc như vậy Trương Nhất Phàm hiểu ngay được suy nghĩ của cô ta. Một cô gái choàng khăn tắm đi ra so với mặc quần áo chỉnh tề bước ra ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
940 Ngày hôm sau, Đổng Tiểu Phàm lên máy bay đến Hawaii, cô từ Trung Đông bay tới. Nghe nói dự án bên đó đang triển khai với khí thế hừng hực, tất cả đều thuận lợi.