1 Nếu đó không phải là mơ, thì phải sung sướng biết bao.
***
Thẩm Quân bắt đầu để ý đến anh chàng đó từ hôm sinh nhật.
Anh ăn cơm và uống rượu với bạn bè xong, về nhà, cả người say mèm váng vất, loạng choạng đi đến cửa sổ hóng gió.
2 Anh đã trải qua rất nhiều sự việc khiến mình cảm nhận sâu sắc hiện thực tàn khốc.
***
Sau ngày hôm ấy, cứ có cơ hội là Thẩm Quân sẽ để ý anh chàng ở đối diện đó.
3 Đây nhất định là mơ! Nhất định là mơ!!!
***
Người đàn ông vẫn ra sức cày cuốc trên người anh.
Nhưng Thẩm Quân đã phân tâm, anh vội quan sát gương mặt người đó, ánh trăng đã có thể giúp anh phân định được người đối diện là ai.
4 Bấy giờ, con mãnh thú sung mãn mới bắt đầu công cuộc xâm lăng vùng đất hứa.
***
Một phát ấy lao vào Thẩm Quân cực sâu, khiến anh có cảm giác mình sắp bị làm chết đến nơi.
5 Trong phòng cảnh xuân rực rỡ, ướt át khôn nguôi.
***
Kìm nén cảm giác khốn cùng vì bị ve vuốt, Thẩm Quân nhìn thẳng gương mặt của người đối diện.
6 “Anh là của em. ”
***
Giày vò đến khuya, Lương Húc Thành mới chịu tha cho Thẩm Quân, rửa ráy cho anh xong thì bế về giường.
Cơn mây mưa khiến Thẩm Quân kiệt sức, vừa nằm lên giường là nhắm mắt ngủ mê mệt, chẳng buồn bận tâm trong nhà mình vẫn còn một người đàn ông xa lạ.
7 Nhưng anh lại nói với cậu rằng, một kẻ xấu xí như cậu, có một đôi mắt rất đẹp.
***
Lương Húc Thành gặp Thẩm Quân vào năm mười bảy tuổi.
Khi đó Thẩm Quân hai mươi, học năm hai Đại học, đi dạy gia sư tại nhà cho người khác để làm thêm.
8 Nhưng năm năm sau, anh thật lòng thật dạ muốn hoà làm một với hắn.
***
Thẩm Quân đau lưng mỏi eo bò dậy, trong nhà chỉ còn một mình anh.
Anh cũng không lấy làm ngạc nhiên lắm.
9 “Vào rồi, mãi mãi ở lại bên trong anh được không?”
***
Lúc Lương Húc Thành đứng dậy, Thẩm Quân cũng muốn dậy theo. Anh thở hổn hển, vừa định cử động thì bị người kia ôm lấy.
10 Như thể làm vậy, mình sẽ có thể trở thành người anh thích.
***
Thẩm Quân cực kì khó chịu, bấy giờ tay vẫn đang bị Lương Thúc Thành ấn vào nơi tiếp xúc giữa cửa mình và gốc dương vật hơi mềm xuống của đối phương, vùng kín bị ép nhét vào nửa phần bìu tinh, trở nên vừa căng vừa chật.
11 Gánh chịu áp lực và đơm đặt tột cùng, hắn đã chịu đựng bằng cách nào?
***
Thẩm Quân tựa lên vai Lương Húc Thành nghỉ ngơi một lát, đến khi đối phương rút vật đàn ông của mình ra, anh rên lên, bấy giờ mới nhớ ra còn đang nấu ăn, “Á!” một tiếng, vội vàng đi cứu vớt.
12 Trông thấy cái váy này, trong đầu em chính là dáng vẻ anh lúc mặc nó.
***
Hôm ấy, nhân lúc Lương Húc Thành phải tăng ca, Thẩm Quân một mình đi xem bộ phim mới ra rạp để bắt tay vào viết phê bình điện ảnh.
13 Cục cưng nhỏ tiếng chút, có người đang nhìn chúng ta đấy…
***
Nghỉ lễ mùng một tháng năm, Lương Húc Thành vốn định đưa Thẩm Quân đi du lịch giải khuây, ai ngờ ngay trước hôm nghỉ nhiệt độ giảm xuống, Thẩm Quân đột ngột bị cảm lại lên cơn sốt.
14 Sau này không có cuộc sống của em, không có cuộc sống của anh, chỉ có cuộc sống của chúng ta mà thôi.
***
Hôm ấy Thẩm Quân đang ở nhà mặc thử chỗ đồ nữ mà Lương Húc Thành mua cho anh, với kiểu tình thú ngẫu hứng này thì cơ bản anh đều tiếp nhận được.