1 Editor: Hạ Diên
Beta: Hạ Vũ
“Ta cho ngươi hoàng kim vạn lượng, thê thiếp thành đàn. ”
Trên đường, mưa rơi tí tách, đọng lại trên người mang theo hơi lạnh thấu xương.
2 Editor: Sâu Cam
Beta: Hạ Diên + Hạ Vũ
Nay là rằm tháng bảy, đêm giữa hè oi bức ẩm ướt chính là ngày lành của quỷ mị.
Trong bóng đêm, bách quỷ bước đi, dẫn đầu là Quỷ Sát.
3 Editor: Hạ Vũ
Nghe nói sau khi hỗn độn khai hóa (bắt đầu thời kỳ văn minh), huyết dịch trong cơ thể phân ra hai đạo Âm Dương. Dương huyết hóa thành Phượng Hoàng, cũng chính là Xích Diễm Thần Quân Sùng Diệc bây giờ; còn về phần Âm huyết thì hóa thành Câu Trần.
4 Quân lai thí vấn quyển liêm nhân, bán câu minh nguyệt điếu thanh khê. *
Tham** tâm.
(**Tham: dò xét, thăm dò. )
Cảm xúc ấm áp triền miên trên môi —— quỷ mị thuần âm, da dẻ đương nhiên rất lạnh, thế nhưng nhiệt độ cơ thể Sùng Diệc cách quần áo truyền đến, khiến Nam Phong cảm thấy dường như mình cũng có nhiệt độ.
5 Thứ của ta, cuối cùng cũng thuộc về ta.
Gió thổi hoa rơi, nước mặt hồ nhẹ nhàng xao động.
Cửu Gia nhìn Sùng Diệc, khóe mắt đậm tiếu ý.
Sao ngươi biết Tâm Tỏa ở chỗ ta?
“Từ khi hỗn độn khai hoá Phượng Hoàng đã canh giữ Tâm Tỏa, đương nhiên là có cảm ứng với Tâm Tỏa.
6 Một ngày gặp nhau, hai người tương tư. Nói được ba câu, chưa đến câu thứ bốn thì trời mưa, canh năm khanh chưa ngủ.
Lục xuất phân phi*, tháng bảy nóng như lửa.
7 Đỉnh Linh Sơn Tựu, Phật quang chiếu rọi, tiên khí lượn lờ. Các lộ thần tiên đều đạp tường vân ngũ sắc tới tham gia đại hội luận đạo Tây Thiên.
Cửu Gia vốn không muốn tham gia, con người y quen tự tại, bảo y nghe đám thần tiên mặt không biểu cảm này thao thao bất tuyệt, y thà bắt cá ở Thiên Nhai Hải Giác còn hơn.
8 Edit: Tiểu Khánh
Người người đều nói thiên giới tốt, mấy ai biết thần tiên phiền não ra sao.
Chuyện kể rằng lúc hỗn độn sơ khai, hai đạo huyết âm dương chia ra hóa thành Câu Trần và Phượng Hoàng, Câu Trần chính là Thiên Tôn Ty Mậu.
9 Edit: Tiểu Khánh
Thanh giang nhã xã mưa sơ tình, thu hương xuy triệt cao đường hiểu. *
(*Hai câu thơ trong bài Thủy Long Ngâm của Ngô Vịnh đời nhà Tống.
10 Edit: Tiểu Khánh
Dãy núi Côn Lôn, vùng đất cực hàn. Tuyết trắng xóa hoà lẫn trời đất thành một màu, nhìn không thấy bờ bến, quay đầu lại không thấy đầu nguồn.
11 Edit: Tiểu Khánh
Ngày thứ hai, tuyết quả nhiên ngừng.
Sau khi rời giường, Cửu Gia đến gõ cửa phòng Phó Lan Quân, nhưng không thấy động tĩnh.
Trong phòng không có ai.
12 Edit: Tiểu Khánh
Bảy ngày sau, họ trở lại kinh thành.
Vừa về tới Vân Thiều phường, Tô Mộng Nương đã vội vã đi ra. Cửu Gia mất tích vô cớ, khiến cho người làm chị như nàng rất lo lắng, bỏ số tiền lớn phái người tìm kiếm khắp nơi.
13 Edit: Tiểu Khánh
Ba ngày sau, Phó Lan Quân xuất chinh.
Chiến loạn biên giới lại không mảy may ảnh hưởng đến sự phồn hoa của kinh thành. Vân Thiều phường ngày ngày vẫn ca múa thăng bình, người đến kẻ đi.
14 Edit: Tiểu Khánh
Mưa xối xả ba ngày ba đêm, đập nước trên sườn núi đổ sập, lũ lụt ào vào thung lũng, toàn quân Đột Quyết bị tiêu diệt.
Phó Lan Quân thắng.
15 Edit: Tiểu Khánh
Tình si chẳng thể nào quên. Không dám đối mặt ấy là tương tư. Rốt cuộc ai thành tình si, ai vướng tương tư?
Trong mê man, Cửu Gia cảm thấy có người nói chuyện với y.
16 Edit: Tiểu Khánh
Kỳ thực thần tiên và phàm nhân, chỉ khác nhau về thân thể. Nói về trái tim, con người mạnh mẽ hơn thần tiên nhiều lắm. Cửu Gia nghĩ, có lẽ mình được một kiếp phàm trần cũng là chuyện tốt, ít nhất y hiểu nhiều chuyện hơn đám già trên thiên giới kia.
17 Edit: Tiểu Khánh
Âm tào địa phủ là nơi quỷ mị tụ tập, cả ngày đều là đêm đen, không hề có ánh sáng. Tiểu quỷ tuần tra áp giải quỷ hồn vừa xuống, thúc giục họ mau uống canh Mạnh Bà, đi qua cầu Nại Hà.
18 Edit: Tiểu Khánh
Đêm nay, sóng nước đánh tan ánh trăng dưới mặt hồ, đom đóm bay chập chờn, rọi xuống mỗi dây cầm. Từng tiếng chạm như kể, giống như muốn làm mềm những suy nghĩ trong lòng.
19 Edit: Tiểu Khánh
Ánh mặt trời chói chang chiếu lên mặt hồ sâu. Nơi này là đất Động Đình, vùng sông nước Giang Nam, đến mùa hè trong không khí sẽ giăng hơi nước nhàn nhạt.
20 Edit: Tiểu Khánh
Bị Vãng Sinh kéo đi một mạch, Chung Dục cảm thấy cánh tay sắp gãy đến nơi. Mấy lần hắn muốn giãy ra khỏi đối phương, lại bị Vãng Sinh siết chặt hơn.