81 Editor : Mai Tuyết VânKhông bao lâu sau, Thiên Lan sơn trang lại một lần nữa cử hành hôn lễ, chẳng qua lần này sẽ không gặp vấn đề gì nữa chứ? Đây cũng là câu họi trong lòng rất nhiều người, chỉ có điều đã làm bọn họ thất vọng rồi, hôn lễ lần này không có bất kỳ việc gì ngoài ý muốn.
82 Editor : Mai Tuyết VânThật kỳ quái, trước đây Lâm Hương rất giàu có, nơi này vốn không có ăn xin, thế nào. . . Chẳng lẽ trong nhà gặp phải biến cố, hoặc đã xảy ra chuyện gì? Nhìn cũng rất đáng thương, hắn đi tới, ném vài mẫu bạc vụn cho người đó, rồi bước nhanh rời đi, bánh bao mà nguội thì ăn không tốt.
83 Editor: Mai Tuyết Vân"Con nên để cho nàng nghỉ ngơi nhiều một chút, con đó, đi lấy thuốc với Qủy thúc thúc nào, ta sẽ dạy con phải làm thé nào, còn các loại thức ăn của nàng ta nữa.
84 "Ừ. " Vẻ mặt của người để râu rất hài lòng rồi gật đầu, "Ô! Phụ thân, người xem, người nọ thật là lợi hại. " Ba người bọn họ đều nhìn sang, "Lão bản, người này bị câm, nhưng mà một ngày hắn có thể làm bằng hai người.
85 "Ngươi chạy nhanh như vậy để làm gì?" Nàng cúi đầu nhìn Nam Cung Hi nằm trên mặt đất, Triệu tiểu thư này đã xảy ra chuyện gì vậy? Cứ đi theo hắn để làm gì? Hắn nhắm hai mắt lại, "Này, người mới vừa rồi là ai vậy? Là người trong lòng ngươi sao?" Mới vừa rồi động tác của hắn rất nhỏ nhưng nàng vẫn nhìn thấy, khi hắn nghe thấy cô gái kia được gọi là Hách phu nhân thì trong mắt lóe lên cảm xúc rất phức tạp.
86 "Cho ngươi, mau uống chút cháo gà đi. " Nàng biết mấy ngày nay một mình hắn làm việc như ba người, nếu như không ăn chút gì, thân thể sẽ không chống đỡ nổi.
87 Khi Nam Cung Hi trở lại nơi chứa hàng, hắn đã sốt rất cao, nhưng không có ai chú ý đến hắn, cho đến sáng sớm ngày thứ hai, đoàn người cũng phải làm việc trở lại, lúc này mới phát hiện hắn đã sớm sốt đến hôn mê bất tỉnh, lập tức đi tìm Trương Đạt, bởi vì mọi người đều biết đại tiểu thư coi trọng hắn, cho nên cũng đi báo cho Triệu Trà Trà.
88 "Ngươi muốn như thế này mà đi ra ngoài sao?" Nhìn hắn hình như đã đổi y phục, nhưng. . . "Trên mặt ngươi có cần xử lý một chút hay không ?" Để râu ria mọc đầy như biến thành thổ phỉ, đến nỗi chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của hắn, Nam Cung Hi không nói một lời đi lướt qua người nàng.
89 Editor : Mai Tuyết Vân"Được rồi, vậy thì ngươi ở lại ăn cơm đi. " Dù sao nàng cũng không ngại làm nhiều một chút cũng, nghĩ như vậy, nàng bắt đầu cầm lấy cái xẻng trong tay, có người nổi lửa rồi nàng cũng không cần phải bận rộn cả hai việc.
90 Editor: Mai Tuyết Vân Ở bên kia Hách Liên Viên giao hết đồ cho chưỡng quỹ thương hội, rồi vội vã trở về, chưỡng quỹ muốn giữ hắn lại ăn cơm nhưng hắn lắc đầu, hắn có vẻ rất lo lắng cho Qúy Tinh, nhất định một mình nàng làm cơm sẽ không được, chẳng qua khi hắn trở về nhà lại thấy một bóng lưng của đàn ông, người kia là ai? Mang theo sự nghi ngờ, hắn tiến vào nhà rất nhanh.
91 Nam Cung Hi cau mày đẩy cửa phòng ra, đằng sau cánh cửa, Triệu Trà Trà an vị ở trên ghế, hình như đã chờ hắn rất lâu, Hoàng Nhân nhìn vào bên trong, thầm nghĩ tới Triệu tiểu thư cũng thiệt là, nơi này cũng là phòng của hắn, lại có thể bị đuổi ra ngoài.
92 Này! Ngươi tìm ta có chuyện gì?" Quý Tinh hươ hươ tay ở trước mặt nàng, sao nàng ta lại ngẩn người ra như thế nhỉ? Triệu Trà Trà lấy lại tinh thần, “Ăc, cô có biết người câm không?” Người câm, là ai vây? Qúy Tinh lục lại trí nhớ một lần nữa cũng không nhớ rõ là ai"Cái đó, người câm là ai ?" Nhìn bộ dáng của nàng không giống như nói dối, Triệu Trà Trà tự cảm thấy bản thân suy nghĩ nhiều, "Chính là người lần trước ăn cơm với cô tại đây.
93 Editor : Mai Tuyết VânCòn Nam Cung Hi vẫn làm việc trước sau như một, lúc nhận tiền công, tuy chỉ có công việc là ngày càng ít đi, mà tiền công lại ngày một nhiều thêm so với trước, không cần suy nghĩ nhiều đây nhất định là do Triệu Trà Trà giở trò quỷ, nhưng hắn được nhận nhiều tiền thế này cũng bởi vì hắn được việc.
94 Editor : Mai Tuyết VânNam Cung Hi vừa đến phía sau núi, thì trời đã bắt đầu mưa giăng mịt mù, hắn nghĩ hái thứ quả này không cần quá lâu, cho nên cũng không bận tâm lắm, cho đến khi trời đột nhiên đổ mưa lớn hơn, nhìn thấy vài trái mận được bọc trong áo kia, không ngở rằng lại khó hái đến vậy, bởi vì có trái nhìn như còn sống, hơn nữa toàn phải chạy tới chạy lui hái trên táng cây, may mà hắn có khinh công, nếu không muốn hái được quả này thì càng khó khăn hơn.
95 Editor: Mai Tuyết Vân"Woa! Đây là những thứ gì vậy?" Lâm Nhược Tịch ở bên trong nhìn thấy hình như Qúy Tinh cúi người xuống kiên quyết muốn nhặt cái gì đó, lúc này mới đi đến xem tình hình một chút, Hách Liên Viên cũng ở ngay phía sau, khi hắn nhìn thấy thứ ấy cũng sửng sốt.
96 Editor: Mai Tuyết Vân"Đại phu, hắn như thế nào rồi?" Hoàng Nhân nhìn đại phu ở trước mắt, đầu lắc lư cái gì kia chứ, đừng có dọa hắn có được hay không.
97 "Ta đi tìm cha ta. " Nàng mới vừa nói xong, thì đã có người từ ngoài cửa tiến vào, "Trà Trà , con muốn tìm ta?" Người tiến vào chính là Triệu Hải, ông nhìn người mới ngồi dậy, chính là hắn, kẻ hiện tại khiến ông và con gái mình không hòa hợp.
98 "Á! Tinh nhi, nhóm lửa thật sự quá khó mà! Á! Á! Cháy rồi sao?!?’’ Lâm Nhược Tịch vừa hét vừa nhảy lên, liếc mắt cũng không thèm nhìn một cái đã lập tức cầm lấy thứ gì đó dội thẳng vào bếp lò, ầm một tiếng, nàng thét lên chói tai một lần nữa thét, "Á! Tại sao có thể như vậy?" Nàng cầm lấy tóc của mình, mới vừa rồi Qúy Tinh đã muốn cản lại, nhưng không lường trước được tốc độ của Nhược Tịch lại nhanh đến vậy.
99 Editor : Mai Tuyết Vân"Người kia là ai vậy?" Hách Liên Viên một mình đỡ người ấy lên, thân thể Qúy Tinh như vậy hắn cũng không dám để cho nàng dùng sức, “Tinh nhi.
100 Editor : Mai Tuyết Vân"Dùng chút rượu thuốc xoa thắt lưng giúp nàng ấy, nếu như không có gì nghiêm trọng chỉ hai ngày là tốt rồi, nếu ngược lại. . . Vậy sẽ phải đợi một tháng.