1 “Những chuyện thời niên thiếu kia còn có ai nhớ rõ. Chuyện cũ còn dang dở, lại nên do ai viết tiếp. ”
*****
Trong WC vắng người của BLEIB, hai người đàn ông chen chúc trong một gian hôn nhau nhiệt tình như lửa.
2 “Tình cảm với cậu là vừa yêu vừa hận, không ngờ qua nhiều năm như vậy, lần nữa nhìn thấy cậu, hết thảy vẫn đều không đổi. ”
*****
Luôn là T-shirt bó đơn giản cùng quần jean rách, một cái kính râm và headphone kè kè bên tai, tất cả mấy thứ này tạo nên một Lạc Kiều Xuyên đơn giản nhưng không hề tầm thường.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đã quen với sinh hoạt hiện tại, thậm chí còn không biết đến tột cùng mình muốn theo đuổi cái gì.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi nhìn rồi lại nhìn, vẫn luôn nhìn thấy cậu đầu tiên trong đám người.
5
“Lúc còn trẻ từng mù quáng mà mê luyến một người đến vậy. Bởi vì không chiếm được, cho nên mới lầm tưởng cho rằng mình không buông xuống được. ”
***
Giữa chừng tranh thủ lúc rảnh rỗi, Lạc Kiều Xuyên xuống đài DJ, ở trên quầy rượu gọi một ly rượu nhẹ, vừa uống vừa tìm kiếm người nào đó.
6 “Hóa ra từ trước đến nay, chẳng có gì là được số mệnh sắp đặt cả. Nếu như có thể giành được, thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua, mà sẽ nỗ lực hết sức. Đời người nên như vậy, lý tưởng và tình yêu cũng như vậy.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bỏ lỡ là cuộc điện thoại không ai tiếp; bỏ lỡ là khuôn mặt dưới tán dù ngày mưa; bỏ lỡ là hình bóng bên kia vạch kẻ đường, mà cậu, vẫn còn ngay bên cạnh.
8
“Rất lâu sau này anh mới hiểu được, người kia đã từng ít nhiều lần ngẩng đầu ngưỡng vọng theo anh, tiễn anh vượt qua biển cả. ”
***
Sau hơn mười tiếng đồng hồ, máy bay thuận lợi hạ cánh xuống sân bay Schiphol.
9
“Thời thiếu niên phóng khoáng sai nhịp, bàn tay số phận sớm nắng chiều mưa, hoang đường mà dẫn anh vào một con đường khác. Đến tột cùng là ai sai, hay là số phận đã định sẵn như vậy?”
***
Mới về Amsterdam được một ngày, đồng phục treo trên mắc áo lại được lấy xuống.
10 “Tất cả đều như một hạt giống, trong thời gian bị vùi lấp trong đất bụi, bạn sẽ không biết đến chúng. Nhưng hạt giống đều là như vậy, chỉ có chôn xuống, mới có được sức sống.
11 “Người biết lo trước nghĩ sau đương nhiên là một người rất tỉ mỉ, người đó sẽ không sợ phải xông pha tranh giành. Người đó chính là dám đánh cuộc, cái gì cũng đều không sợ, bởi vì không lo có gì để mất.
12 “Y cũng không phải là một người có kiên nhẫn, chỉ một lòng muốn đánh nhanh thắng nhanh, nếu như bị từ chối, bị thương tổn…… vậy thì lùi lại thôi, chờ cho vết thương lành lại rồi lại quay đầu bước tiếp.
13 “Có những việc phải cần đến thiên phú. Có lẽ, tôi cũng không sở hữu khả năng như vậy, nhưng dù cho biết trước nếu tiến lên chỉ có một con đường chết, tôi vẫn tình nguyện vì cậu mà thử một lần.
14 “Cậu nếu muốn hỏi tôi bộ dáng trước đây của cậu, tôi chỉ có thể nói ra một chút đại khái chung chung. Chuyện cũ đã qua không đề cập đến cũng được, bởi vì người mà tôi yêu, chính là cậu của mỗi một ngày mới.
15 Thật ra, y vẫn luôn chờ, chờ một cơ hội. Đều nói người có thứ để chờ đợi, có điều để kỳ vọng luôn là chuyện tốt, chí ít có một người nào đó, đáng giá cho sự chờ đợi của bạn.
16 “Y còn tưởng rằng nguyên tắc và kiên trì là chuẩn mực khi làm bất cứ việc gì, nhưng không ngờ, không phải tất cả mọi chuyện liên quan đến nguyên tắc của bản thân, đều có thể bóp chết không chút lưu tình.
17
“Dù có chờ cậu trong mưa gió bão bùng, cậu cũng đều không đến. Nếu như lần này vẫn không gặp được cậu, vậy thì sẽ khiến cậu hối hận. ”
***
Thời đại ngày nay, chuyện thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đã sớm lăn lộn trong vòng tròn xã hội, hoàn toàn cũng không phải chuyện gì mới mẻ.
18 “Tuổi trẻ của cậu, chẳng có gì cả, chỉ có duy nhất dũng khí ấy. Nếu như có thể, vậy cứ để tình yêu cho cậu dũng cảm, để cậu trưởng thành đi.
19 “Trong chín năm không có anh, cuộc sống của y giống như uổng phí, không chút nào tiến bộ. Còn tưởng rằng tình yêu của mình vĩ đại cỡ nào, kết quả kỳ thực là ấu trĩ đến nực cười.
20
“Ở trong mười ba triệu dân nơi đây cũng có thể gặp được cậu, Am-xtéc-đam chỉ bảy trăm bốn mươi vạn người, sao tìm không thấy cậu. ”
_______________________
Thích một người, thật sự là một chuyện rất dễ dàng.