1001 Gặp phải loại người này, mình đắc tội tự nhận xui xẻo. Tiểu Giang không biết lai lịch của Trương Tuyết Phong, những gã chắc chắn Trương Tuyết Phong cũng có chút bối cảnh, nếu không thì vào trong cục có thể bình an ra ngoài như thế này không, nếu là người bình thường chỉ sợ là đừng nghĩ đến.
1002 Sau khi ăn cơm, Trương Nhất Phàm trở về khách sạn, cung cấp tình hình của Ngô Hữu Tài trong đầu. Hắn dặn Đằng Phi và Trương Tuyết Phong: - Hai anh ở lại đây, tôi về Song Giang.
1003 Hùng Nhị gạt tàn thuốc, đợi người trong đó đi ra cầu xin mình. Mười mấy người xông vào, đợi một lúc lâu, không thấy ai ra. Hùng Nhị liền không chịu nổi nữa, sao có thể? Liền nghe thấy tiếng nhạc truyền ra từ trong phòng, mấy người đó có đi không có về sao?Chẳng nhẽ hai gã này có sức quyến rũ đến vậy, mời những người mình gọi đến uống rượu trong phòng riêng sao?Mẹ nó chứ, làm trò gì thế?Y bóp đầu mẩu thuốc lá, bước lớn đi đến.
1004 Đúng là không đánh không quen biết, thân phận của đối phương đặc biệt, bản lĩnh lại giỏi, lại là cháu ngoại của Bí thư Tỉnh ủy, Hùng Nhị liền thỏa hiệp.
1005 Trương Nhất Phàm ở Song Giang, Tùng Hải đi dạo qua một vòng, lại trở về tỉnh thành. Khoảng thời gian này, Quách Vạn Niên luôn chú ý đến hành tung của gã.
1006 Trương Nhất Phàm đi ra ngoài được một lúc, đã lâu không nhìn thấy Lý Hồng rồi, Ly Hồng vẫn là giữ mãi mãi một vẻ không đổi ấy, trừ khi ở một số thời điểm, cô thỉnh thoảng toát ra chút vẻ dịu hiền, còn bình thường đều rất lạnh lùng.
1007 Trương Nhất Phàm và Lý Hồng ngồi trong quán trà, hai người trao đổi về tình hình công tác thời gian này. Lý Hồng vẫn thanh nhã như vậy, nâng cái cốc, dùng cái ống hút nhẹ nhàng quấy quấy, sau khi uống một ngụm, cô nhìn Trương Nhất Phàm nói:- Anh đến An Dương có phát hiện ra cái gì không?Trương Nhất Phàm thu ánh nhìn từ cửa sổ vào, vẻ mặt nghiêm túc nói:- Tình hình không lạc quan cho lắm, tình trạng nhà máy sắt thép có thể dùng 8 chữ để hình dung, vô phương cứu chữa, bệnh nặng kéo dài!Lý Hồng thở dài, tất nhiên cô cũng cảm giác được chút gì đó.
1008 Đằng Phi và Trương Tuyết Phong ở lại An Dương một thời gian rồi. Hùng Nhị này thật ngu ngốc, lại không có chút đề phòng gì với hai người này. Đằng Phi đoán rằng, có thể là Trương Tuyết Phong lộ ra mấy tên khiếp sợ anh ta.
1009 Lưu Tòng Văn nhìn Tiểu Lưu:- Bàn tay nhỏ bé này trắng thật đấy nhỉ?Tiểu Lưu đỏ mặt, rút tay về. Lưu Tòng Văn cười ha ha nói:- Thật không ngờ, đồng chí Tiểu Lưu vẫn còn thẹn thùng như vậy.
1010 Bởi vì sự xuất hiện của Trương Tuyết Phong và Đằng Phi, tiểu Lưu thoát thân thành công. Nhớ tới bộ dáng chân tay lóng ngóng của mình lúc ở trong vườn, tiểu Lưu đến bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi.
1011 Nhìn bảo vệ ở trong phòng bảo vệ mệt mỏi muốn ngủ, Trương Tuyết Phong nhẹ nhàng đẩy tiểu Lưu một chút, ở bên tai cô khe khẽ thầm thì vài câu. Tiểu Lưu gật gật đầu, hai người vọt đến một góc tường.
1012 Trương Tuyết Phong nhận được chỉ thị của lãnh đạo cao nhất, hội viên của Tia Chớp đã đi An Dương, bất cứ lúc nào chờ lệnh, mọi hành động của bọn họ ở An Dương hết thảy do Trương Tuyết Phong toàn quyền phụ trách.
1013 Trương Tuyết Phong cứ nghĩ kế hoạch ăn trộm lần này của mình không chút kẽ hở, đối phương không có khả năng nhanh như vậy liền phát hiện ra việc bị mất quyển sách, không ngờ tới ngày hôm sau đã bị người ở nhà máy sắt thép phát hiện.
1014 Rượu ngày hôm nay, khiến ọi người uống cũng không yên, ai cũng đều cảm thấy không được tự nhiên, nhưng lại không tìm được lý do để rời đi, có thể nói, bọn họ không có dũng khí để tìm lý do rời đi.
1015 Trương Nhất Phàm đi lên từ cơ sở, nghe nói hắn có nhiều quan điểm khác nhau. Nhưng cho dù nói như thế nào, xem con đường mà hắn đi tới, đích thực có vẻ khó khăn, tốn nhiều công sức.
1016 Vụ án nhà máy sắt thép An Dương đã thành vụ án lớn thứ nhất, một vụ án quan trọng, nhà máy sắt thép tổng cộng có 8 người cao quản, không ngờ có nhiều hơn phân nửa liên quan đến các mặt của vấn đề.
1017 Theo tiến trình công tác của Ủy ban thẩm tra Kỷ luật, vụ án thiệt hại lớn của nhà máy sắt thép dần dần được làm sáng tỏ. Ủy ban Kỷ luật thông qua một lượng manh mối lớn mà công nhân viên chức nhà máy sắt thép tố cáo, xét xử ra một đám đến một đám cán bộ có vấn đề.
1018 Đêm đã khuya, ở trong nhà Phó chủ tịch tỉnh Quách Vạn Niên, bao phủ một lớp mây đen. Quách Tiểu Dũng từ Phú Dương vội trở về nói: - Ba, sao lại ra nông nỗi như vậy? Để con đi tìm Bí thư Lý.
1019 Lúc trước vợ của Quách Vạn Niên đã nói rồi, ông ta là người đã có tuổi, đừng nên tranh cường háo thắng với người ta, có thể an phận sống hết tuổi già, đây là kết cục tốt đẹp nhất.
1020 Mùa đông ở tỉnh thành, thật ra cũng rất lạnh, gió Bắc gào thét, dường như bất cứ lúc nào cũng có tuyết rơi, đối với thành tích trong bộ máy của tỉnh Tương năm nay, Lý Thiên Trụ cảm thấy rất bất mãn.