301 Mộ Lăng Không giống như xà mỹ nhân bị đè dưới tảng đá lớn, uốn éo dây dưa cùng một chỗ, trong đôi mắt đẹp đều là khẩn cầu. Hắn thường nhân lúc hôn môi, ở trên vành tai mẫn cảm của nàng dùng đầu lưỡi đảo quanh, một chút lại hướng tới phía dưới lưu lại một chuỗi những dấu hôn màu đỏ tím, nhìn thấy ghê người.
302 Mắt phượng xinh đẹp vén lên một cái khe hở thừa dịp nhìn lén sắc mặt Đế Tuấn, sau khi xác định hắn không có biểu tình gì khác thường mới lấy hết dũng khí tiếp tục nói.
303 ‘‘Ngươi đã biết từ lâu có phải hay không ??’’. Mộ Lăng Không tuy đặt câu hỏi nhưng gần như mười phần chắc chắn, chẳng trách tờ giấy liền biến mất một cách kì lạ, tìm khắp nơi không thấy nàng còn tưởng rằng không cẩn thận vứt ở đâu,lo lắng không thôi.
304 Rất nhiều thân cận nóng bỏng như vậy, nơi nào hắn nguyện ý nhẫn nại chứ, tạm thời để tất cả xuống, chờ sau khi được thỏa mãn xong mới cho phép mình được buông thả.
305 Bên trong phòng khách, không khí hơi quỷ dị. Tiêu hoàng hậu ngồi cùng một chỗ với nàng nói chuyện riêng, mà Linh Đế đang trừng mắt lớn mắt nhỏ với hắn-----giận dỗi.
306 Linh Đế tức giận bất bình, ông chỉ muốn hỏi mấy chuyện liên quan đến Hoàng Đường Sơn và Tiêu Dao môn, nhưng hắn liền mặt lạnh nói, chuyện diệt hai địa phương kia không phải chủ ý của hắn.
307 Tính tình một người là do trời sinh, nói thay đổi liền thay đổi ngay, đó là ca diễn. Huống hồ Tiểu Cửu nhi nhà hắn trở mặt thật nhanh, sắc mặt biến thành đứa con tốt hiếu thuận thân thiết, chuyện này nghĩ như thế nò cũng thấy quỷ dị.
308 Đối với nhi tử khác không dám nói là tận tâm tận lực trọn vẹn, nhưng mà đối với Tiểu Cửu nhi, hắn cũng có thể coi như là sử dụng hết tâm tư, cho dù không ở bên cạnh con trai trong đoạn thời gian kia, cũng chưa từng một ngày không tưởng nhớ.
309 Nói chung, cho dù quan viên trì độn không có sự nhạy cảm chính trị, nhưng trong một ngày lâm triều này cũng phát hiện ra bầu không khí kỳ lạ đó. Thái tử Đế Tuấn, dường như không phải rất thích ý nhận được phần công lao này.
310 Mộ Lăng Không đối với hắn mà nói rất là quan trọng, Đế Tuấn quá mức coi trọng thực khiến Linh đế tìm được một chút điểm đột phá. Muốn làm cho nhi tử biết ơn, không cần trực tiếp ở trên người hắn thăm dò, xuất ra phương thức vòng vèo như vậy, có lẽ phù hợp hơn là bắt lấy được Đế Tuấn kiêu ngạoCăn bản là hắn kháng cự không được.
311 "Long ca ca, huynh còn nhớ rõ ta. " Bạch y nữ tử cởi sa trên mặt xuống , lộ ra dung mạo tuyệt sắc khiến người khác nín thở, bên trong một đôi mắt đẹp trong trẻo, như có bóng dáng mây mù quanh quẩn, thần bí khó lường.
312 Muốn ta lưu lại?" Mắt Hậu Thổ chứa châm chọc nói, "Huynh giết Tiêu Mạn Nhi cùng toàn bộ nữ nhân từng chạm qua, gạt bỏ ba nghìn hậu cung, từ nay về sau, sủng một mình ta, có thể làm được đầy đủ? ? ?"Đương nhiên —— làm không được.
313 "Oh? Giết ai? Giết ta sao?" Linh đế không sợ hãi không buồn bực, hai tay tiện thể quấy lên, bao trùm bàn tay nhỏ bé của nàng, mềm mại giống như trong trí nhớ, chỉ là lạnh như băng lạnh không giống như nhiệt độ cơ thể người bình thường nên có.
314 Hai người nhìn nhau, không có sự vui mừng khi xa cách đã lâu. Tay trái Linh Đế rất nhanh nắm chặt, để xuống trên mặt bàn, thế nào cũng không nén được tâm tình kích động kịch liệt, "Thái tử cũng là đứa con ta yêu thích nhất, Thái tử nước Mạc Thương, người thừa kế duy nhất của trẫm, bồi dưỡng hắn lớn lên, hao tốn tinh lực nửa đời của ta, nếu như ngươi ra tay hại hắn, ta sẽ hận ngươi, nhất định sẽ hận ngươi.
315 Ngoài cửa sổ, cuồng phong gào thét, mưa to rơi lộp bộp trên mái hiên, rửa sạch, xoá hết bụi bậm. Vẫn kéo dài đến canh tư, mưa rơi mới hơi nhỏ lại một chút.
316 "Trừ người chết kia không phải, long bào, phối sức, vật quen dùng hằng ngày đều là lấy từ trên người phụ hoàng con, thân hình của thế thân này có vẻ không khác phụ hoàng con là mấy, xem ra đây không phải là chuyện nhất thời, hẳn là đã có chuẩn bị từ sớm.
317 Cửu Nhi, hiện tại mẫu hậu không có thời gian đặt hết tinh lực ở trong triều, con đã trưởng thành, lần này đều dựa vào con. "Nàng khẩn cầu nhìn hắn, ánh mắt kia khiến cho không người nào có thể cự tuyệt.
318 "Mẫu hậu. " Đế Tuấn không đồng ý khẽ gọi một tiếng, lúc này không muốn nàng tiếp tục nói nữa. "Người nhất định có thể nhìn thấy, phụ hoàng cũng có thể nhìn thấy, nhi thần bảo đảm.
319 Làm hoàng hậu mấy ngày, Mộ Lăng Không vẫn là mơ mơ màng màng, không có cách nào. Tân hoàng lên ngôi, quả thực là bận rộn không ít việc, Đế Tuấn đi sớm về trễ, mỗi lần nhìn thấy Mộ Lăng Không, đều phải khoa trương biểu diễn một loại tiết mục xa cách lâu ngày gặp lại.
320 Trong lúc đó, nàng tốt hơn hết là chăm hoa, luyện võ, không có việc gì cùng Tiểu Nam dẫn một đám nô tài, đi mọi nơi xung quanh hoàng cung mới chuyển đến.