21 Cái lạnh mùa đông nhanh chóng kéo tới, cây cỏ héo rũ, học cung Thanh Châu thêm vài phần hiu quạnh.
Nhưng Diệp Phục Thiên lại không bị ảnh hưởng bởi mùa đông đang về.
22 Khu vực giảng đường ở học cung Thanh Châu có một đám người mặc trường bào đen, phía trên có khắc ba đóa hỏa diệm tạo thành chữ Diễm.
Khi Diệp Phục Thiên và Phong Tình Tuyết đến nơi, bên này đã sớm có rất nhiều người vây quanh.
23 "Pháp sư thiên mệnh!" Đệ tử học cung Thanh Châu lộ ra vẻ khiếp sợ. Trận đồ ấy chính là mệnh hồn, khó trách hắn có thể khắc pháp trận nhanh đến như vậy.
24 Lúc này Vân Thiên Hạo rất khó chịu, hắn chính là pháp sư thiên mệnh, vốn cho rằng mình đã rất ngông cuồng rồi, nhưng không ngờ còn có người ngông cuồng hơn.
25 "Chiến kỹ Ngự Long quyết chi Cầm Long Thủ, võ ý biến hóa!"
Trong lòng các nhân vật lớn của học cung Thanh Châu khẽ run, võ ý biến hóa tựa như pháp thuật rời thể, tầng chín Quy Nhất cảnh mới có thể lĩnh ngộ điều huyền diệu của nó.
26 Các nhân vật lớn của học cung Thanh Châu chăm chú nhìn Diệp Phục Thiên. Ôi, lại một thiên tài yêu nghiệt xuất hiện rồi!
Tốc độ khắc bùa chú nhanh đến mức đó có ý nghĩa gì? Nghĩa là khả năng khống chế linh khí của Diệp Phục Thiên rất mạnh, hơn nữa còn vượt cả năng lực cảm nhận.
27 Ô, từ chối rồi!
Vô số ánh mắt rơi trên người Diệp Phục Thiên. Trước đó không lâu, Dư Sinh và Diệp Phục Thiên mạnh mẽ đẩy lùi cường giả học cung Hắc Diễm vì cứu danh dự cho học cung Thanh Châu, hơn nữa bọn họ lộ ra thiên phú kinh người, khi đó trong lòng mọi người cũng đã hiểu rõ cái gọi là lệnh cấm chỉ là thùng rỗng kêu to.
28 Hoa tuyết vẫn tung bay, rơi trên người Diệp Phục Thiên và Hoa Giải Ngữ.
Không ai ngờ được lúc này Hoa Giải Ngữ sẽ đứng ra bảo vệ Diệp Phục Thiên, thậm chí còn thẳng thắn uy hiếp một vị cung chủ của học cung Thanh Châu.
29 Diệp Phục Thiên theo Hoa Phong Lưu rời đi, trong lòng mọi người ở học cung Thanh Châu vẫn khó có thể bình tĩnh lại.
Sợ rằng, bọn họ khó mà quên được hình bóng quật cường, thi Hương phải chịu đối xử không công bằng, học cung hạ lệnh cấm nghiêm phạt, hai người họ cũng không nói gì.
30 Diệp Phục Thiên ở lại biệt viện cùng Hoa Phong Lưu, đánh đàn tu hành, có mỹ nhân làm bạn, thời gian trôi nhanh vun vút, thoáng chốc đã gần hết năm.
Một ngày nọ, có một con yêu thú to lớn xông vào học cung Thanh Châu, là một con hắc điểu.
31 Thành Thanh Châu chính là đảo thành, tọa lạc giữa Đông Hải, bốn bề là biển.
Lúc này, trên biển rộng mênh mông, có một con thuyền to lớn giương buồm tiến về phía thành Thanh Châu.
32 Tiệc rượu cuối năm, người của Diệp gia đều ở đây, cả nhà Phong Như Hải cũng tới. Mặc dù hai nhà thân quen, nhưng Phong Như Hải chưa bao giờ tới Diệp gia đón năm mới, đây là lần đầu tiên.
33 Bên bờ hồ Thanh Châu có tửu lâu nổi tiếng nhất thành, quang cảnh trước hồ thu vào tầm mắt như tranh vẽ.
Lúc này, ở một vị trí gần cửa sổ cực tốt trong một tửu lâu nọ, có một đám người đang ngắm cảnh.
34 Tiếng đàn sầu muộn hồi lâu mới dừng lại, Diệp Phục Thiên thở dài một tiếng như rất thương cảm, yêu tinh đi rồi, thật sự cảm thấy trống trải.
"Chớ giả bộ, thành Thanh Châu vốn thuộc về phủ Đông Hải, thành Đông Hải lại là phủ thành của phủ Đông Hải, vượt biển là có thể đến, ta không tin con không biết.
35 Lúc Dư Sinh bước ra, ánh sáng vàng óng bao phủ thân thể như phủ thêm một lớp áo giáp hoàng kim.
Ánh mắt đám người Mạc Lam Sơn đều có vẻ rất nặng nề, tay bọn họ cầm trường thương, lần lượt lao về phía Dư Sinh.
36 Học cung Thanh Châu, mặt đất không ngừng rung động, gần như bạo phát địa chấn.
Tiếng chuông ở học cung Thanh Châu vang lên triệu tập các đệ tử, đồng thời, sát biên giới Thiên Yêu sơn, quân đoàn Hắc Kỳ Lân đáp xuống, sau đó tản ra, sẵn sàng đối đầu với kẻ địch hùng mạnh.
37 Đại quân trùng trùng điệp điệp hướng phía Thiên Yêu Sơn phía trước đi tới, Thành Thanh Châu chưa bao giờ hành động quy mô như thế.
Thiên Yêu Sơn diện tích cực lớn, so với khu vực chủ thành Thành Thanh Châu lớn hơn rất nhiều lần, không cách nào tưởng tượng Thiên Yêu Sơn có bao nhiêu yêu thú, lịch đại tiền bối từng muốn tiêu diệt toàn bộ Thiên Yêu Sơn nhưng cuối cùng chỉ là hy vọng xa vời.
38 Pho tượng cực lớn phía trước trông rất sống động, khuôn mặt uy nghiêm, tóc đen như mực xả tùy ý trên vai, ánh mắt hắn cực kỳ có thần giống như có thể nhìn thấu nhân tâm, chỉ nhìn pho tượng cũng lờ mờ cảm nhận được phong thái tuyệt đại của hắn.
39 Hoa Phong Lưu hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Phục Thiên sẽ quả quyết như thế, vậy mà trực tiếp khai báo hậu sự.
Thân hình hắn hướng phương hướng Diệp Phục Thiên chạy như điên, đã dùng một đạo kiếm khí lăng không chém đến, ngăn cản đường đi của hắn.
40 Diệp Phục Thiên nhìn Diệp Thanh Đế, nghĩa phụ tựa hồ cũng đã nói qua, vì sao bọn hắn đối với mình ôm kỳ vọng lớn như vậy?
Phụ thân nói Mệnh Hồn của mình là do tổ tiên truyền thừa nhưng Diệp Thanh Đế cùng Vượn Tuyết cũng đều nhận biết Mệnh Hồn của mình.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50