941 Vấn đề xảy ra hôm qua đã được sửa lại rồi. Tuy là danh sách giống nhau nhưng nội dung không giống. Các vị có thể quay về xem thử sẽ không thu phí đâu.
942 Ba người dùng bữa xong đến buổi chiều lại cùng nhau ra bãi biển nghỉ ngơi. Cơ hội tự do tự tại để thư giãn ở khoảng trời rộng lớn này quả thực rất ít.
943 Trương Nhất Phàm nằm dưới ô ngoài trời, rất thích thú nhìn hai người đang đến. Vóc dáng này rất đặc sắc, thon thả nhưng lại không mất đi vẻ đầy đặn. Giữa Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu mỗi người đều có một vẻ riêng, phải nói rằng, Đổng Tiểu Phàm có một vẻ đẹp mặn mà.
944 Hà Tiêu Tiêu từ từ mở mắt: - Hai người đang làm gì vậy?Sau đó cô nhìn hai tay Trương Nhất Phàm đang đặt trên ngực mình, mặt Hà Tiêu Tiêu liền đỏ bừng, vội vàng đẩy đẩy Trương Nhất Phàm.
945 Cuối cùng Trương Nhất Phàm cũng nói ra sự thật, khiến Đổng Tiểu Phàm hết sức ngạc nhiên: - Hả, sao lại như vậy?Trương Nhất Phàm nói: - Chuyện này nhất định em đừng nhắc đến với cô ấy, một khi nhắc đến, cô ấy sẽ đau lòng.
946 Chuyện tình cảm không phân biệt được ai đúng ai sai. Dĩ nhiên không ai biết thân phận của Hà Tiêu Tiêu, ai cũng không ngờ Hà Tiêu Tiêu lại có hoàn cảnh như vậy, nhưng mà, có xem bói như thế nào nữa, nhiều lắm Hà Tiêu Tiêu cũng chỉ là con gái riêng của một Phó bí thư tỉnh ủy.
947 Không thể không thừa nhận, Hawaii là một hòn đảo đẹp, nó có được môi trường, phong cảnh độc đáo hợp lòng người, là nơi du lịch lý tưởng nhất. Do số dân cư trú của Hawaii phức tạp tạo nên nền văn hóa ẩm thực độc đáo của nơi này.
948 Nhìn thấy Ô Cương kham khổ dùng cơm ở gian bếp nhỏ hẹp, Trương Nhất Phàm đề nghị mọi người tìm một nơi rộng rãi khác dùng cơm, ăn ở đây thật chật chội.
949 Kẻ xấu đã đi nhưng hai vệ sĩ vẫn không yên tâm đề nghị Ô Cương và Tiểu Vu cùng về, đừng ở đây nữa. Bọn họ ở Hawaii này không có chút thế lực gì, rất dễ bị ức hiếp.
950 Ở Hawaii được một tuần, Trương Nhất Phàm mới về nước. Lúc về Hongkong, hắn chủ ý đến thăm ông Lý. Ông Lý đã hơn 70 tuổi, ông vẫn giữ được phong cách như hồi trẻ, vẻ mặt sáng lạng, rất có tinh thần.
951 Có một số việc, không cần ông chủ phải nói rõ ràng ra, sau khi ông Trần suy nghĩ cặn kẽ, quyết định sẽ thôi việc. Thế là, hai ngày sau, ông đưa ra giấy khám bệnh của bệnh viện, nói sức khỏe không tốt, muốn về nhà dưỡng bệnh.
952 Trương Nhất Phàm gặp Thẩm Hoành Quốc ở biệt thự số 2. Nhìn thấy vợ của lão đang thu xếp đồ đạc, Thư ký Khổng cũng giúp cô thu dọn, hắn cảm thấy rất kỳ lạ khó hiểu, hay là Thẩm Hoành Quốc muốn về Bắc Kinh?Quả nhiên, Thẩm Hoành Quốc gọi Trương Nhất Phàm vào thư phòng, cũng không dài dòng nhiều lời, trực tiếp nói luôn: “Ở Bắc Kinh có việc, tôi phải về một chuyến, nhanh thì mất hai ba ngày, chậm thì phải mất một tuần.
953 Hoài Châu, là một trong những thành phố mới tương đối phát triển ở phía tây tỉnh Tương. Mặc dù xét trên toàn tỉnh thì chưa được xếp hạng cao, nhưng nếu tính trong khu vực phía tây tỉnh Tương thì Hoài Châu thực sự là thành phố phát triển hạng thứ nhất thứ nhì.
954 Khu phát triển kinh tế mới do Ủy ban nhân dân tỉnh cai quản hoặc do Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh thụ quyền Ủy ban nhân dân tỉnh. Ủy ban kinh tế ngoại thương và các bộ khác quản lý các phòng chức năng của các khu phát triển kinh tế của toàn tỉnh.
955 Khi Dương Mễ đứng dậy xoay người, cái cúc áo trước ngực dường như không thể chống đỡ hơn nữa áp lớn kia, trông như có thể bung ra bất cứ lúc nào. Nhìn Dương Mễ rời khỏi, Trương Nhất Phàm âm thầm lắc đầu, tính tình này của Dương Mễ sợ rằng không thể thay đổi được.
956 Một đoàn bảo vệ của công ty trơ mắt nhìn nhìn 6 người rời khỏi, mỗi người đứng tại đấy cũng không dám lên tiếng. Vừa rồi mấy tay chân của Trương Tuyết Phong đã trấn áp tất cả rồi.
957 Phó chủ tịch Trương đến Hoài Châu rồi, tin này lan truyền nhanh chóng trong bộ máy Hoài Châu, rất nhiều người đều biết, hắn vì việc nước thải của khu công nghiệp mới đến.
958 Tương Tây Tình trưa nay có khách quan trọng đến ăn cơm, bởi vậy toàn bộ phòng của tầng 2 bị canh giữ nghiêm ngặt. Ngoại trừ những nhân viên phục vụ nhà hàng đặc biệt, những người không phận sự không được lên tầng, nhưng cửa đại sảnh tầng một vẫn mở bình thường.
959 Nhân viên phục vụ đứng ở hai bên, lập tức mở rượu, rót rượu ọi người. Trương Nhất Phàm nâng chén lên, nhìn mọi người, cất cao giọng nói: - Nước sông Hoài Châu trở nên như ngày hôm nay, làm cho người dân thành phố Hoài Châu và quảng đại quần chúng có nước nhưng không thể uống, có nước không dùng cứu hạn được, là vì sao? Tôi nghĩ trong lòng những vị ngồi đây đều biết.
960 Quách Hoài Tài cùng Phó chủ tịch Trương bước vào khách sạn Lệ Viên. Trương Nhất Phàm nói với Quách Hoài Tài hắn muốn ở Hoài Châu một thời gian, văn phòng tạm thời đặt ở đây.