1 “Vi Vi, đến Vong Tình Đảo đi, chúng ta ly hôn!” “Vi Vi, đến Vong Tình Đảo đi, chúng ta ly hôn!” Bối Vi Vi vừa đăng nhập vào game (trò chơi điện tử) thì thấy ngay tin nhắn của “chồng” mình là Chân Thủy Vô Hương gửi đến.
2 Vi Vi muốn khóc mà không có nổi nước mắt, bất lực gõ chữ phản hồi: “Bạn à, mình chỉ là đến xem… cho…vui … thôi… mà…” Buổi tối 8 giờ đúng. Hồng Y Nữ Hiệp lưng vác đại đao uy phong ngời ngời đứng trên cầu Chu Tước ở thành Trường An.
3 Gió nhẹ thổi qua, cành liễu thướt tha, chàng trai dưới gốc liễu toàn thân áo trắng không nhuốm bụi trần, khoác một cây đàn cổ, tà áo bay bay, rất có mùi vị phong độ xuất trần.
4 Nại Hà rất điềm tĩnh đánh một hàng chữ: “Ừ, tam tẩu của các cậu trước kia đã lỡ cưới người không tốt, mọi người đừng kì thị cô ấy. ” Nếu đã quyết định kết hôn rồi thì mọi người xem như đã quen biết nhau vậy.
5 Ngắm nhìn sương mù lãng đãng bao trùm núi non, cảnh sắc hệt như tiên cảnh, Vi Vi ngẩn ngơ một lúc lâu rồi mới nói: “…… Đại Thần, huynh thật là quá chuyên nghiệp rồi.
6 “ ‘Ăn cơm mềm’ cũng nhiều rồi, dần dần cũng quen thôi. ” “Những người không có phu nhân bảo vệ như các cậu không hiểu được đâu. ” Tuy là đã thành vợ chồng rồi, nhưng Vi Vi lại định nghĩa quan hệ giữa mình và Đại Thần là thế này.
7 Đại Thần, huynh chắc chắn là đang giải quyết chứ không phải đang khiêu chiến chứ Nhớ đến kinh nghiệm thê thảm khi thực hiện nhiệm vụ này, Vi Vi bắt đầu thấy đồng cảm với hắn, có điều đồng cảm thì đồng cảm, người này quả thực quá đáng ghét, chém một trận đã rồi tính, dù gì cũng đã chọn máy tự động thao tác mà, tay của cô sẽ không bị tê.
8 “Nhìn kìa, đó có phải là Tiêu Nại không?” Trở lại nơi hái thuốc, Vi Vi nhanh chóng quên hết chuyện về ba người của gia tộc Tiểu Vũ, nhưng vẫn có một chuyện khiến cô hiếu kỳ quá đỗi, thế là vừa hái thuốc vừa hỏi Nại Hà: “Sao huynh biết hắn đang làm nhiệm vụ liên hoàn?” “Buổi chiều ta có lên mạng một lần, thấy hắn đang kêu gào muốn thu thập bảy loại lông vũ trên kênh thế giới.
9 Hầu Tử Tửu: “Không phải PK, là quyết đấu. ” Lúc ăn cơm, Ty Ty vẫn tiếc nuối sao không đến sớm hơn một chút, không chừng còn có thể ngồi ăn cạnh bàn Tiêu Nại rồi.
10 Bởi vì nói rõ thanh đao đó là… Thanh đao mà Đông Phương Bất Bại năm đó dùng để tự thiến. Quyết quyết quyết đấu?! Vi Vi kinh ngạc đến độ suýt ú ớ, một lúc lâu sau mới nói: “Chân Thủy sao lại chịu quyết đấu?” Nhìn thế nào đi nữa thì Chân Thủy Vô Hương cũng không phải dạng người manh động mà.
11 Núi này do ta mở, cây này do ta trồng, nếu mà muốn qua lại, phải để lại đàn ông! Nếu không phải là do tin nhắn của Lôi Thần Ni Ni oanh tạc, Vi Vi thật cứ nghi ngờ mình đang đứng ở tận cùng thời gian.
12 Cảnh trước mắt là Bạch Y Cầm Sư đang gảy đàn vẫn phất phơ tà áo trắng. Hồng y nữ tặc múa đao toàn thân vận đồ đỏ đã nhợt nhạt rồi. Ngu Công một lúc sau mới mò lên lại, yếu ớt nói: “Tớ bị thương rồi.
13 Vi Vi bỗng thấy, trước kia mình cảm động như thế đúng là quá khờ khạo. Công cụ phát video được chỉnh phát tuần hoàn, trong lúc Vi Vi xuất thần như thế, đoạn phim đã bắt đầu phát lại.
14 Vi Vi im bặt nhìn họ một lúc, sau đó tỏ vẻ ngưỡng mộ ngắm Đại Thần, Đại Thần à, giết người không thấy máu đó! Nói đến chuyện này, Lôi Thần Ni Ni dường như gõ chữ cũng nhanh hơn: “Bọn họ đều ở thành phố B cả, trùng hợp thật, Vi Vi cũng ở đó hả?” Vi Vi: “Ừ, học ở thành phố B.
15 Vi Vi đáp lại không hề khách khí: “Vậy thì con dao mà cô ta mượn cũng quá cùn rồi. ” Ngu Công và Hầu Tử Tửu? Bọn họ đúng là đang đi giết Boss, nhưng họ sao có thể cướp Boss của người khác, Vi Vi vẫn có chút tín nhiệm đối với họ, chắc chắn tám phần là hiểu lầm rồi.
16 Vi Vi quả thật là mắt chữ O mồm chữ A nhìn cảnh tượng này, cách xuất hiện của Đại Thần quá ngoạn mục, chỉ thiếu mỗi đôi cánh là giống thiên sứ đáp xuống trần gian rồi… Những thắc mắc của đám bạn bè, Vi Vi đều trả lời qua quýt hoặc khéo léo giải thích, Nại Hà vẫn không hề gửi tin nhắn đến.
17 [Thế Giới] [Nhất Tiếu Nại Hà]: Vứt Cho Phu Nhân Nhà Ta Chơi Thôi. Cái gọi là “oan gia ngõ hẹp”, chắc chắn là tình huống này đây. Vi Vi nhìn phía đối diện, đối thủ trận đầu tiên của các trận tích phân của cô và Nại Hà, ú ớ rồi im bặt.
18 Bạn Vi Vi vứt quyển đề thi sang một bên, cảm thán một câu rõ to – “Không còn đề gì để làm nữa, ôi cô đơn quá!” Điệp Mộng lên tiếng chào hỏi Vi Vi trước: “Vi Vi.
19 Ngẩn ngơ ngắm Bạch Y Cầm Sư toát ra vẻ phóng khoáng trên màn hình, trong lòng Vi Vi lướt qua một tia sáng tỏ - một cách chậm chạp, lặng lẽ nhưng vô cùng tỉnh táo… Vi Vi lúc đầu không hề để ý, tuy trước kia Đại Thần chưa bao giờ trễ giờ, nhưng thỉnh thoảng lên chậm vài phút cũng là chuyện bình thường.
20 Thời gian gửi đi là vừa nãy thôi, dường như cùng với lúc cô lên mạng, trong thư chỉ ngắn gọn có mấy chữ: “Vi Vi, đến chỗ huynh đi. ” Vi Vi đến tận năm hai mươi tuổi, lần đầu phát hiện thì ra mình là người ngoài hành tinh – - Lại ở Sao Con Rùa nữa chứ.